Phó Tổng Đừng Ngược Đãi, Phu Nhân Đã Ký Giấy Ly Hôn - Chương 125: Em có thể gọi anh là A Tranh

Cập nhật lúc: 2025-09-23 13:53:37
Lượt xem: 19

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4fmx81lOty

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Nếu xảy chuyện , Ngô Linh ở công ty con vẫn thể làm mưa làm gió.

bây giờ, tuyệt đối sẽ để

Ngô Linh tiếp tục ở Phó thị.

Ôn Lương mấy ngạc nhiên, chỉ : "Cô của , quyết định là ."

Ngay từ đầu cô nghi ngờ Ngô Linh.

Sở Tư Nghi chỉ giỏi tung vài chiêu tung hỏa mù gây chú ý, đến mức vu khống bôi nhọ nên Ôn Lương thể làm gì cô .

Còn nếu là bài bóc phốt thật sự, một khi Phó

Tranh trực tiếp lên tiếng làm rõ, thì ngược sẽ chuốc lấy thiệt hại.

Chỉ Ngô Linh mới dám kiêng dè gì, vì thích Phó Tranh mà ngấm ngầm chuyển bộ mũi dùi về phía cô.

Phó Tranh từ từ bước đến gần Ôn Lương, dừng mặt cô, giơ tay khẽ gạt vài sợi tóc mai lòa xòa bên thái dương cô, dịu giọng : "Xin ."

Về chuyện của Ngô Linh, vẫn còn nợ cô một lời xin .

Nếu lúc đó chịu tin cô, lẽ sẽ xảy những chuyện , cô cũng hứng chịu bao nhiêu công kích và chửi rủa từ cư dân mạng khắp nơi.

Rõ ràng cô làm gì sai, nhưng sống như một con chuột chui lủi trong cống rãnh, chỉ cần ló mặt liền đòi đánh.

Ôn Lương theo phản xạ lùi một bước, cụp mắt xuống: "Phó tổng"

"

Nếu lời xin đến sớm hơn, lẽ c cảm động đến rối bời.

"Bây giờ ai khác, em thể gọi là A Tranh."

Vẻ mặt Ôn Lương vẫn bình thường, chỉ nhàn nhạt : "Phó tổng, em thấy lời của Đổng sự

Cao đúng. Vì chuyện cá nhân mà khiến công ty tổn thất lớn, em khó mà thoái thác trách nhiệm, cũng thể yên tâm ở vị trí nữa, nên em xin từ chức."

Phó Tranh nhíu mày: "Là của , liên quan gì đến em. Em cứ yên tâm làm việc, đừng suy nghĩ nhiều."

Ôn Lương mím môi.

Cô cũng suy nghĩ gì thêm.

Chỉ là trong cảnh áp lực như thế , lồng n.g.ự.c cô như đè nặng đến mức khó thở.

Ngay cả khi ở công ty, mỗi khi đến , cô cũng thể cảm nhận những ánh mắt đổ dồn lên , hoặc dò xét, hoặc thích thú xem kịch, hoặc khinh thường, hoặc khinh miệt, hoặc thô tục

Có thể vẫn thản nhiên gặp gỡ và báo cáo công việc với , cô dốc hết bộ sức lực.

Thật sự là liên quan gì đến cô ?

Vậy thì vì nhiều chửi rủa cô như ?

"... Hay là, em về nhà nghỉ ngơi vài hôm?"

Thấy cô gì, Phó Tranh gợi ý.

"Để xem , em về chỗ ."

Ôn Lương xoay rời .

"Sáng thứ Bảy về nhà tự." Phó Tranh bất chợt gọi với theo.

Ôn Lương khựng trong chốc lát, đáp:

"Em nhớ ."

Thứ Bảy hôm đó là ngày giỗ của bố Phó Tranh,

Phó Vanh và của Phó Việt.

Nhìn bóng lưng Ôn Lương khuất dần nơi cửa,

Phó Tranh nguyên tại chỗ một lúc xoay đến bàn làm việc, nhấn nút điện thoại nội tuyến: "Gọi Phó tổng Ngô đến gặp ."

"

Phó tổng Ngô đoán rằng Phó Tranh gây khó dễ cho , nhưng ông tin chắc Phó

Tranh nắm nhược điểm gì của nên cũng sợ, ưỡn n.g.ự.c ngẩng đầu bước văn phòng.

"Phó tổng, tìm việc gì?"

Phó Tranh bắt chéo chân sa, thong thả uống một ngụm , liếc sa đối diện hiệu cho Phó tổng Ngô: "Ngồi di."

"Không ngờ Phó tổng cũng hứng thú thưởng !" Phó tổng Ngô xuống phía đối diện .

Phó Tranh nhạt: "Tôi vòng vo nữa.

Ở đây một tập tài liệu, mời Phó tổng Ngô xem qua, xem gì cần ?"

Vừa , từ tốn đẩy tập hồ sơ mặt về phía đối diện.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/pho-tong-dung-nguoc-dai-phu-nhan-da-ky-giay-ly-hon/chuong-125-em-co-the-goi-anh-la-a-tranh.html.]

Tập tài liệu trông bình thường, bìa xanh thông dụng, đề nhãn mác gì cả.

chính cái tập tài liệu tưởng như tầm thường đó khiến trong lòng Phó tổng Ngô bất giác dâng lên một cảm giác căng thẳng.

Ông Phó Tranh từng đánh trận nào mà chuẩn , nhưng đoán bên trong gì.

Phó tổng Ngô từ từ mở hồ sơ, lướt qua như quét mắt, thấy cái tên quen thuộc liền biến sắc: "Phó tổng, chuyện nhất định hiểu lầm! A Quân nó thật thà thế , chuyện tuyệt đối thể do nó làm!"

