Sau khi sinh con chồng tôi đề nghi ly hôn - Chương 3

Cập nhật lúc: 2025-08-15 04:38:22
Lượt xem: 21

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7V5SZ1h2sF

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Chẳng mấy chốc, video sụp đổ ở hành lang bệnh viện hôm đó ai tung lên mạng.

Dù trong video đều làm mờ mặt, nhưng ai quen chúng chắc chắn sẽ nhận ngay.

Hai thông tin bùng nổ nhanh chóng trở thành chủ đề tám chuyện của lúc rảnh rỗi.

Đồng nghiệp, bạn bè liên tục gọi điện cho .

Thậm chí, cả bạn tiểu học mấy năm liên lạc cũng lén gửi yêu cầu kết bạn.

Với họ, đây chỉ là chuyện ly kỳ để bàn tán. với , đó là sự tra tấn đến nghẹt thở.

Lúc mới sinh đầy một tuần!

Tôi phát điên gọi cho Trương Văn Tân, nhưng từ chối hết, tắt máy.

Tôi liên tiếp gửi tin nhắn:

【Sao thể đối xử với em như ? Đối xử với cả nhà em như ? Em , em , em …】

【Anh lột trần chúng quăng ngoài như thế, gì cho chứ? Hả, Trương Văn Tân? Anh trả lời em , …】

【Hai năm bên chẳng lẽ chẳng đáng gì ? Bố em đối với chẳng lẽ cũng là gì ? Sao thể như …】

【Trương Văn Tân, máy, nhanh lên máy… em xin , máy

【Trương Văn Tân, ! Hận! Anh!】

Tôi uể oải tắt điện thoại, thả xuống giường.

Không còn nước mắt để mà , chỉ cố gắng để thở .

Đau đớn quá, khó chịu quá!

Bố cũng chẳng khá hơn.

Ngoài họ hàng, bây giờ đến cả đồng nghiệp, bạn học, hàng xóm, lãnh đạo và cấp của họ cũng lượt liên lạc tới.

Cả đời ngay thẳng, giữ sĩ diện, giờ chế giễu, lưng chỉ trỏ châm chọc.

Cuối cùng, bố gục ngã.

Mắt đỏ hoe, ông lao phòng , cả run rẩy, gần như nghẹn ngào chất vấn:

"Phương Lê, bố chịu đủ ! Con rốt cuộc làm ? Nói thật cho bố một câu!

Đứa trẻ rốt cuộc là chuyện gì? Bố nuông chiều con cả đời, chẳng lẽ nuông chiều sai ?"

Ông cha hiền hòa, nho nhã cả đời, giờ lóc thảm thiết mặt .

Mẹ ôm đứa bé xông , tóc tai rối bù, mệt mỏi.

Bà đỏ mắt, một tay kéo bố ngoài:

"Ông hồ đồ , lúc còn kích động Lê Lê làm gì? Sao ông thể nghi ngờ chính con gái ? Con gái chúng thế nào, ông ?"

Người vốn nửa đời chỉn chu, lúc như biến thành một bà vợ oán trách, bận bịu như giúp việc.

Nỗi khổ của , sớm trở thành nỗi khổ của bố .

"Tôi nghi ngờ Lê Lê, chỉ chuyện mau chóng qua ! Kết quả thế nào cũng , miễn là nhanh kết thúc!"

"Đừng nữa, ông già hồ đồ , con gái sinh xong, tâm trạng vốn định. Chúng kiên trì một chút ? Chúng chịu đựng thêm chút nữa…"

Bố vẫn còn cãi , đứa bé trong lòng cũng ré lên.

Cả căn phòng như địa ngục trần gian.

Đầu đau như nổ tung.

Tôi cố chịu để dỗ dành bố .

Tôi bình tĩnh với họ, hãy cho thêm chút thời gian.

Tôi cảm ơn họ vì những ngày qua chăm sóc và con.

Tôi lời xin vì những đau khổ mà họ chịu đựng suốt những ngày qua.

ngay khi mở miệng, tất cả những lời đều biến thành tiếng gào thét vô nghĩa.

"Aaaaa! Ra ngoài! Ra ngoài hết! Tôi làm, làm gì cả! Tất cả là tại đứa bé ! Tất cả là vì nó! Ném nó ngoài ! Aaaa…"

Ánh sáng trong mắt bố vụt tắt.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/sau-khi-sinh-con-chong-toi-de-nghi-ly-hon/chuong-3.html.]

