Phu nhân muốn ly hôn, Cố thiếu phát điên rồi! Nguyễn Miên và Cố Văn Châu - Chương 140: Người đàn ông lớn tuổi này cô không cần nữa

Cập nhật lúc: 2025-11-27 17:15:56
Lượt xem: 45

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Phong Ngọc Thư uống nhiều rượu, ánh đèn trong nhà và sự kích thích bản năng của cơ thể, miễn cưỡng tỉnh táo nhưng mắt vẫn mở .

Trong cơn mơ màng, cảm nhận đôi tay nhỏ nhắn lạnh đỡ cơ thể , đặt lên một vùng mềm mại. Cảm giác lạnh nhẹ của cốc nước kích thích giác quan của , ngay đó, nước từ từ chảy miệng.

Anh khát khô cổ, cứ thế uống ừng ực vài ngụm lớn theo động tác đút nước của cô gái nhỏ, cho đến khi nước trong cốc hết sạch, cô gái mới cầm cốc , còn quên ân cần hỏi:

“Anh uống nữa ? Nếu uống, em rót tiếp.”

“Không uống nữa.”

Phong Ngọc Thư theo bản năng nhíu mày.

Giọng , quen thế nhỉ?

Hứa Nhược Nhã thầm thương trộm nhớ trong vòng tay, sức phản kháng, nhịp tim cô đập nhanh kiểm soát nổi, gần như nhảy khỏi lồng ngực.

Phong Ngọc Thư uống rượu, hơn nữa vẻ như say.

Cơ hội bao, Hứa Nhược Nhã!

Chẳng mày yêu ? Dù thể chiếm trái tim , nhưng đời thể thể , cũng đáng giá ?

Ý nghĩ kinh thiên động địa chợt lóe lên trong đầu cô, đến cả cô cũng thấy điên !

nghĩ , cô quả thực điên ! Bị tình yêu dành cho Phong Ngọc Thư dồn đến phát điên!

Chỉ cần thể ở bên , dù chỉ một đêm, cô cũng cam tâm tình nguyện trả bất cứ giá nào!

Hứa Nhược Nhã vốn luôn dám nghĩ dám làm, cô run rẩy đưa bàn tay nhỏ bé về phía áo sơ mi của Phong Ngọc Thư, giúp cởi từng chiếc cúc một.

Những đường nét cơ thể săn chắc và mượt mà đó khiến Hứa Nhược Nhã, quá quen với mỹ nam trong giới giải trí, cũng khỏi nuốt nước miếng.

Ánh mắt cô thật sự quá , chú chỉ đáng tin cậy mà còn ‘ngon’ nữa!

Nghĩ đến sắp tiếp xúc mật với hằng mong nhớ, các đầu ngón tay của Hứa Nhược Nhã ngừng run rẩy.

Đột nhiên, đàn ông gắng gượng lấy lý trí, mở mắt .

“Hứa Nhược Nhã?”

Vì uống rượu nên giọng Phong Ngọc Thư đặc biệt khàn, mỗi chữ như thể nghẹn ở cổ họng.

Lúc , động tác của Hứa Nhược Nhã cứng trong giây lát, Phong Ngọc Thư ánh mắt sắc lạnh, tóm lấy cổ tay cô, đó trở , đè tấm nhỏ bé của cô xuống .

“Cô đang làm gì ?”

Anh là lính huấn luyện đặc biệt, khả năng nhẫn nhịn mạnh hơn thường vài chục .

Nếu , lợi dụng lúc đàn ông say rượu mà hành vi quyến rũ như thế , cô sớm…

Nghĩ đến đây, Phong Ngọc Thư Hứa Nhược Nhã từ cao, lồng n.g.ự.c tràn đầy sự tức giận!

Tức giận vì cô gái nhỏ trân trọng bản !

Anh hất mạnh cổ tay mảnh khảnh của đối phương, dậy thẳng.

“Tôi… làm chuyện !”

Hứa Nhược Nhã lớn tiếng tuyên bố, lợi dụng lúc Phong Ngọc Thư đang bực tức , đôi môi đỏ mọng, lấp lánh của cô trực tiếp phủ lên.

hôn môi Phong Ngọc Thư.

tin, một đàn ông say rượu, khi đối diện với sự ôm ấp mềm mại và ấm áp dâng hiến thế , còn thể nhịn mà làm Liễu Hạ Huệ (tượng trưng cho chính trực, sa ngã cám dỗ)!

Tuy nhiên, ngay lúc môi của hai sắp chạm , Phong Ngọc Thư nghiêng mặt , nụ hôn nóng bỏng trực tiếp đáp xuống má .

