Phó Tổng Đừng Ngược Đãi, Phu Nhân Đã Ký Giấy Ly Hôn - Phó Tranh & Ôn Lương - Chương 95: Có lẽ anh thích em thật rồi.

Cập nhật lúc: 2025-09-22 17:58:44
Lượt xem: 20

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pqi81iUn1

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Hoá là cô cưỡng cầu , với mối quan hệ giữa và Sở Tư Nghi, việc tổ chức một bữa tiệc sinh nhật cho cô cũng chẳng là gì cả.

Nếu là bình thường, Phó Tranh tổ chức tiệc sinh nhật cho Sở Tư Nghi, lẽ cô sẽ phản ứng mạnh mẽ như . Tình cảm giữa và Sở Tư Nghi thể dễ dàng cắt đứt như .

Chỉ là ngày kỷ niệm kết hôn của họ trùng với ngày sinh nhật của cô , ai chấp nhận việc chồng cố chấp tổ chức sinh nhật cho phụ nữ khác đúng ngày chứ.

Ngay từ đầu, cô chẳng thể ví với Sở Tư

Nghi, bây giờ và cả cũng .

"Hôm đó chỉ định tặng quà về..."

"

"Tặng quà về ?" Ôn Lương lạnh: "Anh về ? Anh tưởng là chuyện tối đó nửa đêm nửa hôm ngoài tới gần sáng mới về ? Lúc điện thoại là tỉnh !"

Mặt Phó Tranh tái nhợt.

Chuyện mà sức giấu giếm, hoá từ lâu nhưng vờ như .

Cũng đúng thôi, cô thính ngủ, nên cũng chẳng gì là lạ.

Ôn Lương rũ mặt: "Phó Tranh, thừa nhận , yêu Sở Tư Nghi, cho dù lời hứa với ông nội, chúng cũng chỉ thể sống hoà thuận mà thôi, sẽ bao giờ yêu , sớm muộn gì chúng cũng sẽ ly hôn!"

"Không, em sai !"

Hai tay Phó Tranh đặt lên vai Ôn Lương: "Nếu là thật thì . Nếu là thật, thì chúng chỉ cần diễn mặt ông bà nội là , nhưng ai kiểm soát trái tim con , cũng từng cho là yêu

Sở TưNghi, nhưng giờ nhắm mắt , thậm chí là trong mơ cũng chỉ mơ chỉ nghĩ về em mà thôi"

"Ôn Lương, lẽ thích em thật ."

Cả Ôn Lương giật , cô thể tin nổi mà mắt của Phó Tranh.

Anh , thích cô ?

Sao thể chứ!

Anh vẫn cô, nghiêm túc chân thành, trông vẻ đang dối.

Điều là thật ư?

Người mà cô đợi chờ suốt bao năm đột nhiên tỏ tình với cô, là thích cô.

nên vui ?

Không, cô vui chút nào.

Trong lòng cô chỉ sót sự thê lương.

Chớp mắt, Ôn Lương hồi thần, cô mỉm : "Anh đừng đùa nữa."

Sao Phó Tranh thích cô cho , bao năm ủ ấm tim .

Sao Sở Tư Nghi về , trong lòng về , thích cô .

Tất cả điều quá nực !

"Anh đùa , Ôn Lương, em mà, sẽ lấy chuyện đùa."

Sau một lúc ngẩn ngơ, Ôn Lương .

"Em cái gì?"

"Tôi chỉ thấy nực , nếu sự thích của quấn lấy dây dưa với Sở Tư Nghi thì thà chẳng cần thứ tình cảm còn hơn."

"

"Anh bảo cô , đây là cuối cùng đón sinh nhật với cô ."

Ôn Lương chăm chú , tìm dấu vết của việc dối gương mặt .

thất vọng, vì cô hề kẽ hở nào, nếu đang diễn thật thì là hạng nam diễn viên xuất sắc.

Ôn Lương lạnh lùng bật : "Ý định ly hôn với nữa ư?"

Sau ngày tháng 9 hàng năm sẽ là ngày kỷ niệm kết hôn của họ chứ sinh nhật của Sở Tư Nghi.

"Ừ. Chúng ly hôn nữa."

Ôn Lương sững tại chỗ, nên phản ứng .

Điều mà cô mong đợi bấy lâu nay cuối

. cùng cũng thành hiện thực.

Cô vui chứ?

Đương nhiên là vui, nhưng vui như cô tưởng.

Có chút thể tin nổi.

Gần đây cô chỉ mơ thấy ly hôn với

Phó Tranh, cô từng mơ thấy việc ly hôn. Đến cả mơ cô cũng dám mơ mà giờ điều xảy trong đời thật ư?

"Vui quá hoá ngây ?" Phó Tranh trông thấy

Ôn Lương ngây thì mỉm trêu ghẹo.

"Không." Ôn Lương phủ nhận.

Phó Tranh nhíu mày, nhỏ giọng : "Ôn

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/pho-tong-dung-nguoc-dai-phu-nhan-da-ky-giay-ly-hon-pho-tranh-on-luong/chuong-95-co-le-anh-thich-em-that-roi.html.]

