Hứa Khải Trạch đến bệnh viện. Hôm qua Tạ Tri Hứa trực ca đêm, sáng nay ông về nghỉ.
Trong buổi họp bàn giao sáng, Tạ Tri Hứa báo cáo tình hình các bệnh nhân, bao gồm cả ca mới nhập viện đêm qua.
“Bệnh nhân tính khí khá nóng nảy, khác đánh, cổ tay gãy xương, xương sườn cũng nứt, e rằng viện một thời gian dài. Nhà tiền, dễ hầu hạ. Tối qua lúc nhập viện, mấy y tá mắng te tua. Hiện ở phòng VIP, cẩn thận.”
Các bác sĩ gật đầu. Sau đó, Tạ Tri Hứa sang Hứa Khải Trạch.
“Khải Trạch, con vốn là điềm đạm nhất, tính khí cũng . Bệnh nhân giao cho con. Dù gây sự, con cũng đừng nổi nóng, đừng để nắm thóp. Nếu chuyện, chịu thiệt chỉ chúng , hiểu ?”
Hứa Khải Trạch gật đầu:
“Thầy yên tâm, con hiểu .”
Mấy đồng nghiệp liền trêu:
“Trưởng khoa Tạ, thầy lo xa quá. Ai mà chẳng bác sĩ Hứa của chúng tính tình nhất khoa. Bệnh nhân khó nhằn đến , tay cũng ngoan ngoãn.”
“ thế, từ bà lão tám mươi đến trẻ con ba tuổi, dù khó chịu nghịch ngợm, cuối cùng đều bác sĩ Hứa thu phục. Anh cách đặc biệt lắm.”
Ai cũng cho rằng chẳng vấn đề gì. Dù Hứa Khải Trạch tuấn tú, năng ôn hòa, khí chất như gió xuân, ai mà chống đỡ chứ.
Tạ Tri Hứa vẫn dặn:
“ bệnh nhân giống thường. Dù Khải Trạch, con cũng cẩn thận.”
Bởi đêm qua chính ông tiếp xúc, mới thấy nóng nảy cỡ nào, sợ rằng Khải Trạch khó mà đối phó.
Hứa Khải Trạch mỉm :
“Con sẽ chú ý, thầy.”
Sau khi họp xong, Tạ Tri Hứa gọi riêng Hứa Khải Trạch .
“Thầy, chuyện gì ạ?” – Hứa Khải Trạch hỏi.
Tạ Tri Hứa hạ giọng:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/sau-ly-hon-hoac-tong-truy-the-hoac-minh-kieu-luc-van/chuong-1228-cai-goi-la-benh-nhan-lai-chinh-la-han.html.]
“Thật , bệnh nhân đó đích chỉ đích danh con làm bác sĩ chủ trị. Hắn tên là Hạ Xung, hai quen ?”
“Hạ Xung?”
Hứa Khải Trạch thoáng ngạc nhiên. Không chính là “Hạ Thiếu” tối qua đó ?
Thì cái gọi là bệnh nhân, chính là !
Việc đích danh gọi , rõ ràng phận, cố tình tới gây sự.
Hứa Khải Trạch thản nhiên:
“Dạ, hôm qua quả thực chút xung đột.”
“Chẳng lẽ vết thương … là con đánh?” – Tạ Tri Hứa nhíu mày.
“Không . đúng là chúng con ân oán.” – Hứa Khải Trạch trả lời.
Anh liền thuật sự việc tối qua. Tạ Tri Hứa xong thì cau mày:
“Vậy thì con đừng quản nữa, để thầy sắp xếp bác sĩ khác.”
Hứa Khải Trạch lập tức ngăn:
“Không cần thầy. Bác sĩ vốn quyền lựa chọn bệnh nhân. Hơn nữa, gây sự, cho dù con làm chủ trị, cũng sẽ tìm cách làm khó. Lúc đó khác cũng vạ lây, chẳng bằng để con trực tiếp xử lý. Thầy yên tâm, con sẽ tự bảo vệ .”
Tạ Tri Hứa trầm ngâm, cuối cùng gật đầu:
“Được. nếu chuyện giải quyết thì lập tức gọi cho thầy. Nếu dám động thủ thật, con nhớ giữ chứng cứ, chúng sẽ báo cảnh sát.”
“Vâng, thầy.” – Hứa Khải Trạch đáp.
Tạ Tri Hứa rời .
Lúc Hứa Khải Trạch chuẩn buồng bệnh, tay cầm bệnh án của Hạ Xung. Vết thương khá nặng, xương gãy thật sự nghiêm trọng.
Chắc chắn đang tức giận… nhưng rốt cuộc làm gì tiếp theo?