Phó Tổng Đừng Ngược Đãi, Phu Nhân Đã Ký Giấy Ly Hôn - Phó Tranh & Ôn Lương - Chương 65: Tên đàn ông cặn bã
Cập nhật lúc: 2025-09-22 17:58:13
Lượt xem: 15
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pqi81iUn1
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
Thị lực của cô gần như hồi phục , nên cần viện nữa.
Sáng sớm hôm , bữa sáng, Ôn Lương làm thủ tục xuất viện , gọi điện cho tài xế đến đưa đồ về nhà, đó mới đến phòng bệnh thăm lão gia.
Phòng bệnh yên tĩnh lạ thường.
Lão gia giường bệnh, còn lão phu nhân ghế sa, cả hai đều mặt , .
Ôn Lương bước cảm nhận bầu khí kỳ lạ.
"Ông nội, bà nội." Ôn Lương đảo mắt qua giữa hai , "Hai ăn sáng ạ?"
"Ăn ."
"Ăn ."
Cả hai đồng thanh trả lời.
"Hai ? Cãi ?"
"Không cãi , mà là ông nội cháu đơn phương giở trò dỗi hờn đấy." Lão phu nhân liếc lão gia.
Ôn Lương lão gia, "Ông nội, ông chọc bà giận thế?"
"Ông chọc bà giận..." Lão gia lẩm bẩm nhỏ, vẻ mặt đầy vẻ chột .
"Vậy thì là ?"
Lão phu nhân lạnh, "A Lương, con đến đây phân xử xem, ông còn khỏi hẳn mà đòi về nhà, cố ý chọc tức bà thì là gì?"
Lão gia bất lực, "Ở bệnh viện cũng ăn t170 vệ sinh, chi bằng về nhà còn hơn."
Lão gia thích viện, mấy ngày đề cập đến chuyện .
Ôn Lương khuyên nhủ, "Ông ơi, cơ thể ông vẫn hồi phục , là cứ ở bệnh viện thêm mấy ngày nữa ạ?"
"Cơ thể của ông, ông tự , ông khỏi , còn ở bệnh viện làm gì nữa?"
"Ông nội, ông tính, hỏi bác sĩ mới .
"
"Không cần hỏi, ông tự ." Lão gia vỗ n.g.ự.c .
"Ông nội..."
"
"Đang gì ?"
Phó Tranh mặc vest chỉnh tề, bước từ bên ngoài, tay xách một túi giấy gọn gàng.
"Sao cháu đến công ty?" Lão gia nhíu mày Phó Tranh.
"Đến thăm ông , lát nữa cháu mới công ty."
Nói , Phó Tranh bước tới, đặt túi giấy lên bàn, liếc Ôn Lương, "Sợ ăn sáng, nên tiện đường mang theo điểm tâm của Minh Hương Lâu.
"
Cũng đều ghế sa, bước chân thẳng đến chỗ Ôn Lương, đồ cũng đặt mặt Ôn Lương, bà cụ thèm vạch trần , "Bà và ông cháu đều ăn , A Lương cháu ăn ."
"Cháu ăn ..."
"Vậy thì ăn thêm chút nữa ."
Ôn Lương: "..."
Ôn Lương lấy mấy hộp đóng gói từ túi giấy, xíu mại, há cảo hấp, há cảo chiên, bánh bao, nem rán, v.v., mấy món liền, thể ăn vặt cũng .
"Ông nội, ông ăn ?" Ôn Lương hỏi.
"Không ăn. A Tranh, A Lương, ông , hai đứa đừng suốt ngày chạy đến đây làm gì, bận thì cứ mà bận, hai đứa bác sĩ, ngày nào cũng đến đây ích gì?" Lão gia buồn bực thở dài.
Phó Tranh khó hiểu về phía Ôn Lương.
Ôn Lương giải thích, "Ông nội xuất viện về nhà."
Lão gia tưởng Phó Tranh về phía lão phu nhân và Ôn Lương, liền chặn lời ,
"A Tranh, cháu cần khuyên ông, tình trạng sức khỏe của ông thế nào, ông tự rõ, nghiêm trọng như hai đứa nghĩ . Ở bệnh viện, chuyện gì cũng làm, lúc nào cũng thoải mái."
Phó Tranh trầm ngâm suy nghĩ, , "Ông nội, sức khỏe của ông thể đùa , là cháu hỏi Viện trưởng Lâm xem, chỉ cần ông gật đầu, cháu sẽ cho ông về nhà."
Trong lòng lão gia nắm chắc, ông già Lâm đồng ý , nhưng nếu ông Lâm gật đầu, ông kiêr trì cũng vô ích, đành vẫy tay, "Cháu ."
Phó Tranh khỏi phòng bệnh, đến văn phòng Viện trưởng Lâm.
Anh rõ tình trạng sức khỏe của ông nội khả quan, mặc dù ông ở bệnh viện điều trị, nhưng cứ ở mãi trong bệnh viện lão gia khó tránh khỏi cảm thấy buồn chán và áp lực.
Viện trưởng Lâm : "Thật , tình trạng sức khỏe hiện tại của ông nội cháu khó thể đảo ngược, chi bằng tôn trọng ý của bệnh nhân, về nhà nghỉ ngơi, tâm trạng thoải mái cũng lợi cho việc điều trị. Những loại thuốc và thiết cần thiết, sẽ đưa cháu một danh sách, để trợ lý đến nhà cổ kiểm tra tình hình sức khỏe của lão gia mỗi ngày."