"Chứng cứ rành rành, hiểu lầm ở ? Nếu

Phó tổng Ngô tin, thể đích hỏi Trần Ngân Bảo và con trai ông!"

Sắc mặt Phó tổng Ngô tái nhợt.

Phó Tranh dám như thì rõ ràng là nắm chắc trong tay.

Thấy Phó tổng Ngô im lặng, Phó Tranh tiếp: "Như lời của Đổng sự Cao, tin tức ảnh hưởng nghiêm trọng đến danh tiếng và giá cổ phiếu của công ty, gây tổn thất lớn. Tôi sẽ lấy danh nghĩa cá nhân và công ty để kiện Trần Ngân Bảo và Ngô Quân tội xâm phạm danh dự và vu khống, bao gồm cả kiện dân sự lẫn hình sự. Phó tổng Ngô xưa nay luôn hết lòng vì công ty, chắc chắn sẽ ủng hộ quyết định chứ?"

Bộ phận pháp lý của Tập đoàn Phó thị bao giờ là hạng xoàng.

Hơn nữa ảnh hưởng của tin tức quá lớn, tính chất cực kỳ nghiêm trọng. Nếu Phó

Tranh và công ty thắng kiện, Trần Ngân Bảo và Ngô Quân sẽ đối mặt với khoản bồi thường khổng lồ, thậm chí chừng sẽ mất hết gia sản, thậm chí tù.

Huống hồ, tội xâm phạm danh dự và vu khống là án kiện theo yêu cầu, cho dù Phó tổng Ngô rõ việc Ngô Quân làm là do Ngô

Linh chỉ đạo, nhưng nếu Phó Tranh khởi kiện Ngô Linh hoặc tha thứ cho cô , thì chịu bộ trách nhiệm sẽ chỉ Ngô Quân.

Lúc , Phó tổng Ngô khỏi hối hận vì giúp Ngô Linh, con sói mắt trắng .

điên đến mức còn lý trí, sợ

Phó tổng Ngô buông bỏ , nên cố tình kéo

Ngô Quân xuống nước cùng.

Phó tổng Ngô cố giữ bình tĩnh, phản bác: "Nếu thì chi bằng chúng thẳng một cho rõ. Cậu và Ôn Lương mối quan hệ mờ ám, chẳng là sự thật ? Phó tổng chắc chắn sẽ thắng kiện ?"

Phó Tranh dựa lưng sa, giữa hai hàng lông mày lộ vẻ tự tin: "Nếu Phó tổng Ngô tin, thì cứ thử xem."

Phó tổng Ngô rơi trầm mặc, như đang cân nhắc thiệt hơn.

"Hiện giờ ông hai con đường để lựa chọn."

"Thứ nhất, đánh cược rằng sẽ thua kiện rủi ro cao, nhưng lợi ích cũng lớn. Nếu thua cược, Ngô Quân sẽ đối mặt với khoản bồi thường khổng lồ và nguy cơ tù. Tôi cho điều tra bộ tài sản tên

Ngô Quân, tạm thời chuyển nhượng tài sản là chuyện thể."

"Thứ hai, ông chủ động xin từ chức hội đồng quản trị, và mặt xin Ôn

Lương về việc xúi giục cảnh sát nhắm , nếu làm , sẽ tha thứ cho Ngô Quân."

"

"Ngô Linh dám làm đến mức , chừng trong tay còn nắm bằng chứng đủ để phản đòn, đổ hết chuyện lên đầu Ngô

Quân, biến thành chủ mưu. Phó tổng

Ngô nên suy nghĩ cho kỹ."

Chỉ cần thư xin tha thứ, trách nhiêm của

Ngô Quân sẽ giảm nhẹ, thể vẫn bồi thường một khoản, nhưng ít nhất thể tránh nguy cơ tù.

Nói đến đây, Phó Tranh còn "cảm ơn"

Ngô Linh, cảm ơn cô kéo cả Ngô Quân , để lý do khống chế Phó tổng Ngô!

Nếu , gạt bỏ Phó tổng Ngô, đề xuất bãi nhiệm tại hội đồng quản trị.

Sắc mặt Phó tổng Ngô lúc chẳng khác gì mở một xưởng nhuộm, khi trắng bệch, khi xanh mét, cuối cùng vẫn dám mạo hiểm: "Tôi chọn con đường thứ hai."

"

Từ tầng lớp đáy xã hội, ông từng bước trèo lên vị trí Phó tổng giám đốc, nếu cố thêm vài năm nữa khi còn chia cổ phần lẻ, trở thành cổ đông nhỏ. Ai ngờ cuối cùng tự xin từ chức!

Ông cam tâm ?

Ngô Quân là con trai duy nhất của ông , nếu thật sự tù, cuộc đời coi như chấm hết!

"Phó tổng, điện thoại của Tổng giám Ôn mang về . Có cần đem đến cho cô , là...?"

Trước đó cảnh sát mang điện thoại công việc của Ôn Lương về đồn để lấy chứng cứ từ các điện thoại quấy rối. Trong máy một tài liệu nội bộ thể để lộ, nên trợ lý

Dương cùng đến đồn cảnh sát lấy về.

"Để ở chỗ ."

"Vâng." Trợ lý Dương đặt điện thoại lên bàn rời khỏi văn phòng

Phó Tranh dừng vài giây, đó cầm điện thoại lên, bật nguồn.

Nhập mật khẩu xong, mở danh sách bộ tin nhắn, ngay lập tức thấy dòng chữ đập mắt: "Ôn Lương, cô c.h.ế.t !"

truyện sẽ ko đăng full ở đây, full nhắn zl 034..900..5202

Loading...