Phó Tổng Đừng Ngược Đãi, Phu Nhân Đã Ký Giấy Ly Hôn - Chương 56: Nhìn đến ngẩn người rồi à
Cập nhật lúc: 2025-09-22 17:57:32
Lượt xem: 14
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/4fmx81lOty
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
"Trước chứng cứ xác thực, tên họ Tiêu và tên họ Lý thừa nhận cả hai âm mưu từ . Cảnh sát quyết định khởi tố hình sự đối với hai , tuy nhiên xét theo mức độ nguy hiểm thì mức án lẽ sẽ quá nặng."
Ôn Lương tò mò: "Tại họ biển xe và hành tung của ?"
Cảnh sát : "Tên họ Tiêu là thợ sửa xe ở một cửa hàng 4S, theo lời khai thì cô từng đến đó sửa xe. Tên họ Lý thì thuê theo dõi, hành tung của cô là do một bạn của tiết lộ."
"Được, hiểu ."
"Gia đình của tên họ Tiêu và tên họ Lý gặp cô một , mong sự tha thứ từ phía nạn nhân, cô thấy...?"
"Không gặp. Tôi cần bất kỳ khoản bồi thường dân sự nào, hãy tăng nặng hình phạt cho họ."
"Được."
"
"Cảm ơn, tạm biệt. Có tin tức gì thì báo cho ."
Cúp máy, Phó Tranh sang Ôn Lương một cái: "Chuyện giao cho Quý
Dịch theo dõi , nhất định sẽ bắt bọn họ trả giá."
Quý Dịch là luật sư đặc biệt của phòng pháp chế Tập đoàn Phó thị, là luật sư một ở
Thành phố Giang, danh tiếng vang xa, gần như từng thua vụ nào.
"Cảm ơn ."
"Khách sáo với làm gì?"
Nhà hàng Tây trang trí tao nhã lộng lẫy, trong đại sảnh vang lên tiếng đàn piano du dương.
Hai ở một bàn phía trong, phục vụ mang đến mỗi một quyển thực đơn.
Phó Tranh mở thực đơn, bắt đầu từ đầu, mấy món thì Ôn Lương ngắt lời: "Gọi nhiều ăn hết ?"
"Anh đang cho em đấy." Phó Tranh nheo mắt : "Mắt em bây giờ rõ ?"
Ôn Lương phản ứng , mỉm với : "Em mù, chỉ mờ một chút thôi, vẫn chữ mà."
Nhân lúc đó, phục vụ nhiệt tình giới thiệu: "Thưa chị, đây là set đôi bán chạy nhất của nhà hàng chúng , tiết kiệm, nhiều chọn. Hai chị thể thử xem."
Ôn Lương ngẩn , vài giây mới gật đầu: "Vậy lấy cái ."
Khóe môi Phó Tranh cong lên một chút khẽ, hỏi như vô tình: "Cảm giác thị lực em hồi phục thế nào?"
"Có khá hơn chút, rõ hơn ."
"Vậy còn chữ điện thoại..."
Ôn Lương lắc đầu: "Nhìn lâu thì đau đầu, chuyện gì trong công ty ?"
"Không ." Phó Tranh cụp mắt xuống, "Ngh thêm vài hôm nữa ."
"Vâng" Ôn Lương đảo mắt quanh một vòng: "Nhà hàng trang trí thật, chị gái chơi piano cũng , là bản gì nữa."
"Ballade pour Adeline, sáng tác bởi Paul de
Senneville."
Ôn Lương ngạc nhiên : "Anh còn hiểu cả cái nữa ?"
"Nghe đánh một thì nhớ thôi."
"Chúc hai chị dùng bữa ngon miệng"
"
Phục vụ lượt bưng lên món tráng miệng, bít tết, gan ngỗng, rượu vang, mở rượu , rót cho Phó Tranh và Ôn Lương mỗi một chút.
Phó Tranh nâng ly, ngẩng mắt Ôn Lương, nơi đuôi mắt cong cong, đôi mắt sáng rực.
Ôn Lương hiểu ý, cũng nâng ly cụng nhẹ với , khẽ nhấp một ngụm.
Phó Tranh đặt phần bít tết mặt cô sang chỗ , cầm d.a.o nĩa cắt thành từng miếng nhỏ, đặt chỗ cũ.
"Cảm ơn."
"
Phó Tranh đôi mắt trong veo như làn thu thủy của cô: "Không gì."
