Hoắc Minh Kiêu ngẩn .
Hình như đúng là — từ đầu đến cuối, Lục Vãn lấy từng vì phận, cũng chẳng vì bao nhiêu tiền.
Cô chọn gả cho , chỉ vì một chữ “thích”.
Thích con , chứ cái hào quang phía .
“Vậy… nếu một kế hoạch, mà trong một thời gian sẽ trắng tay, em ủng hộ ?” – cô, giọng thấp trầm.
Lục Vãn rõ cụ thể kế hoạch là gì, nhưng cũng chắc chắn chuyện nhỏ.
Cô mím môi, nghiêm túc :
“Hoắc Minh Kiêu, ngốc ? Sợ cái gì mà sợ trắng tay. Anh là kiểu sẽ run sợ khi mất tất cả ? Căn bản chẳng gì đáng sợ. Em là gì thì làm, bao giờ tính toán quá nhiều. Em hy vọng cũng thế.”
Nói đến đây, cô khựng cong môi :
“Hơn nữa, cho dù chẳng còn gì… cũng nghĩa là em chẳng còn. Anh cần gì thì cứ , nếu là tiền, em bao nhiêu cho bấy nhiêu!”
Giờ đây, Lục Vãn còn thiếu tiền. Khoảng thời gian , cô còn kiếm thêm ít. Cho dù những khoản đủ, cô vẫn thể tiếp tục kiếm. Cả đời , chuyện cơm áo gạo tiền với cô vốn chẳng vấn đề.
Hoắc Minh Kiêu xong, trong lòng dâng lên sự ấm áp sâu tận xương tủy. Anh , Lục Vãn mãi mãi sẽ về phía .
“Vậy thì… hứa nhé. Nếu đến lúc đó, chỉ còn em thôi, em đừng bỏ .”
Lục Vãn nghiêng đầu, ánh mắt khẽ cong cong:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/sau-ly-hon-hoac-tong-truy-the-hoac-minh-kieu-luc-van/chuong-1037-neu-den-luc-do-anh-chi-con-em-em-dung.html.]
“Còn xem biểu hiện của thế nào . Mỗi ngày bưng rót nước, xoa lưng bóp chân, nấu cơm dọn dẹp cho em. Làm … thì em sẽ xem xét cho ‘ở ’.”
Khóe môi Hoắc Minh Kiêu nhịn mà nhếch cao:
“Thế… nếu biểu hiện thật , thể xin chuyển chính thức sớm ?”
Trong mắt lóe lên tia mong chờ. Hiện giờ vẫn chỉ tính là “nhân viên thử việc”, coi là bạn trai danh chính ngôn thuận. sớm vượt qua giai đoạn , nhanh chóng tái hôn cùng cô. Anh sẽ cố gắng hết sức… nhất là kịp khi con đời.
“Đến lúc đó tính.” – Lục Vãn cố tình cho câu trả lời rõ ràng.
Anh vùi đầu công việc, nhưng ánh mắt chẳng kiềm chế , cứ thường xuyên dừng nơi cô đang .
Kỳ thực, Hoắc Minh Kiêu sẵn một kế hoạch. Nhị thúc vẫn luôn nhòm ngó công ty, lúc nào cũng chực chờ cơ hội. Trong mắt ông , tất cả thành quả hôm nay đều nhờ danh tiếng của Hoắc thị, chẳng công lao nào của .
Vậy thì… thà buông tay, để xem Hoắc thị thiếu sẽ .
Bởi điều quan trọng nhất khi gây dựng sự nghiệp là con . Chỉ cần năng lực, bất cứ công ty nào cũng thể gây dựng từ đầu. Với , hư danh bao giờ đáng để bận tâm.
Nghĩ đến những lời Lục Vãn , ánh mắt càng thêm kiên định.
Một lát , ngẩng đầu lên thì bắt gặp cảnh Lục Vãn ngủ gục sofa. Cô cuộn trong tấm chăn, nghiêng về phía , gương mặt thanh tú yên bình.
Dù chẳng hề trang điểm, vẻ của cô vẫn tự nhiên đến nao lòng. Một nét khiến chỉ một thứ hai, càng càng chẳng thể rời mắt.
Hoắc Minh Kiêu cũng , ánh dính chặt cô, quên công việc.
Giây phút , mới thật sự hiểu — vì nguyện ý từ bỏ tất cả để về với gia đình.
Bởi chỉ cần ở bên, thế giới của liền như thắp sáng một ngọn đèn… ngọn đèn chỉ thuộc về riêng .