Sao Chổi Nông Gia: Mang Không Gian Đi Làm Giàu - Chương 176

Cập nhật lúc: 2025-11-07 08:09:44
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Khương lão thái nàng chất vấn lớn tiếng như , đến một tiếng rắm cũng dám thả .

Thấy Khương lão thái im lặng , rõ ràng những gì nàng đều là thật, đều là sự thật.

Nhạc Tư Oánh chỉ cảm thấy mệnh khổ, nàng thể hiểu nổi, nàng sinh cho Tần gia Đậu Đậu, tại cả nhà che giấu nàng, thậm chí vứt bỏ nàng và Đậu Đậu, Đậu Đậu chính là cốt nhục ruột thịt, là cháu đích tôn của họ mà.

"Tướng công nạp , thì cứ nạp , bao giờ cho nạp , nhưng các phụ nữ , một mạch biến mất bốn năm năm, cùng giả chết, từng quan tâm đến và Đậu Đậu.

Năm đó các lừa rằng chết, căn bản định về nữa ?! Nói !"

Năm đó, họ bỏ , chỉ còn nàng cùng một đứa trẻ thơ dại, nơi nương tựa, trong nhà chẳng tiền, nàng lục tung thứ mãi mới moi mười mấy đồng tiền, cuộc sống khó khăn bao, những năm đó nàng còn đau lòng làm thuê nhờ khắp nơi tìm họ, nhưng ngờ, nàng họ lừa gạt triệt để.

Khương lão thái im bặt, hồi lâu mới : "Chuyện như con nghĩ , ... , là đợi con trai tỉnh hãy với con."

Lời của Khương lão thái rõ ràng là đang qua loa đại khái nàng.

Dạo , tướng công với nàng nhiều nhất là nàng lấy tiền để mua nhà hoặc làm ăn, còn bảo nàng đề nghị giải tán hợp tác với Đông gia, điều cứ khiến nàng thấy là lạ trong lòng.

Hóa , họ trở về là để nhòm ngó bạc trong tay nàng, nếu nàng kinh doanh quán ăn như , lẽ cả đời nàng cũng gặp họ.

May mà Đông gia mượn tiền trong tay nàng , nếu tiền của nàng Tần Giản lừa sạch.

Tiền của nàng để dành nuôi Đậu Đậu, còn dùng để cưới vợ cho Đậu Đậu, chứ để nuôi ngoại thất.

Phương Dung bây giờ trong mắt nàng, chính là một ngoại thất sống sờ sờ, còn giả bộ giả tịch mặt nàng, càng nghĩ càng thấy ghê tởm.

"Phụ khi lâm chung, gửi gắm cho các , giao bộ tài sản tổng cộng hơn hai trăm lượng bạc cho các , mà các đối xử với như , bỏ rơi và Đậu Đậu!" Nhạc Tư Oánh nức nở.

Tề Nhược xong chỉ thở dài, thật là một phụ nữ đáng thương.

Khương lão thái một bên ấp úng đáp thế nào, lúc đầu đều là con trai dạy nàng làm , bây giờ con trai bất tỉnh nhân sự, đột nhiên gặp tình huống , nàng nhất thời trả lời .

Ban đầu nàng cũng thắc mắc, phụ nữ bên ngoài thai, trực tiếp đưa về nhà, cả nhà vui vẻ chẳng hơn .

con trai , phụ nữ đó thể làm , làm thì làm chính thê, con trai khó xử trăm bề, sợ Nhạc Tư Oánh dây dưa, liền nghĩ một cách vĩnh viễn cắt đứt hậu họa.

Nàng ban đầu cũng nỡ bỏ Đậu Đậu, nhưng phụ nữ đó đại phu chẩn đoán là mang song thai, đó là hai đứa cháu trai lớn đấy, thêm nữa con trai trở về, nàng một lão bà, thể vì một đứa cháu mà từ bỏ hai đứa cháu khác cộng thêm một đứa con trai đúng ?

Sau , phụ nữ đó sinh một cặp long phụng, con trai yêu quý lắm, nàng lập tức một đứa cháu trai ngoan ngoãn và một đứa cháu gái ngoan ngoãn, trông hệt như búp bê vẽ tranh chúc phúc, khiến nàng càng càng yêu thích.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/sao-choi-nong-gia-mang-khong-gian-di-lam-giau/chuong-176.html.]

Vốn dĩ còn do dự quyết, nàng liền một mực đồng ý, giả c.h.ế.t về nữa, ở chuyên tâm chăm sóc phụ nữ đó tức là Phương Dung, cùng với hai đứa cháu.

Khương lão thái cũng hiền lành mắng mà dám đáp trả, thêm đó trong nhà nhiều , tưởng nàng lý lẽ, liền thẳng thắn kể hết sự thật năm xưa.

"Ban đầu con trai cũng còn cách nào khác, vốn về, nhưng con thể dung túng mang một phụ nữ bên ngoài về ?