Dùng bữa xong, hai tay trong tay bước khỏi nhà hàng.
Gió mát thổi qua, xua tan cảm giác ngà ngà say vì rượu vang.
Phó Tranh đầu Ôn Lương: "Về nhà nhé?"
"
"Dạo một vòng gần đây , tiện tiêu hóa nữa."
Trong mắt Ôn Lương mang theo chút chờ mong.
"ĐƯỢC."
Hai nắm tay, vai kề vai bước dọc theo con phố.
Khu vực chính là trung tâm sầm uất, tấp nập, náo nhiệt ồn ào.
Ngoài việc trầm lặng hơn đôi chút, họ trông khác gì những cặp tình nhân đường.
Giữa chốn phố thị ồn ào náo nhiệt, trong lòng
Ôn Lương bình yên lạ thường.
Cô thầm mong, giá như họ cứ mãi nắm tay như thế.
"Này, kìa, trai thật đấy."
Một đôi tình nhân ngang qua hai , cô gái ngoái đầu Phó Tranh mấy , nhỏ giọng với bạn trai.
Bạn trai nhướng mày: "Em chơi với mà dám đàn ông khác ?"
Cô gái lí nhí: "Thì ban nãy cũng cô gái mãi còn gì?"
Chàng trai: "Anh chỉ một cái, em mấy lận đấy. Hừ, trai chắc?"
Cô gái khoác tay bạn trai, nũng nịu: "Anh cũng trai, trai nhất luôn ."
"
Tiếng trò chuyện truyền đến tại Ôn Lương, khiến cô bật khẽ.
"Em gì thế?" Phó Tranh nghiêng đầu cô.
Ôn Lương khoác tay Phó Tranh, ngẩng đầu , trong mắt ánh lên những tia sáng như trời: "Không gì. Phía sàn nhảy kìa, thử xem ?"
"Được." Phó Tranh khẽ động yết hầu.
Hai cùng bước sàn nhảy.
Bên trong vang lên bản nhạc êm dịu.
Trong sàn, các cặp đôi đang nhảy những điệu vũ giao tiếp chậm rãi.
Xung quanh còn các bàn nhỏ, lác đác vài khách trò chuyện.
Thấy Ôn Lương về phía sàn nhảy, Phó
Tranh mỉm hỏi: "Muốn nhảy ?'
"
Ôn Lương mím môi: "Em rành lắm."
"Anh thể dạy em."
Mắt Ôn Lương sáng rực lên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/pho-tong-dung-nguoc-dai-phu-nhan-da-ky-giay-ly-hon/chuong-56-nhin-den-ngan-nguoi-roi-a.html.]
.
Phó Tranh khẽ cúi mặt cô, đưa tay mời. Ôn Lương nhẹ nhàng đặt tay tay .
Phó Tranh nắm tay cô, chậm rãi bước sàn nhảy, mặt là nụ quyến rũ: "Tay đặt lên vai , cứ theo bước chân mà ."
Dưới nền nhạc du dương, họ bắt đầu khiêu vũ với những bước nhảy chậm rãi, tiết chế và mềm mại.
Phó Tranh nghiêng , đếm nhịp bên tại Ôn Lương.
Hơi thở phả tai khiến cô bất giác rụt cổ .
Ôn Lương nhảy loạng choạng, cố gắng bám theo tiết tấu của , nhưng cẩn thận dẫm lên giày da của Phó Tranh, để một dấu giày to tướng.
"Xin ..." Ôn Lương ngẩng đầu , trong mắt thoáng hiện chút ngượng ngùng.
Phó Tranh bật , cúi đầu khẽ bên tai cô:
"Không ."
"
Ôn Lương thoáng sững trong chốc lát.
Ánh đèn nhấp nháy trong sàn nhảy phản chiếu lên gương mặt tuấn tú của , làm nổi bật các đường nét góc cạnh như tượng điêu khắc Hy Lạp cổ, rõ ràng sắc sảo.
Khóe môi khẽ cong lên, đôi mắt sáng như ngọc, sâu thẳm cô, thu hút bộ ánh của cô.
"Sao ? Nhìn đến ngẩn ?"
51.
"Không ." Ôn Lương vội vàng cúi đầu xuống, suýt nữa thì giẫm chân .
Phó Tranh bật khẽ.
Đôi tại Ôn Lương bất giác đỏ lên, đỏ đến mức như nhỏ máu.
Chỉ chốc lát , cô nhảy thuần thục hơn.