Một lực mạnh mẽ ập tới, Hứa Nhược Nhã, quyết tâm "bá vương cứng rắn", đẩy mạnh xuống ghế sofa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/phu-nhan-muon-ly-hon-co-thieu-phat-dien-roi-nguyen-mien-va-co-van-chau/chuong-140-nguoi-dan-ong-lon-tuoi-nay-co-khong-can-nua.html.]

“Hứa Nhược Nhã, dù gì cô cũng là tiểu thư khuê các, đừng để coi thường cô, ?”

Đôi mắt đen của Phong Ngọc Thư lạnh như băng, khiến Hứa Nhược Nhã cảm thấy như đóng băng bởi ánh mắt lạnh giá của .

“Anh… Phong Ngọc Thư, quá đáng lắm !”

Sự tủi trào dâng, những giọt nước mắt mà Hứa Nhược Nhã kiềm nén bấy lâu cuối cùng cũng nhịn mà tuôn rơi.

mặt Phong Ngọc Thư.

Mà gần như lao về phòng, trùm chăn lên và lặng lẽ .

Cô hành động nhanh, thậm chí còn kịp mang giày.

Trong bóng tối, nước mắt Hứa Nhược Nhã làm ướt chăn, nhưng cô hề ý lau khô.

Cái quái gì thế?

Dịu dàng ngoan ngoãn , nhiệt tình chủ động , bây giờ cô quyết tâm “bá vương cứng rắn”, chỉ cầu một đêm mặn nồng cũng !

Phong Ngọc Thư thật sự quá khó chiều, khiến tim cô gần như tan vỡ!

Người đàn ông lớn tuổi , bây giờ cô cần nữa ?

Vừa nảy sinh ý nghĩ , cơn đau nhói nơi lồng n.g.ự.c cho cô câu trả lời.

Cô tức giận đ.ấ.m mạnh n.g.ự.c .

Không tiền đồ, tiền đồ! Cái gã đàn ông hôi hám đó ? Tại lãng phí tuổi xuân tươi của cho ?

Không vật lộn bao lâu, Hứa Nhược Nhã trong nước mắt.

Thế nhưng, Phong Ngọc Thư đang ngủ ở phòng khách trằn trọc ngủ , lúc , ảnh hưởng của rượu giảm xuống bằng .

Anh thẳng , ánh mắt vô định, đầu ngón tay vô thức chạm nơi má Hứa Nhược Nhã hôn.

Dù thế nào nữa, làm cho cô gái nhỏ là hành vi nên.

Phong Ngọc Thư những chai rượu rỗng lăn lóc chân, thở dài nặng nề.

Rượu làm hỏng việc, bạn của Miên Miên đang ở đây, tại vẫn uống rượu?

, làm thể , cô gái nhỏ cứ bám riết lấy chính là cô bạn trong lời kể của Miên Miên?

Sáng sớm, Nguyễn Miên đồng hồ sinh học đ.á.n.h thức đúng giờ, mở mắt thấy Hứa Nhược Nhã vẫn đang ngủ bên cạnh. Cô t.h.ả.m hơn đêm qua, vốn chỉ đỏ mắt, giờ thì cả chóp mũi cũng đỏ bừng, rõ ràng là nửa đêm tỉnh dậy tiếp.

Nguyễn Miên xót xa nhíu mày, điều duy nhất cô thể làm là thở dài.

Chuyện tình cảm, ngoài chính cô , ai giúp .

Nghĩ đến lớn Phong Ngọc Thư ở tầng một uống bao nhiêu và ngủ lúc mấy giờ, cô vô thức bước nhẹ nhàng.

Khi cô và Hứa Nhược Nhã đến, họ nghĩ đến vấn đề bữa sáng, nên mua sẵn một ít bánh mì nướng và cơm nắm chay.

Khi ăn, chỉ cần cho lò vi sóng “đinh” một cái, pha thêm một ly sữa nóng là thể ăn .

Cô đang bận rộn trong bếp, đầu thấy lớn với hai quầng thâm to đùng thức dậy.

“Cậu cả, bữa sáng sắp xong , rửa mặt .”

Cả căn biệt thự đều do Phong Ngọc Thư tự sắp xếp, nên Nguyễn Miên cần nhắc đồ đạc ở .

Phong Ngọc Thư thẳng phòng vệ sinh ở tầng một.

Hứa Nhược Nhã bước xuống cầu thang với bước chân loạng choạng.

Chân cô mềm nhũn, mắt sưng húp, trông như hai quả óc ch.ó lớn.

Nguyễn Miên thấy mà lòng xót xa thôi.

Loading...