Hoắc Minh Kiêu thực sự ngoài, đúng hơn là tỉnh , nhưng dù cố gắng thế nào cũng .
, cảm giác mà quan tâm nhất dường như gặp nguy hiểm, thấy những tiếng gọi , và cuối cùng phá vỡ rào cản.
Khi mở mắt , thấy một đang siết cổ Lục Vãn, lập tức Hoắc Minh Kiêu nhặt khẩu s.ú.n.g bên cạnh và nổ súng.
May mà Lục Vãn , nếu sẽ bao giờ tha thứ cho bản .
Nghe giọng xúc động đau lòng của Lục Vãn, Hoắc Minh Kiêu cũng vô cùng khó chịu trong lòng, đưa tay , nhẹ nhàng vỗ lên lưng cô.
“Để em lo lắng , nên tỉnh sớm hơn.” Giọng Hoắc Minh Kiêu lớn, nhưng khiến Lục Vãn cảm thấy cực kỳ yên tâm.
Lục Vãn gục đầu n.g.ự.c Hoắc Minh Kiêu, nên lời.
Cô níu chặt áo , cảm nhận sự hiện diện của Hoắc Minh Kiêu.
Anh tỉnh , cuối cùng tỉnh!
Lòng Lục Vãn vốn nặng trĩu bao lâu nay giờ mới nhẹ nhõm, cuối cùng cũng thể ngủ một giấc thật yên.
Suốt thời gian qua, Lục Vãn từng ngủ một giấc trọn vẹn, mỗi đêm đều ở bên Hoắc Minh Kiêu, thức trắng, sợ nếu ngủ sẽ phát hiện kịp bất cứ chuyện gì xảy với .
Cô thực sự vô cùng mong Hoắc Minh Kiêu tỉnh , nhưng trôi qua gần một tháng.
“Anh tỉnh là , tỉnh là !”
Lục Vãn thở hổn hển một lúc lâu, mới nhấc đầu khỏi n.g.ự.c Hoắc Minh Kiêu, mới nhận m.á.u dính cũng dính sang cả Hoắc Minh Kiêu, áo bệnh trắng của nhuốm đỏ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/sau-ly-hon-hoac-tong-truy-the-hoac-minh-kieu-luc-van/chuong-1344-sinh-menh-cua-luc-van-con-quan-trong-hon-ca-mang-song-cua-anh.html.]
“Em… em .” Lục Vãn sợ Hoắc Minh Kiêu lo lắng, vội : “Đây m.á.u của em, là m.á.u của . Có thể , là thủ lĩnh của tổ chức mà em và Zero từng tham gia. Thời gian qua xảy quá nhiều chuyện, lẽ , Zero và An Hạ c.h.ế.t, tổ chức Interpol triệt phá, chỉ còn chạy thoát, đến để báo thù. May mà giờ chúng cả!”
“Hoắc Minh Kiêu, cảm ơn , cứu em một nữa. Nếu đến kịp đó, lẽ em Zero g.i.ế.c, cũng .”
Hoắc Minh Kiêu đưa tay , lau giọt nước mắt mặt Lục Vãn, : “Ngốc ơi, chúng mà gì đến cảm ơn.”
Bàn tay chạm gò má cô, đầu ngón tay ấm áp, tràn đầy sự quan tâm và đau lòng.
“Đừng nữa, Vãn Vãn, đừng nữa.”
Anh bảo cô đừng , nhưng Lục Vãn kiềm , nước mắt càng rơi nhiều hơn.
Cô lắc đầu: “Em , thật sự . Xin , Hoắc Minh Kiêu, em nên giấu chuyện, nên một gặp Zero, xin … và em ngốc, mới là kẻ ngốc, lén theo , dùng cơ thể che đạn cho em?”
“Hoắc Minh Kiêu, cũng quan trọng như trong trái tim em, em cho phép gặp bất trắc gì, từ giờ về , cũng làm chuyện nguy hiểm nữa, dù là để cứu em cũng !”
Những gì Lục Vãn làm, cô tự chịu trách nhiệm, liên lụy ai.
Lần Hoắc Minh Kiêu tỉnh làm cô thật sự sợ hãi.
Hơn nữa, tỉnh cũng là để bảo vệ cô, khiến Lục Vãn càng thêm cảm thấy ấm lòng và trọn vẹn.
Trong lòng cô, trong mắt Hoắc Minh Kiêu chắc chắn là đặc biệt quan trọng.
Hoắc Minh Kiêu : “ Vãn Vãn ngốc quá, em là vợ , là quan trọng nhất trong đời . Em gặp nguy hiểm, sẽ lập tức lao đến, chỉ , mà cả cũng .”
Anh với Lục Vãn, nhưng mạng sống của cô, quan trọng hơn cả mạng sống của chính .