Hình Nghiên Châu sự vui trong lời của Mạnh Chiêu Mộng.
Anh lập tức buông tay, trở ghế lái, nhưng mắt vẫn chằm chằm cô, ánh mắt mang theo chút cầu xin.
Mạnh Chiêu Mộng khẽ thở phào, liếc Hình Nghiên Châu.
Lúc cô mới nhận , tháo cà vạt từ lúc nào.
Hai cúc áo sơ mi mở, để lộ cơ bắp săn chắc của .
Mạnh Chiêu Mộng nhanh chóng thu hồi tầm mắt, đấu tranh nội tâm vài giây, cuối cùng mới nhận lấy cà vạt từ tay .
Hình Nghiên Châu hiểu ý cô, ngoan ngoãn nghiêng đến mặt cô.
Cô với vẻ mặt bình thản thắt cà vạt cho .
Thật lòng mà , ngoài luyện tập ở nhà thuê của năm năm , đây là đầu tiên cô thắt cà vạt cho một đàn ông.
Động tác thắt cà vạt của cô vụng về: “Tôi cảm thấy vẫn bằng tự thắt.”
Mạnh Chiêu Mộng xong ngẩng đầu lên, một đôi mắt sâu thẳm đang chằm chằm cô.
Bản năng cô rút tay , nhưng nắm chặt nữa.
Anh cô, khẽ : “Chỉ cần là em thắt, đều thích.”
“Mồm mép tép nhảy.” Mạnh Chiêu Mộng rút tay .
Hình Nghiên Châu chiếc cà vạt qua gương chiếu hậu, khóe môi nhếch lên thể kìm nén .
Mạnh Chiêu Mộng vô thức khẽ mỉm theo.
Sau khi chia tay.
Mạnh Chiêu Mộng trở chỗ làm.
Cô em lễ tân ôm một bó hoa hồng phấn bước .
Giang Kiều lầm tưởng là gửi cho , cô lập tức dậy, tươi : “Em yêu, cần tự mang lên , chị tự xuống lấy là .”
Trong khi , cô đưa tay định lấy bó hoa từ tay cô em lễ tân.
Cô em lễ tân lập tức né sang một bên, và : “Chị Giang Kiều, bó hoa là gửi cho chị Chiêu Mộng.”
Vừa dứt lời, cô em lễ tân mặc kệ khuôn mặt Giang Kiều tối sầm , nhiệt tình đưa bó hoa đến mặt Mạnh Chiêu Mộng.
Mạnh Chiêu Mộng khẽ cau mày.
Trong lòng cô lập tức phủ nhận gửi hoa là Hình Nghiên Châu.
Cô và Hình Nghiên Châu mới chia tay đầy mười phút, hộp quà tặng cô còn kịp mở.
Nếu Hình Nghiên Châu tặng hoa cho cô, chắc chắn tặng ngay xe .
Cô dậy tấm thiệp gắn bó hoa, chỉ lời chúc, ký tên.
Giang Kiều cảm thấy khó chịu, bóng gió: “Chị Chiêu Mộng, chị trở đài truyền hình làm việc, hoa của theo đuổi gửi đến ngay , sức hút của chị quả thật lớn quá. Nhìn giá trị của bó hoa , chắc là Tổng giám đốc Hình gửi tặng chứ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/sau-ba-nam-gap-lai-tai-phiet-xin-lam-nguoi-tinh-manh-chieu-mong-hinh-nghien-chau/chuong-125-bong-hoa-phien-toai.html.]
Nói , cô đột nhiên kêu lên kinh ngạc: “Không lẽ chị phỏng vấn Tống xong, nhân tiện câu dẫn luôn ?”
Mạnh Chiêu Mộng trả lời, mà hỏi ngược : “Cô thích bó hoa ?”
Giang Kiều ngẩn , một lúc lâu mới khinh thường : “Người tặng hoa cho nhiều lắm, chỉ một bó hoa hồng phấn quê mùa , thèm.”
“Ồ, lời cô đầy mùi chua, còn tưởng cô thích.” Mạnh Chiêu Mộng tùy tiện đặt bó hoa sang một bên.
Giang Kiều tức giận dậm chân, nhưng tiện phát tác.
Kể từ cô Đoàn Hoa Thiên đá, lâu đàn ông thành đạt nào theo đuổi cô .
Sau khi đá, cô tìm đến Đoàn Hoa Thiên, nhưng Đoàn Hoa Thiên sỉ nhục một phen, đuổi khỏi nhà.
Thậm chí còn đòi tất cả những món đồ quý giá tặng cô , suýt chút nữa làm cô tức c.h.ế.t.
Lúc đó, cô chịu buông tha, quyết tâm bám lấy Đoàn Hoa Thiên, để thực hiện giấc mơ gả hào môn.
Đoàn Hoa Thiên thấy cô cứ bám riết buông, lệnh cảnh cáo những xung quanh, ai dính líu đến Giang Kiều thì coi như đối đầu với .
Đoàn Hoa Thiên là tam thiếu gia của một trong mười gia tộc giàu nhất Giang Thành, ai dám đắc tội với .
Sau đó Giang Kiều dự tiệc đều xa lánh.
Tức giận đến mức cô tìm Đoàn Hoa Thiên để lý, nhưng kết quả là ngay cả mặt Đoàn Hoa Thiên cũng gặp .
Lúc , cô bó hoa Mạnh Chiêu Mộng nhận , trong lòng vô cùng cam tâm.
Tại Mạnh Chiêu Mộng những đàn ông thành đạt đó ưu ái, còn cô thì đùa giỡn xong, còn gì?
Mạnh Chiêu Mộng nhận thấy ánh mắt căm hận của Giang Kiều chằm chằm bó hoa, cô Giang Kiều, nhàn nhạt hỏi: “Thích lắm ?”
Giang Kiều trả lời.
Mạnh Chiêu Mộng tiếp tục : “Hay là, tặng cô nhé?”
Giang Kiều lập tức lạnh mặt, giọng điệu hung dữ: “Hừ, chỉ là một bó hoa, ai thèm chứ.”
Nói xong, cô tâm trạng bước khỏi khu văn phòng.
Hạ Mạt tiến đến mặt Mạnh Chiêu Mộng, lòng hiếu kỳ lập tức trỗi dậy: “Bó hoa , trông giống gu của Hình Nghiên Châu, rốt cuộc là ai gửi ?”
Mạnh Chiêu Mộng chút phiền muộn trả lời: “Là Tống Văn Cảnh.”
Ánh mắt Hạ Mạt tối sầm .
Cô chút ghen tị : “Hai mới quen thôi, gửi hoa cho ?”
Vấn đề , Mạnh Chiêu Mộng cũng .
Cô bất lực thở dài, xin Hạ Mạt: “Xin , là của .”
Hạ Mạt khổ: “Nói gì ngốc , chỉ thể quá quyến rũ, quá thu hút khác, ngay cả như Tống Văn Cảnh cũng gặp yêu .”
“Hạ Mạt, xin , ...”
“Chiêu Chiêu, chúng là chị em . Không một đàn ông thể dễ dàng phá hủy tình bạn sâu sắc của chúng .” Hạ Mạt nghiêng ôm Mạnh Chiêu Mộng, mặt nở nụ , “Giang Thành nhiều đàn ông thành đạt, ngoài Tống Văn Cảnh , còn nhiều lựa chọn khác.”