Ông , vẻ điên loạn, tuyệt vọng, môi run run nhưng cuối cùng vẫn thêm một câu nào, khom lưng bước ngoài.

Mẹ cũng chỉ thở dài, dỗ con đóng cửa phòng .

Nước mắt cuối cùng cũng trào , trùm chăn, nấc nghẹn.

Tại chuyện như thế xảy với ?

Tôi chỉ một gia đình bình thường, một cuộc sống bình thường thôi mà!

Không qua bao lâu, cửa phòng khẽ kêu “két” một tiếng, giọng của Từ Khả Hạ vang lên.

Thời gian , chỉ luôn ở bên cạnh, an ủi .

"Lê Lê, chuyện ồn ào quá . Tớ khó chịu, nhưng là đồng ý điều kiện của Trương Văn Tân .

cũng kết thúc chuyện . Cứ kéo dài mãi, tất cả sẽ bào mòn.

Tớ tin làm chuyện gì quá đáng, Trương Văn Tân cũng chỉ cần một sự an ủi tinh thần thôi.

Đồng ý , làm xét nghiệm ADN. Cuộc sống cũng tiếp tục mà!"

Tôi gì, chỉ rơi nước mắt. Tôi còn lựa chọn nào khác ?

Có lẽ vẫn đồng ý với Trương Văn Tân, vì trong thời gian cho con bú, chồng thể ly hôn.

Rồi nữa? Sẽ chỉ là những ngày cãi vã hồi kết, dày vò lẫn .

Tôi cũng thể chấp nhận yêu cầu của , tự tòa đơn ly hôn, như sẽ chẳng lấy bao nhiêu.

chúng đến bước là vì sinh một đứa bé lai.

Chính khiến đau khổ như , chịu áp lực như .

Thôi, mặc kệ !

Tôi , khi điều kiện bồi thường, thì giữa chúng chỉ còn con đường chia tay.

"Khả Hạ, giúp tớ một việc nữa nhé. Anh máy của tớ nữa .

Cậu với , nhà và xe thì , tiền bồi thường tối đa 50 vạn, nhiều hơn một xu cũng !

Nếu thì trung tâm giám định, thì cứ để nguyên như !"

Trương Văn Tân đồng ý, chúng gặp ở trung tâm giám định ADN.

Anh , cũng chẳng liếc đứa bé một cái.

Đứa bé đang ngủ say, lay tỉnh thì cau , đến khi kim tiêm lấy m.á.u đ.â.m , liền đến nghẹn thở, mặt từ đỏ chuyển sang tím tái.

Trương Văn Tân hề đưa mắt .

Anh chỉ làm xong phần của , với bố một câu, bỏ .

Ba ngày chờ kết quả, bình tĩnh hơn, thậm chí còn thể xem xét bộ sự việc.

Bây giờ nghĩ , điều khiến thấy kỳ lạ nhất là vì sinh một đứa bé lai,

mà là thái độ của Trương Văn Tân từ ngay khi bắt đầu.

Anh cho một cơ hội xoay chuyển nào, dường như ngay từ giây phút đầu tiên xác định kết cục của chúng là chia ly.

Tôi chỉ thể miễn cưỡng dùng bốn chữ “lòng tự trọng đàn ông” để giải thích hành vi của .

Tôi bắt đầu thử bước khỏi phòng, chăm sóc con.

Trong điện thoại, hàng trăm tin nhắn vẫn hiện đỏ thông báo, nhưng hình như còn chói mắt như nữa.

Kết quả ngoài dự đoán, như .

Đứa bé và quan hệ huyết thống 99,9%, còn với Trương Văn Tân chỉ là 0,01% — tức là quan hệ.

Chiếc giày cuối cùng cũng rơi xuống!

Trương Văn Tân ném kết quả mặt :

"Bây giờ, cô còn gì để nữa?"

Tôi bình tĩnh đáp:

"Báo cảnh sát ! Tôi cũng chuyện là thế nào! Tôi cũng một lời giải thích!"

Mặt Trương Văn Tân giật nhẹ, lạnh:

"Cứng miệng đến mức , mới thấy đầu! Sao? Tình nhân của cô đến mức nào mà dám lộ mặt ?"

Loading...