Phó Tổng Đừng Ngược Đãi, Phu Nhân Đã Ký Giấy Ly Hôn - Chương 84: Kỷ niệm ngày cưới
Cập nhật lúc: 2025-09-22 17:58:32
Lượt xem: 14
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pqi81iUn1
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
Nghe , Phó Tranh thoáng khựng .
Trong đầu hiện lên cảnh ngày hôm đó
Ôn Lương đỏ hoe đôi mắt, giọng run rẩy chất vấn .
Cô , "Anh thật sự yêu cô , đến cả ngày kỷ niệm của chúng cũng dùng để tưởng nhớ cô ."
"
Cô , "Anh thích cô như , đợi cô mãi? Tại chọn kết hôn với em? Em thì sống nổi. Tại làm nhục em như ?"
"Ngày hôm đó việc. Em chọn hoặc một ngày ." Phó Tranh đưa tay nới cổ áo sơ mi, giọng nhàn nhạt.
Trái tim Sở Tư Nghi như rơi xuống đáy.
"Có việc."
Việc gì, cần cũng .
Cô gượng , nắm lấy cánh tay làm nũng, vờ như , "Việc gì ?
Không thể dời ? Sinh nhật em, bỏ lỡ mấy năm nay ..."
"Xin ."
"A Tranh, đây là sinh nhật đầu tiên của em khi về nước, thật khó khăn mới thể ở bên ..."
"Nghe lời." Phó Tranh trầm giọng .
Sở Tư Nghi nổi nữa.
Sau khi lên xe, sắc mặt cô càng trở nên u ám.
Dự cảm gần đây của cô , từng cái một trở thành sự thật.
Trong lòng Phó Tranh, cô còn chỗ nữa.
Anh hết đến khác thiên vị Ôn
Lương.
Anh thực sự yêu Ôn Lương ?
Không, thể, cô cho phép!
Chu Vũ, Đạo diễn Trần, phó đạo diễn cũng lên xe rời .
Nhìn chiếc xe chở họ dần khuất, Phó Tranh xoay với Ôn Lương, "Về thôi, về nhà."
Lên xe , Phó Tranh nghiêng về phía cô, vòng tay ôm eo cô, gần như dán sát cô.
Mùi nước hoa cao cấp xộc mũi, khiến dày Ôn Lương quặn lên, suýt nữa nôn .
"Anh tránh xa em một chút." Cô mặt tái nhợt, gỡ tay khỏi .
"Em ?" Phó Tranh cau mày, thấy sắc mặt cô trắng bệch thì vẻ mặt cũng tối sầm di.
"Em , chỉ là ăn nhiều, để em tựa một lát là ." Ôn Lương xong liền dịch xa thêm chút nữa.
Phó Tranh im lặng, trong mắt hiện lên tia u ám.
Chủ nhật trôi qua nhanh, một tuần làm việc mới đến.
Ngày hai mươi tháng chín, đến sớm.
Ngày đó là thứ Bảy Chủ nhật, mà là thứ Ba.
Ban ngày làm.
Trước khi tan làm, Phó Tranh gửi tin nhắn cho Ôn Lương, "Tan làm xuống hầm xe chờ . Tối nay ăn ngoài."
"ĐƯỢC."
Sau khi tan làm, Ôn Lương đến tầng hầm để xe , tìm xe của Phó Tranh, ở ghế phụ lái đợi .
Cúi đầu, cô thấy trong ngăn chứa đồ một chiếc hộp nhỏ màu đen, kiểu hộp đựng nhẫn điển hình.
Ôn Lương mở xem, bên trong quả nhiên là một chiếc nhẫn thiết kế tinh xảo.
Có lẽ là quà kỷ niệm mà Phó Tranh chuẩn cho cô?
Ôn Lương đóng hộp , đặt về chỗ cũ.
Phó Tranh mở cửa xe bước , "Đợi lâu đúng ? Đi thôi."
Nói xong, khởi động xe, rời khỏi tầng hầm.