Lương, bệnh tình của Tư Nghi liên quan đến , hứa với cô , nếu cô trong nước phát triển sự nghiệp, sẽ đảm bảo cho cô một tương lai , thể cắt đứt với cô , nhưng sẽ giảm bớt và thời gian gặp cô , nếu việc gì, sẽ gặp cô nữa, trong lòng chỉ em thôi, em thể chấp nhận điều chứ?"

Ôn Lương im lặng.

bắt đầu bài xích Phó Tranh, cô còn tin tưởng nữa.

Thấy Ôn Lương im lặng, Phó Tranh : "Sau tuyệt đối sẽ gặp riêng Sở Tư Nghi nữa. Nếu thể, tới lúc gặp cô sẽ đưa em cùng. Không em thì sẽ tìm thêm khác, hoặc em thể chọn một làm thư ký của để giám sát ."

"Giám sát thì khỏi, chỉ cần trả lời em, nếu Sở Tư Nghi gọi điện với là cô phát bệnh hoặc gặp chuyện gì đó sẽ xử lý thế nào?"

"Anh sẽ tới đó nữa, nếu thật sự tới nước buộc qua đó thì sẽ đưa em theo cùng"

"Hy vọng thể làm ." Ôn

Lương nhẹ nhàng .

Sở Tư Nghi tuyệt đối cam tâm.

Đợi tới Sở Tư Nghi tới quấy rối, việc

Phó Tranh xử lý thế nào mới là then chốt.

Còn cô chẳng còn hy vọng gì ở Phó Tranh nữa .

Cô chỉ mong ông nội những ngày cuối đời bình yên và vui vẻ.

Phó Tranh tâm tư của Ôn Lương, tưởng rằng Ôn Lương tha thứ cho bèn nhẹ nhàng thở phào, nét mặt giãn , ôm lấy Ôn Lương: "Ôn Lương, cảm ơn em."

Anh ôm lấy eo Ôn Lương, cằm tựa lên mái tóc mai của cô, kéo cô lòng .

Ôn Lương im lặng, nhẹ nhàng đẩy vai .

Phó Tranh nhận sự phòng thầm lặng của cô, bèn buông cô : "Về nhà thôi."

"Ừ." Ôn Lương nhẹ nhàng gật đầu.

Phó Tranh gọi điện cho quản lý khách sạn.

Quản lý khách sạn lập tức sắp xếp xe đưa họ về.

Chỉ một chốc, chiếc xe dừng cửa biệt thự Tinh Hà Lan, Phó Tranh và Ôn Lương lượt xuống xe, cùng bước sân.

Hai sánh vai , ai gì.

Dì giúp việc thấy họ về, tuy hành động gì mật, nhưng khí giữa hai chút khang khác.

Hai họ làm lành ư?

trông giống làm lành hẳn lắm

"Phu nhân về ạ." Dì giúp việc Ôn

Lương Phó Tranh, mỉm : "Ban nãy thư ký của phu nhân tới đưa một cái vali đó ạ.'

"

Ôn Lương gật đầu: "Được, để lên đó sắp xếp đồ đạc."

Ôn Lương bước lên cầu thang.

Phó Tranh sững tại chỗ mất mấy giây cũng lên theo.

Trong phòng ngủ chính, Ôn Lương mở vali , sắp xếp đồ dùng cá nhân và quần áo để bên trong

Phó Tranh thấy cô bận cuồng thì bèn xuống sô pha, kéo tay cô : "Đợi lát nữa sắp."

Ôn Lương xuống mà vẫn tiếp tục sắp xếp hành lý, trò chuyện đôi câu với Phó Tranh về việc công tác.

"Ừ, chuyện em cứ xử lý là . Tối em ăn gì?"

Động tác của Ôn Lương sững , cô ngước mắ Phó Tranh: "Đích nấu ?"

"Ừ." Phó Tranh mắt cô.

"Ừm..." Ôn Lương nghĩ một lúc : "Em ăn mì Ý."

"

"Được, bảo dì mua đồ ăn nhé, còn gì ?"

"Tạm thời món đó ."

Phó Tranh dậy xuống lầu.

Cửa phòng ngủ chính mở đóng , tiếng bước chân của Phó Tranh xa dần.

Ôn Lương cánh cửa phòng đóng , cô khẽ thở dài tiếp tục sắp xếp đồ đạc.

Dù cho bây giờ Phó Tranh thích cô, nhưng cô cũng thể tin tưởng và tâm ý như nữa.

Sự tồn tại của Sở Tư Nghi như một quả b.o.m hẹn giờ trong lòng cô, quả b.o.m thể nổ tung bất cứ lúc nào.

Sau khi thu dọn xong quần áo, Ôn Lương tiện tay mang quần áo bẩn xuống tầng .

Vừa đến đầu cầu thang, cô trông thấy Phó

Tranh đang trong phòng khác điện thoại trong phòng khách, vẻ là chuyện công việc.

Tiếng bước chân xuống cầu thang của cô càng nhẹ hơn, đó cô thấy Phó Tranh :

"Cậu đưa cô tới bệnh viện về luôn, bảo cô là chiêu còn tác dụng với nữa , sức khoẻ là của cô cuối cùng đau đớn nhất vẫn chỉ mà thôi."

"Được , cứ nhé."

Phó Tranh cúp máy.

Loading...