Khi cái tát giáng xuống, Chu Bách Thần thể tin .
Cả đời từng ai dám đánh mặt .
Anh sững sờ mất ba giây, đầu , ánh mắt dịu dàng biến thành lạnh lẽo, giọng còn lạnh hơn cả băng.
"Cô bệnh ?"
Ánh mắt đáng sợ, như một tu la địa ngục.
Trong lòng Nguyễn Ân dâng lên một trận lạnh lẽo, gần như lùi bước.
cô là nạn nhân, tại cô lùi?
Cô lấy hết dũng khí, chằm chằm mắt đàn ông chất vấn: "Tôi trở thành nông nỗi đều là vì , xin là việc nên làm!
Loại côn đồ như nên tống thẳng tù!"
Chu Bách Thần logic cướp bóc của cô làm cho kinh ngạc.
Anh chỉ tình cờ ngang qua, trong miệng cô gái như làm chuyện tày trời?
Trong mắt hiện lên sự ghét bỏ: "Cô tự chịu nổi cô đơn mà câu kéo đàn ông, còn mặt mũi trách ? Bạn trai cô quả nhiên sai, cô đúng là tiện nhân."
Nghe lời miêu tả , Nguyễn Ân chao đảo, đau đớn xé lòng.
, tối qua cô chủ động hôn , nhưng đó là vì cô nhận nhầm .
Anh là đồng phạm của Nguyễn Tâm Nhu, chẳng lẽ đáng tội hơn ? Lại dựa mà đổ hết chuyện lên đầu cô?
Nguyễn Ân cố gắng chống đỡ thở cuối cùng đó, nghiến răng nghiến lợi : "Nạn nhân từ đầu đến cuối chỉ ! Anh ở đây đảo lộn trắng đen, sợ trời phạt ?!"
Chu Bách Thần cảm thấy cô thật là vô lý!
Nếu cô là nạn nhân, , một qua đường vô tội cô tát một cái, chẳng oan ức đến mức tháng sáu tuyết rơi ?
Cái tát đó vẫn còn âm ỉ đau, Chu Bách Thần suy nghĩ làm thế nào để cô gái điều trả giá.
Được .
"Ông Chu!"
Hiệu trưởng xuất hiện ở cuối hành lang, sải bước về phía .
Ánh mắt hung dữ của Chu Bách Thần thu .
Cô gái ngu ngốc vận may thật .
Nguyễn Ân nhanh chóng lau nước mắt, chào hiệu trưởng: "Hiệu trưởng."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/sau-khi-bi-ep-ga-toi-bi-cha-chu-re-de-y/chuong-4-cuoi-cung-cung-biet-dap-an.html.]
Chu Bách Thần nhẹ nhàng: "Hỏi đường."
Ánh mắt nghi ngờ của hiệu trưởng đảo qua giữa họ: "Hai quen ?"
"
Hiệu trưởng gật đầu: "Thì là . Ông Chu, giới thiệu với ông, đây là Nguyễn Ân, học sinh xuất sắc của trường chúng ."
Ông nháy mắt với Nguyễn Ân, ám chỉ cô tự giới thiệu.
Nguyễn Ân lo lắng nếu tiếp tục ở đây, đàn ông sẽ những lời khiến cô khó xử mặt hiệu trưởng.
Cô giả vờ hiểu: "Hiệu trưởng, em ăn trưa đây."
Hiệu trưởng chút vui: "Đi ."
Chu Bách Thần liếc cô.
Con ngốc đột nhiên thông minh ?
Anh thu ánh mắt, đưa một chiếc thẻ ăn cho hiệu trưởng: "Đây là của trường các ông ?"
" , đây là thẻ ăn của học sinh," hiệu trưởng , "Ông nhặt ở ?"
Chu Bách Thần nhướng mày: "Có cách nào chủ nhân của chiếc thẻ là ai ?"
Đây là chiếc thẻ ăn nhặt trong phòng tối qua.
Mấy ngày bão, camera giám sát của khách sạn đó hỏng.
THẬP LÝ ĐÀO HOA
Chu Bách Thần cứ nghĩ cả đời sẽ tìm phụ nữ .
bất ngờ tìm thấy chiếc thẻ ăn học sinh ở đầu giường.
Người trêu chọc , hóa chỉ là một học sinh?
Điều khiến Chu Bách Thần chút hứng thú.
Hiệu trưởng : "Mỗi chiếc thẻ ăn đều ID độc nhất, thể nhờ nhân viên kỹ thuật giúp ông tra."
"Bao lâu thì kết quả?"
"Năm phút."
Nhanh ?
Chu Bách Thần khẽ nhướng mày, hiểu chút mong đợi.
Từ khi nhặt chiếc thẻ ăn , tò mò cô bé dám trêu chọc rốt cuộc trông như thế nào.
Bây giờ, cuối cùng cũng đáp án.