"Chúng ăn tối?"
"Đỉnh Duyệt, đặt chỗ ."
"Vâng." Xe dừng cửa Đỉnh Duyệt, ngườ phục vụ tiến tới giúp Phó Tranh đỗ xe, hai nắm tay .
Dưới sự hướng dẫn của nhân viên phục vụ, họ đến phòng riêng đặt .
Khi cánh cửa mở , Ôn Lương sững .
Không gian bên trong bài trí vô cùng tinh tế và lãng mạn, ánh đèn mờ ảo, nến đỏ lung linh, bàn là một bó hoa hồng đỏ rực, ghế sa phủ đầy gối ôm hình trái tim.
Quả thật, chút lãng mạn.
"Chúc mừng kỷ niệm ba năm ngày cưới của hai vị, chúc hai vị hạnh phúc dài lâu và sớm con cái. Đây là bữa tối lãng mạn ánh nến mà Phó đặt , mời hai vị từ từ thưởng thức." Nhân viên phục vụ rời .
Phó Tranh tiến lên ôm bó hoa hồng đỏ bàn, mặt Ôn Lương, đưa đến mặt cô, "Vợ , ba năm kỷ niệm vui vẻ."
"
Trong ánh nến lờ mờ, những đường nét gương mặt trở nên tuấn tú như tượng tạc, lông mày đổ bóng sắc nét xuống hốc mắt, ánh dịu dàng.
Ôn Lương ôm bó hoa trong tay, tiếng gọi "vợ", sống mũi bất giác cay xè
Anh bao giờ gọi cô là vợ, một cách gọi xa lạ mà cũng gần gũi.
"Ngồi ." Phó Tranh tiến lên phía , kéo ghế bên cạnh bàn ăn, đỡ lấy bó hoa giúp Ôn
Lương, để cô xuống.
Món ăn bàn nhà hàng chuẩn vc cùng công phu.
Ôn Lương mỉm , "Anh đặt nhà hàng từ khi nào ?"
"Trước một tuần."
"
"Cảm giác ở đây thế nào?"
"Cũng ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/pho-tong-dung-nguoc-dai-phu-nhan-da-ky-giay-ly-hon/chuong-84-ky-niem-ngay-cuoi.html.]
"
"Anh một món quà tặng em.
"
Phó Tranh cầm chiếc hộp vuông đặt trong cánh hoa mặt, đưa cho cô, "Mở xem thích ?"
Hộp hình vuông, dài một gang, đỏ sơn bóng, hoa văn điêu khắc, Kích thước chắc là một chiếc vòng tay.
"Vậy em mở nhé." Ôn Lương cẩn thận mở hộp.
Một chiếc vòng ngọc bích trong suốt, ánh lên sắc ngọc lưu ly, hiện mắt cô.
Thấy nó, Ôn Lương sững .
Không vì điều gì khác.
Mà bởi vì chiếc vòng nó quá giống chiếc "Trái tim của đại dương" cô từng thấy trong buổi đấu giá.
đây là "Trái tim của đại dương", Phó Tranh sẽ lấy chiếc vòng của Sở Tư Nghi để tặng cho cô.
Thấy Ôn Lương ngẩn , Phó Tranh giải thích, "Lần em chất ngọc của 'Trái tim của đại dương' đủ để làm hai chiếc vòng nhờ để ý. Quả nhiên đúng , đây là chiếc thứ hai, mua từ tay bán."
"
"Cảm ơn, lòng ." Ôn Lương đậy nắp hộp , đặt sang một bên.
"Không thử đeo ?"
"Để về nhà thử." Ôn Lương .
Dù thể Phó Tranh bỏ tiền lớn để mua chiếc vòng, nhưng trong lòng Ôn
Lương chẳng hề cảm thấy vui vẻ.
Từ đầu, Phó Tranh dồn hết sức sai hướng .
Cô một chiếc vòng giống 'Trái tim của đại dương'. Một chút cũng .