Tà váy tung bay, bước chân nhẹ nhàng, uyển chuyển mềm mại, thanh thoát như gió.
Phó Tranh đặt tay lên vòng eo nhỏ nhắn của cô, để mặc cô xoay giữa điệu nhạc.
"Học chứ?" Phó Tranh nhẹ giọng hỏi.
"Ùm."
Đột nhiên va cô từ bên cạnh.
Ôn Lương loạng choạng, ngã lồng ngực
Phó Tranh.
Phó Tranh lập tức đưa tay ôm lấy eo cô: "Không chứ?"
"Không ."
"Xin , va cô ." Người ngại ngùng xin .
"Không ." Ôn Lương mỉm đáp.
"Ra ngoài nghỉ một lát ." Phó Tranh thấy trán cô lấm tấm mồ hôi, liền vòng tay đưa cô rời khỏi sàn nhảy.
"Vâng."
"
Hai tìm một chỗ xuống.
Phó Tranh nhà vệ sinh.
Một thanh niên tóc nhuộm vàng tay cầm ly rượu tới, giả vờ phong độ hỏi: "Cô gái xinh , vinh hạnh mời cô nhảy một điệu ?"
Ôn Lương lắc đầu: "Xin , mệt."
Gã tóc vàng khách sáo mà xuống đối diện cô, hiệu với phục vụ lấy một ly rượu từ khay, đẩy đến mặt cô: "Uống một ly chứ?"
Ôn Lương lắc đầu: "Xin , uống rượu."
"
Lúc ăn tối cô còn chẳng dám uống quá nhiều vang đỏ.
"Tôi thấy cô một vẻ cô đơn, chi bằng để trò chuyện cùng? Tôi tự giới thiệu nhé, tên Lý Nhuệ, là thiếu gia của Tập đoàn Bất Động Sản Hối Lỗ, cô tên gì?" Gã tóc vàng nhướng mày, đầy đắc ý và tự mãn.
Những cô gái thế , quá rõ, bề ngoài thì tỏ vẻ thanh cao, nhưng chỉ cần phận, ai cũng sẽ lao như thiêu .
"Tôi tên là..."
"Cậu Lý?"
"
Lý Nhuệ còn đang hứng thú, thì bỗng vỗ vai từ phía .
Cậu đầu , sắc mặt lập tức đổi, vội vàng dậy: "Phó tổng, cũng ở đây ? Uống với một ly chứ?"
707OL
"Không, hai đang chuyện gì ?"
Phó Tranh nhàn nhạt hỏi.
"À, gì, chỉ làm quen với cô gái thôi."
Phó Tranh xuống bên cạnh Ôn
Lương: "Vậy để giới thiệu cho , đây là em gái , Ôn Lương."
Nét mặt Lý Nhuệ đông cứng , vội gượng với Ôn Lương: "Thì là cô
Ôn, thật thất lễ, thất lễ quá."
"Đi thôi, chúng về." Phó Tranh nắm lấy tay
Ôn Lương.
"Vâng." Ôn Lương dậy theo .
"Phó tổng, cô Ôn, hai thong thả."
Lý Nhuệ theo tiễn họ đến tận cửa sàn nhảy.
Hai tay trong tay rời khỏi sàn nhảy, Phó
Tranh nhắc nhở: "Tên Lý Nhuệ đó , em đừng tiếp xúc với ."
Ôn Lương khẽ , liếc một cái: "Em thấy cũng mà, ? "
Sắc mặt Phó Tranh trầm xuống: "Lòng cách một lớp da, kẻ hai chữ xa lên mặt. Em chỉ gặp đầu, hiểu bao nhiêu?"
"Em ." Ôn Lương cúi đầu đáp, phản bác.
Hai bộ đến chỗ đỗ xe nhà hàng
Tây.
Phó Tranh mở cửa ghế phụ cho Ôn Lương, đợi cô lên xe mới vòng sang ghế lái.
"A Lương"
Nghe tiếng gọi, Ôn Lương cài xong dây ar , ngẩng đầu lên, thấy Phó Tranh đang cô chằm chằm, từ từ nghiêng về phía cô.
Đôi mắt sâu thẳm như dải ngân hà, bí ẩn mà khó dò.
Ôn Lương bất giác nín thở, gương mặt tuấn tú của ngày càng tiến gần.
Hơi thở nóng rực của phả lên mặt cô, khiến cô từ từ nhắm mắt .