Một tên giơ nắm đấm, thẳng mặt Hứa Khải Trạch mà nện xuống.
“Chỉ bằng thằng nhãi như mày, dám động thủ với Hạ thiếu, mày nghĩ là cái thá gì?”
Hứa Khải Trạch lãnh nguyên một cú má, nhưng thể trả đòn.
Khoác lên chiếc áo blouse trắng, là bác sĩ. Mà bác sĩ thì tuyệt đối thể tay đ.á.n.h . Một khi động thủ, chẳng khác nào trao cho đối phương cái cớ, hậu quả sẽ vô cùng nghiêm trọng.
“Nhanh lên, bên kìa!” – nhóm y tá và bác sĩ rời lập tức gọi bảo vệ.
Ngay khi đám chuẩn tiếp tục đánh, bảo vệ xông đến, mạnh mẽ kéo họ .
“Các định làm gì? Đây là bệnh viện, dám hành hung bác sĩ là tù ?” – bảo vệ quát lớn, giữ chặt những kẻ gây sự.
“Bọn mày chỉ là một lũ ch.ó giữ cửa của bệnh viện, cũng dám cản đường bọn tao? Đây là mệnh lệnh của Hạ thiếu, dạy dỗ cho tên bác sĩ điều một trận! Tốt nhất đừng xen , tụi tao chỉ xử , liên quan gì tới bọn mày, tránh kẻo ăn đòn!” – một tên đàn em hung hăng quát ngược .
Bình thường bọn chúng luôn dựa cái danh Hạ Xung, ngang ngược khắp nơi. Đến lúc vẫn chẳng coi ai gì. Dù gây loạn trong bệnh viện, chỉ cần Hạ thiếu và cha , chuyện gì cũng sẽ dẹp êm.
Huống chi, Hạ tổng – cha của Hạ Xung – đang đường về. Một khi ông đến, đảm bảo những đều run sợ, dám hó hé.
“Đây là bác sĩ của bệnh viện chúng . Các lấy tư cách gì mà đòi dạy dỗ? Nói xem, lý do ở ?” – một bác sĩ khác gắng gượng lên tiếng chặn .
Mọi đều sợ. Nếu đám điên lên, thật sự đ.á.n.h thương ai đó thì nguy to.
“Lý do? Hạ thiếu chính là lý do! Hạ thiếu là chúa tể của thế giới , làm gì thì làm! Còn các ? Chỉ là rác rưởi!” – bọn họ ngông cuồng, giọng điệu ngập tràn khinh miệt.
Không khí giằng co căng thẳng. Lúc gọi báo cảnh sát.
Thế nhưng phía cảnh sát, thấy cái tên Hạ tổng, ai nấy đều cảm thấy đau đầu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/sau-ly-hon-hoac-tong-truy-the-hoac-minh-kieu-luc-van/chuong-1230-dong-thu-danh-nguoi.html.]
Bên , Hạ tổng con trai đ.á.n.h trọng thương, vội vã bỏ việc, lên chuyến bay đêm trở về.
Sáng sớm, ông đến thẳng bệnh viện.
“Chuyện gì xảy ? Con trai ?” – giọng quát tháo vang dội phía .
Hạ tổng chỉ một đứa con trai, yêu thương hết mực. Lâu nay nuông chiều quá mức, để mặc cho Hạ Xung gây chuyện khắp nơi, mỗi gây họa đều ông giải quyết.
“Hạ tổng, ngài tới ! Cậu chủ vẫn đang chờ ngài trong phòng bệnh. Chính tên bác sĩ đ.á.n.h chủ nông nỗi !” – một tên đàn em lập tức lên tiếng vu cáo, đổ hết tội lên đầu Hứa Khải Trạch.
Ánh mắt Hạ tổng lóe lên hận ý, hung hăng trừng Hứa Khải Trạch, sải bước phòng bệnh.
Đám đàn em cũng nối gót theo .
Các bảo vệ và bác sĩ vội đỡ Hứa Khải Trạch dậy:
“Bác sĩ Hứa, chứ?”
Hứa Khải Trạch lắc đầu:
“Tôi .”
“Không gì chứ, mặt sưng lên cả ! Bệnh nhân kiểu thật quá đáng, thể tay đ.á.n.h bác sĩ. Chúng báo cảnh sát, camera giám sát trong hành lang cũng hết, chắc chắn thể buộc tội .”
Hứa Khải Trạch chỉ khẽ :
“Xử lý vết thương một chút là . Thật cũng coi như công bằng thôi, hôm qua đ.á.n.h một cú. Giờ ăn một cú, xem như huề.”
Đêm qua, ở quán bar, thấy Hạ Xung định giở trò với Killer, Hứa Khải Trạch quá nôn nóng nên tung một đấm.
Bây giờ, ăn một đấm, coi như cân bằng, sẽ truy cứu.