"Trái tim của đại dương" thuộc về cô, thì cô cũng nó.
lẽ đó là phận của cô, mãi mãi xếp Sở Tư Nghi.
Đợi Sở Tư Nghi , cô mới phép chạm tói.
Cô nghĩ tới chiếc nhẫn tinh xảo trong xe.
Không tặng cho cô, thì chuẩn tặng cho Sở Tư Nghi làm quà sinh nhật ?
Nói cách khác, chuẩn sẵn, dùng bữa tối xong sẽ gặp Sở Tư Nghi?
Anh bận rộn thật đấy.
Ôn Lương dò hỏi, "Lúc nãy em thấy trong xe một chiếc nhẫn , em thích
Có thể tặng em ?"
"
Nói , họ kết hôn ba năm, nhưng họ từng nhẫn cưới.
Cô từng âm thầm mua một cặp, lén đeo đến công ty. Anh chịu đeo, bảo rằng như sẽ dễ khác phát hiện.
Cô ngây thơ , "Chỉ cần một đeo thì sẽ ai phát hiện ."
Cô tháo nhẫn , nhưng vẫn deo.
Anh đơn giản chỉ là đeo mà thôi.
Về , trong cặp nhẫn đó một chiếc mất, chiếc còn thì vứt xó, ai ngó ngàng tới.
"Chiếc nhẫn đó là đặt làm riêng. Nếu em thích, sẽ bảo nhà thiết kế làm riêng cho em một chiếc khác." Phó Tranh .
"Tại thể tặng em chiếc đó, để nhà thiết kế làm một cái mới cho khác?"
Phó Tranh ngạc nhiên , "Ôn Lương, em đang gì ?"
"Cứ xem như đầu óc em vấn đề ." Ôn
Lương cúi đầu, che giấu vị đắng nơi khóe mắt.
Vậy tại , lúc chiếc vòng của cô, thể đưa cho Sở Tư Nghi là đưa ngay?
Suy cho cùng, vẫn là vì thiên vị.
Dù cô cố gắng thế nào, cũng bằng Sở Tư Nghi
Chiếc nhẫn đó, thiết kế và cách gia công cũng đủ thấy đặt từ lâu, tốn ít tâm tư.
Còn chiếc vòng của cô, chỉ cần bỏ tiền là .
Đó chính là cách.
dù chiếc vòng Phó Tranh cũng bỏ một khoản tiền lớn để mua, Ôn Lương nỡ phá hỏng tâm ý của .
Phó Tranh nhận sự thất vọng trong lòng cô, chỉ tưởng rằng cô đang giận dỗi trẻ con, liền rót cho cô nửa ly vang đỏ, "Uống một chút nhé?"
"Ùm."
Ly chạm ly, vang lên tiếng "keng" nhẹ nhàng.
Ôn Lương đưa miệng ly lên, nhấp một ngụm, bắt đầu ăn.
Bữa tối ánh nến là món Tây. Giống như , Phó Tranh đem phần bò bít tết mặt Ôn Lương chuyển qua chỗ .
Cẩn thận cắt từng miếng, đó đẩy cho cô.
"Cảm ơn ."
"
"Không gì." Ôn Lương nếm thử một miếng bít tết, "Hương vị tệ."
"Nếu thích, đưa em đến."
Hai nâng ly chạm nữa, ánh mắt giao , rượu trong ly cũng theo đó cạn sạch.
Mặt Ôn Lương ửng đỏ, là vì men rượu vì do ngại ngùng.
"Anh vệ sinh một lát." Phó Tranh đặt d.a.o nĩa xuống, dậy rời .
Nhìn theo bóng lưng cao lớn, thẳng tắp của , Ôn Lương khẽ chạm hai má nóng bừng của .
Cô nghĩ, nếu tối nay Phó Tranh mật, lẽ cô sẽ từ chối.
lúc đó, điện thoại của Phó Tranh đặt bàn bất chợt vang lên.
Ôn Lương với tay lấy điện thoại, màn hình hiện lên hai chữ Sở Tư Nghi.