Hơn nữa phụ nữ đó là con gái nhà đàng hoàng tử tế, thể làm , nếu đưa về, đương nhiên làm chính thê, con thể rộng lượng nhường chức chính thê cho nàng , để con làm ? Không thể đúng ?

Cho nên, chúng thật sự còn cách nào, đành quyết định ở bên ngoài."

Nhạc Tư Oánh xong cảm thấy cả như sét đánh,

"Cái gì mà con gái nhà đàng hoàng tử tế, con gái nhà đàng hoàng tử tế cùng khác mà cưới hỏi đàng hoàng ?"

"Nếu nàng làm , tại năm xưa cùng tướng công tằng tịu cưới hỏi?

Ta tự cho rộng lượng , phản đối tướng công nạp , nhưng các còn nghĩ đến chuyện, để phụ nữ bên ngoài trở về làm chính thê, còn bắt làm ?"

Khương lão thái bĩu môi, "Con xem con kìa, chỉ thôi mà con kích động đến mức , nếu con trai thật sự mang phụ nữ về, bắt con làm , nàng làm chính thê, lúc đó con sẽ làm loạn đến mức nào, cho nên mới dứt khoát làm một làm hai, trực tiếp ở ngoài về.

Con vẫn thể tiếp tục làm chính thê của Tần gia chúng , con trai ở bên ngoài với phụ nữ đó cũng làm phiền đến các con, chẳng là lưỡng kỳ mỹ , chúng làm cũng là vì cho con, giờ con còn trách móc chúng ?"

"Chó má! Toàn là chó má!" Nhạc Tư Oánh vốn luôn ôn hòa, tao nhã giờ tức đến mức chửi tục.

Cả nàng run rẩy, mắt đỏ hoe, "Ai thèm làm cái chính thê của nhà các ? Không chồng, sinh con cha, một thủ một căn phòng trống mà làm chính thê ư?

Miệng , cớ năm xưa để tất cả bạc cho ? Cứ thẳng với , cũng chẳng ngăn cản Tần Giản cưới nàng làm chính thê, nhưng tuyệt đối làm . Ta thể mang theo Đậu Đậu, mang theo bạc phụ để cho chúng và hồi môn của mà rời cơ mà. Thế mà các ngươi coi gì, ức h.i.ế.p nhà Nương đẻ, ức h.i.ế.p là cô gái mồ côi, cướp sạch tất cả bạc. Các ngươi ức h.i.ế.p , coi ngoài thì cũng đành. Đậu Đậu là cốt nhục Tần gia các ngươi, các ngươi cứ trơ mắt cha, để cho nó một chút tiền tài nào ư?!”

Khương lão thái khó chịu liếc nàng một cái, nhếch môi đáp:

“Trong lòng cũng Đậu Đậu. Chẳng căn nhà trong gia đình vẫn còn để cho các ngươi đó ? Ít nhất các ngươi vẫn chỗ để ở. Cha nó thì thật sự cách nào quản, trách ai khi nữ nhân bên ngoài thể giữ chân . Chỉ trách chính ngươi, bản lĩnh giữ chân phu quân của , hại Đậu Đậu mất cha!”

“Căn nhà đáng giá bao nhiêu tiền? Bán cả nền đất , tổng cộng cũng chỉ mười mấy lượng bạc. Vậy mà tiền tài phụ để cho các ngươi, cộng thêm hồi môn của , tổng cộng hơn ba trăm lượng bạc ? Những thứ vốn dĩ là của , thế mà các ngươi cướp sạch hết! Với , công công khi còn trẻ bỏ , đến giờ vẫn trở về, một chút tin tức. Có chính bà cũng bản lĩnh, nên mới giữ chân nam nhân, khiến Tần Giản từ nhỏ cha ?!”

Khương lão thái câu , đến mức tìm lời nào đáp . Chuyện vốn dĩ là do con trai bà làm, liên quan gì đến bà chứ. Trong lòng bà chỉ bận tâm đến hai đứa cháu nhỏ thôi. đến nửa câu , bà lập tức tức giận bốc hỏa,

“Ngươi nhảm cái gì đó, ngươi cái gì chứ? Công công ngươi là hại c.h.ế.t bên ngoài, nên mới trở về . Nếu như ông còn sống, ông nhất định sẽ trở về tìm chúng !”

Nhạc Tư Oánh lạnh một tiếng, “ như , thượng bất chính hạ tắc loạn, Tần Giản như tám phần cũng là học từ cha . Hơn nữa, bà cứ chắc chắn rằng công công c.h.ế.t bên ngoài nên mới trở về ư? Bà thấy t.h.i t.h.ể của ông ? Nói chừng, ông mỹ nhân bên ngoài, nên nỡ trở về đó thôi. Bà tự còn giữ nam nhân, mà còn mặt mũi ?”

Loading...