"Cũng .'
"
"
Phó Tranh rời khỏi văn phòng của Viện trưởng Lâm, về phía phòng bệnh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/pho-tong-dung-nguoc-dai-phu-nhan-da-ky-giay-ly-hon-pho-tranh-on-luong/chuong-65-ten-dan-ong-can-ba.html.]
Ở góc hành lang, hai bác sĩ trong bộ áo blouse trắng đang chuyện.
"Chồng cũ? Vậy là hai họ thật sự từng ở bên ?" Bác sĩ bên trái .
"Chắc là thật đấy, lẽ mới ly hôn gần đây thôi." Bác sĩ bên đưa một ánh mắt đầy
0 ẩn ý.
Lão gia Phó là một trong những cổ đông của bệnh viện, đang viện điều trị, Tổng giám đốc Phó Tranh thường xuyên , các nhân viên nội bộ đều chuyện .
Gần đây, Phó Tranh vướng nhiều tin đồn phóng viên túc trực cửa bệnh viện, thậm chí còn phóng viên lẻn khu phòng bệnh VIP, bệnh viện đặc biệt thông báo cho nhân viên và bảo vệ.
Bác sĩ bên cũng là thấy bệnh nhân Ôn Lương mà điều trị mấy ngày phòng bệnh của ông nội
Phó, mới cô chính là "kẻ thứ ba" tin tức.
Ôn Lương dặn dò , cho chồng cũ cô thai.
Lúc đó, nghĩ rằng chồng của Ôn
Lương chắc hẳn là một gã đàn ông tồi, ngờ là Phó Tranh.
Cô minh tinh đó mới là kẻ thứ ba, tin tức về cô và Phó Tranh mới lan truyền gần đây, chắc chắn là ngòi nổ cho cuộc ly hôn của
Phó Tranh và Ôn Lương.
"Sao họ từng kết hôn?" Bác sĩ bên trái hỏi.
Bác sĩ bên định trả lời, thấy bóng dáng
Phó Tranh, vội vàng chỉnh đốn thái độ chào hỏi, "Phó tổng."
"
"Phó tổng." Bác sĩ bên trái cũng chào hỏi.
Phó Tranh nhẹ nhàng gật đầu, ngang qua hai .
Sau đó, thấy tiếng mơ hồ từ phía , bác sĩ bên hạ giọng , "Cô Ôn tự với , ngay ngày cô nhập viện, Phó tổng là chồng cũ của cô .
"
Bước chân Phó Tranh khựng một chút, rồ tiếp tục về phía .
Quay phòng bệnh, lão gia nóng lòng hỏi,
"Ông Lâm ?"
Lão phu nhân và Ôn Lương cũng về phía
Phó Tranh.
Phó Tranh , "Viện trưởng Lâm ông thể xuất viện về nhà nghỉ ngơi."
Nghe , lão gia tự tin hẳn, liếc lão phu nhân và Ôn Lương: "Tôi mà, cơ thể cả, khỏe mạnh lắm! Hai cứ lo lắng vớ vẩn."
Lão phu nhân và Ôn Lương bất đắc dĩ .
"Giờ ông thể về nhà chứ?" Lão gia hỏi.
Phó Tranh lắc đầu, "Giờ thì . Chờ cháu cho chuẩn đầy đủ các loại thuốc và thiết trong danh sách mà Viện trưởng
Lâm đưa, ông mới thể về nhà."
Mặt của lão gia xụ xuống, "Thế thì đợi đến bao giờ?"
"Ông đừng lo, chỉ mất một hai ngày thôi Ông cứ ở bệnh viện thêm một hai ngày nữa."
"Thôi ." Lão gia bĩu môi, miễn cưỡng đồng ý.
Tuy vẫn còn viện, nhưng thể xuất viện trong vài ngày tới, lão gia cảm thấy tinh thần phấn chấn hẳn lên. Ông
Ôn Lương và Phó Tranh, ánh mắt hiền hòa, phất tay : "Hai đứa cần ở đây nữa . Có việc thì cứ làm, đừng lo cho ông."
Phó Tranh gì, về phía Ôn
Lương.
Ôn Lương dậy , "Vậy ông bà nội, cháu xin phép về , mai cháu đến thăm ông bà."
"Đi ." Lão gia .
Ôn Lương bước , Phó Tranh theo cô khỏi phòng bệnh, sánh bước bên cô, "Anh Lão Lưu em làm thủ tục xuất viện ?"
"Ù."
"Bây giờ mắt em thế nào? Nhìn thứ còn mờ ?"
"Đã hồi phục gần như , sáng nay em làm kiểm tra , thể xuất viện ."
Phó Tranh nhẹ nhàng gật đầu, "Vậy giờ em định ? Anh đưa em ."
"Đi thẳng đến công ty ạ."
"Không nghỉ thêm vài ngày nữa ?"
"Em lãng phí đủ thời gian ."
Bây giờ đến giai đoạn quảng bá của MQ, bộ phận đang bận rộn, mấy ngày nay điện thoại cô reo liên tục.
Ôn Lương và Phó Tranh cùng đến bãi đậu xe.