Hứa Khải Trạch :
“Việc theo cô liên quan đến chuyện cô là Phù Ninh Lạc . Tôi chỉ là thấy cô xảy chuyện. Giờ hiểu, cô loại con gái bình thường, ở bên ngoài cũng tự bảo vệ , như .”
Killer khựng , đó mới hỏi:
“Anh thấy ư? Anh cảm thấy nóng nảy, cũng thấy đáng ghét ?”
Hứa Khải Trạch điềm tĩnh đáp:
“Mỗi đều mặt và mặt , đều ưu điểm và khuyết điểm riêng. Không ai là hảo một tì vết, cũng ai chỉ khuyết điểm cả. Quan trọng là cách dùng tính cách của thế nào. Hơn nữa, những gì cô làm hề sai.”
Killer ngờ Hứa Khải Trạch về phía .
Cô lặng lẽ dáng vẻ nghiêm túc khi lái xe của .
Cô vốn ít khi ngưỡng mộ ai, vì trong mắt cô, thế giới đầy ác ý, con cũng .
giờ vẻ như, Hứa Khải Trạch tệ như cô tưởng.
Bị như , Killer cũng thấy ngượng, nhưng cảm thấy… đúng là chẳng làm gì sai cả!
Hứa Khải Trạch lái xe đưa Killer về nhà.
Trong nhà, Phó Niên vẫn còn ở đó.
Thấy hai về, liền chào:
“Ăn cơm xong ?”
“Ừ.” Hứa Khải Trạch gật đầu.
Còn Killer thì chẳng thèm liếc Phó Niên một cái, thẳng lên lầu.
Phó Niên nghi hoặc:
“Cô làm ? Anh làm cô tức ?”
Rõ ràng Phù Ninh Lạc giờ lễ phép, hôm nay coi như khí?
Hứa Khải Trạch :
“Không .”
“Vậy hai ăn mà lâu thế?” Phó Niên hiếu kỳ, hóng chuyện.
Bữa cơm chỉ là ăn cơm, còn kéo theo cả quán bar và một loạt rắc rối.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/sau-ly-hon-hoac-tong-truy-the-hoac-minh-kieu-luc-van/chuong-1222-toi-nay-o-lai.html.]
Dĩ nhiên, Hứa Khải Trạch chẳng định kể mấy chuyện cho Phó Niên. Anh chỉ :
“Ăn xong thì dạo một chút.”
“À… giờ cũng muộn , là tối nay ở ?” Phó Niên đề nghị.
Ban đầu Hứa Khải Trạch định về, nhưng nghĩ thì vẫn thấy yên tâm cho Killer.
Anh chắc sáng mai khi tỉnh , liệu Phù Ninh Lạc trở về .
Chuyện , Lục Vãn ?
Nghĩ một lát, gật đầu:
“Được, tối nay ở .”
Phó Niên cũng :
“Vậy cứ ngủ phòng , trong nhà sư phụ còn mấy phòng khác.”
Hứa Khải Trạch lên lầu, gọi điện cho Lục Vãn.
Lúc cũng muộn.
Lục Vãn tắm xong, đang giường.
Hoắc Minh Kiêu cũng tắm , thấy Lục Vãn liền nhào tới, một lời nâng cằm cô lên hôn.
Anh thở hổn hển:
“Vãn Vãn, khó chịu quá… Vừa tự giải quyết, nhưng vẫn . Anh vẫn dựa em thôi.”
Vừa , kéo tay Lục Vãn đặt xuống .
Miệng vẫn chịu rời, cứ hôn lấy hôn để.
“Anh… Hoắc Minh Kiêu, … á!” Lục Vãn chịu nổi nữa, thật quá lưu manh.
Ai đời đang tắm nửa chừng thành như thế .
Huống chi, cô với vốn tắm chung, là tự tắm cơ mà!
Thời gian , Hoắc Minh Kiêu quả thật quá phóng túng.
Cứ như thì chút nào!
Chỉ là vì Lục Vãn sinh con xong vẫn còn trong thời gian dưỡng sức, Hoắc Minh Kiêu cho dù nhu cầu cũng thể làm quá.
Vậy nên, mỗi đều chỉ dừng ở mức —chỉ thể nhờ Lục Vãn giúp .