Hứa Khải Trạch đến phòng bệnh. Trong phòng, Hạ Xung đang giường, xung quanh bốn, năm tên tay chân hầu hạ.
“Hạ thiếu, mà dám động thủ với , đúng là chán sống! Chuyện Hạ tổng . Chỉ là hiện tại Hạ tổng đang công tác ở ngoài, lên máy bay về ngay. Chờ Hạ tổng trở về, kẻ nào dám động Hạ thiếu, nhất định sẽ c.h.ế.t thây!” – một tên đàn em lên tiếng an ủi.
Hạ Xung cũng nghiến răng nghiến lợi:
“Cái tên bác sĩ đáng c.h.ế.t ! Tưởng là nhân vật ghê gớm lắm, còn bày trò hùng cứu mỹ nhân? Để xem tao xử lý thế nào!”
Lần đầu tiên trong đời đ.á.n.h thê t.h.ả.m như , cơn giận nuốt trôi.
“Hạ thiếu, bằng cứ thẳng xem c.h.ế.t thế nào, bọn em làm ngay.”
Đám bàn bạc, rõ ràng Hạ Xung hề ý định bỏ qua cho Hứa Khải Trạch.
Đêm qua cho điều tra xong phận Hứa Khải Trạch. Cái cô gái tuy rõ lai lịch, nhưng trong mắt cũng chẳng nhân vật lớn gì, đáng lo ngại.
Ngoài cửa, Hứa Khải Trạch gần hết, bước chân khựng một giây. vẫn bình tĩnh đẩy cửa bước .
Sau lưng còn vài bác sĩ và y tá cùng.
“Xin chào, đến kiểm tra buồng bệnh.” – Hứa Khải Trạch lên tiếng.
Anh mang khẩu trang, nhưng Hạ Xung nhận ngay.
“Ha, mày còn dám tới ? Bắt lấy cho tao! Tao gãy một tay thì phế cả hai tay lẫn hai chân . Tao gãy mấy khúc xương sườn thì đ.á.n.h gãy bộ xương sườn !” – giọng Hạ Xung tràn đầy hận ý, chỉ hận thể xé xác ngay tại chỗ.
Hắn khiến Hứa Khải Trạch quỳ gối cầu xin mới hả .
“Bác sĩ Hứa, chuyện …” – mấy nhân viên y tế còn đều sững sờ, khó hiểu. Chẳng lẽ bệnh nhân và bác sĩ Hứa tư thù riêng?
bác sĩ Hứa nổi tiếng hiền hòa, thể gây thù chuốc oán với ai?
“Các ngoài . Tôi tự kiểm tra cho bệnh nhân là .” – Hứa Khải Trạch .
Anh liên lụy đến họ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/sau-ly-hon-hoac-tong-truy-the-hoac-minh-kieu-luc-van/chuong-1229-tim-gay-su.html.]
Mọi lo lắng, song Hứa Khải Trạch kiên quyết, đành rời khỏi phòng.
Cửa khép , Hạ Xung lập tức gằn giọng:
“Hứa Khải Trạch, tối qua còn ngông cuồng lắm ? Hôm nay co đầu rụt cổ như cháu trai thế ?”
Hứa Khải Trạch vẫn giữ bình tĩnh:
“Đây là bệnh viện. Cậu định làm gì?”
“Bệnh viện thì ? Dù ở đồn cảnh sát nữa, tao đ.á.n.h ai thì đánh!” – Hạ Xung chẳng hề sợ hãi.
Hắn phất tay:
“Bắt lấy ! Hôm nay tao tự tay bẻ gãy tay !”
Hứa Khải Trạch lập tức quát:
“Dừng tay! Cố ý gây thương tích là trọng tội, sẽ trả giá cho hành vi !”
Anh dùng lý lẽ để giải quyết, nếu thì cũng sẽ tìm cách tự bảo vệ .
“Bớt nhảm ! Mau quỳ xuống, dập đầu xin Hạ thiếu!” – một tên đàn em gằn giọng.
Quỳ? Xin ? – Hoàn thể!
Hứa Khải Trạch thản nhiên:
“Tôi đến để khám bệnh, để đ.á.n.h . Nếu các cố tình gây sự, sẽ lập tức rời .”
Hạ Xung phá lên :
“Đi? Dễ thế ? Giữ cho tao! Để xem một thằng bác sĩ thì gì mà vênh vá mặt tao!”
Hạ Xung dứt lời, đám đàn em lập tức nhào tới.
Hứa Khải Trạch lùi vài bước, tính mở cửa thoát . bước ngoài, phía liền mấy tên xông lên, thô bạo ấn ngã xuống đất.