– Em cũng nhắc chuyện cũ nữa, tất cả đều qua , thêm cũng chẳng còn ý nghĩa gì. Em chỉ về thôi. Chỉ cần đối xử với em… thì em nguyện ý!
Nói , Lục Vãn đưa tay mặt Hoắc Minh Kiêu.
Trong mắt ánh lên niềm vui sướng khó mà diễn tả:
– Anh nhất định sẽ đối xử thật với em. Vãn Vãn, chúng cùng trải qua nhiều đến thế, chẳng lẽ em còn hiểu rõ tình cảm của ?
– Anh yêu em. Em là tình yêu duy nhất của đời . Cả đời , chỉ thích một em. Anh sẽ để em và con của chúng luôn hạnh phúc, vui vẻ. Anh sẽ ở bên cạnh em mỗi ngày, từ nay về đều lời em!
Lục Vãn ôm bó hoa hồng bằng một tay, còn tay thì đưa ngón áp út .
– Em đồng ý, em nguyện ý gả cho , Hoắc Minh Kiêu!
Thật câu trả lời vốn cần . Nếu đồng ý, thì ban đầu cô cũng sẽ chẳng kết hôn với .
Hoắc Minh Kiêu chậm rãi đeo chiếc nhẫn ngón áp út của Lục Vãn, khẽ cúi xuống hôn lên bàn tay .
Bỗng một tiếng “bụp” vang lên, dải ruy băng và pháo giấy đồng loạt b.ắ.n , trút lên hai họ.
Ngay lúc , từ phía cùng ùa :
– Chúc mừng, chúc mừng! Có cũng nên mời chúng uống rượu mừng ?
– đó, hai kết hôn lâu thế , rốt cuộc bao giờ mới tổ chức hôn lễ? Chúng đợi đến sốt ruột cả !
Phong Viêm cũng góp lời:
– Hoắc ca, mau chóng tổ chức . Anh cưới , còn thể học hỏi thêm kinh nghiệm. Biết một ngày nào đó sẽ đến lượt thì !
Cố Tương Tư liền véo tai Phong Viêm:
– Anh nghĩ lắm! Tôi là tính đến chuyện kết hôn mà. Chẳng lẽ còn cưới khác?
Phong Viêm vội ôm lấy tai , cuống quýt kêu:
– Không , tuyệt đối ý đó! Em đừng hiểu lầm! Ý là… , lỡ em chơi chán , kết hôn với , thì cũng chút kinh nghiệm, chẳng ?
Cả đám bật , Lục Vãn cũng nhịn mà mỉm .
Thật tuyệt, nhiều cùng chứng kiến thế .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/sau-ly-hon-hoac-tong-truy-the-hoac-minh-kieu-luc-van/chuong-1378-khi-nao-to-chuc-hon-le.html.]
Cô còn trêu:
– Hoắc Minh Kiêu, thấy , em nhiều “nhà ngoại” như đấy. Sau nếu dám bắt nạt em, họ nhất định sẽ tha cho !
Lục Thừa lập tức gật đầu:
– , em mãi mãi là em trai của chị Vãn. Ai dám bắt nạt chị em, em sẽ là đầu tiên bỏ qua!
Hoắc Minh Kiêu nghiêm túc:
– Làm chuyện đó . Anh còn yêu em hết, làm nỡ bắt nạt em.
Đừng đến chuyện tổn thương cô, ngay cả khi Lục Vãn lỡ làm xước một ngón tay, cũng đau lòng mãi.
Nếu Lục Vãn rơi một giọt nước mắt, còn hủy diệt cả thế giới vì cô.
(Tất nhiên, những lúc Lục Vãn giường thì tính.)
Lục Vãn hiệu cho dậy. Vừa khi Hoắc Minh Kiêu lên, cô liền nhào , ôm chặt lấy .
Giọng mang theo xúc động:
– Anh chuẩn tất cả những thứ từ bao giờ ? Sao chẳng với em một tiếng, còn nhờ Tương Tư lừa em ngoài… Anh đúng là đồ lừa đảo!
Hoắc Minh Kiêu cũng ôm chặt lấy cô, thấp giọng đáp:
– Anh sợ em chịu , nên mới dùng cách . Vãn Vãn, chúng cưới !
– chẳng chúng kết hôn ? – Lục Vãn ngạc nhiên.
Hoắc Minh Kiêu khẽ lắc đầu:
– Đó chỉ là sự công nhận của pháp luật. Còn cả thế giới vẫn . Ý là… chúng hãy chụp ảnh cưới, chuẩn hôn lễ, hưởng tuần trăng mật. Được ?
Lục Vãn gật đầu chút do dự:
– Được!
Cạnh đó, Cố Tương Tư nhanh tay giơ máy ảnh, ghi từng khoảnh khắc.
Bởi vì đây chính là minh chứng của tình yêu. Nếu lưu giữ ngay lúc , thì còn đợi đến khi nào nữa?