Phó Tổng Đừng Ngược Đãi, Phu Nhân Đã Ký Giấy Ly Hôn - Phó Tranh & Ôn Lương - Chương 266: Bạn cũ?
Cập nhật lúc: 2025-10-02 14:48:59
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/4fmx81lOty
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
Chỉ còn hai ngày nữa là đến Tết, lớp học nhiếp ảnh của Ôn Lương bắt đầu tối hôm Giao thừa, buổi học thứ hai là mùng 7 Tết.
Tối hôm đó lúc 7 giờ, Ôn Lương đúng giờ màn hình máy tính, mở phần mềm học tập, phòng livestream lớp học.
Trong phòng livestream hình ảnh, là trợ lý đang điều chỉnh thiết .
Ôn Lương xem qua nhóm WeChat của lớp học, nhiều học viên đang trò chuyện sôi nổi trong nhóm, xem livestream tán gẫu.
Một học viên , "Sắp bắt đầu , hồi hộp! Trời ơi, thật may mắn, mùng 6 mới thấy thông tin khai giảng, lúc đăng ký là suất cuối cùng!"
Các học viên khác phụ họa, "Vậy thì bạn cũng may mắn quá, chờ từ lâu , thông tin khai giảng là đăng ký ngay."
Ôn Lương thắc mắc.
Lúc cô đăng ký là mười mấy , theo lời thì đầy chỗ từ sớm.
Có lẽ đó rút học, để trống suất.
"Alo, các bạn thấy tiếng ?"
Lúc , trong phòng livestream vang lên một giọng nam trong trẻo và đầy từ tính.
"Nghe thấy!"
"111."
"Thần Triết!"
"..."
Trên màn hình công cộng xuất hiện một loạt bình luận.
"Nghe thấy đúng , , trợ giảng đối chiếu danh sách, khi tất cả học viên mặt đầy đủ, chúng sẽ bắt đầu buổi học chính thức."
Một phút , trợ giảng bình luận màn hình công cộng, "Đã mặt đầy đủ."
"Vậy , bây giờ chúng bắt đầu buổi học, chắc hẳn thấy mục lục khóa học của chúng , buổi học đầu tiên chúng sẽ bắt đầu từ phân loại và phong cách nhiếp ảnh, đưa thưởng thức những tác phẩm xuất sắc..."
Ôn Lương chăm chú, ghi chép.
Giọng Đông Triết ôn hòa, mạch lạc, nội dung súc tích, hấp dẫn.
Không từ lúc nào, hai giờ học trôi qua như .
"Được , các bạn học, hôm nay buổi học của chúng đến đây là kết thúc, trợ giảng sẽ chia sẻ bài tập nhóm, xin các bạn thành đúng hạn."
Ôn Lương tắt livestream, cầm sổ ghi chép về phòng ngủ.
Phó Thi Phàm đang sấp trong chăn chơi game.
Ôn Lương vén chăn lên giường, trong chăn lật xem sổ ghi chép, ôn tất cả các kiến thức.
Cô cầm điện thoại lên, tải gói bài tập mà trợ giảng gửi, xem qua một chút.
Trong gói bài tập mười bức ảnh, yêu cầu học sinh phân tích kỹ thuật thể hiện của ảnh theo kiến thức học của Đông Triết hôm nay, và chụp năm bức ảnh bằng kỹ thuật thể hiện để nộp.
lúc , WeChat báo tin nhắn.
Ôn Lương , là một lời mời kết bạn mới.
Trong lòng cô giật , tên WeChat của gửi lời mời là Đông Triết.Ôn Lương cố ý nhóm để so sánh tài khoản của chủ nhóm, phát hiện thêm cô chính là Đông Triết.
Anh thêm cô làm gì?
Ôn Lương thắc mắc, nhưng vẫn đồng ý lời mời kết bạn, và trả lời: "Chào thầy."
Giống như một học sinh ngoan ngoãn.
Dòng chữ "Đối phương đang nhập" ở phía màn hình nhấp nháy một cái, Đông Triết trả lời: "A Lương, mấy năm gặp, chúng cũng đến nỗi xa lạ như chứ?"
Ôn Lương sững sờ, vẻ mặt ngạc nhiên.
Anh ý gì?
Anh quen cô?
Cô quen ?
Ôn Lương gõ mấy chữ màn hình điện thoại, dừng một chút, nhấn gửi: "Xin , hiểu ý thầy lắm, thầy quen ?"
Đông Triết gửi một chuỗi dấu ba chấm, như thể cạn lời: "Khi em mới đến Philadelphia, ở ký túc xá trường, là giúp em giới thiệu căn hộ, em quên ?"
Ôn Lương ngạc nhiên câu trả lời của .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/pho-tong-dung-nguoc-dai-phu-nhan-da-ky-giay-ly-hon-pho-tranh-on-luong/chuong-266-ban-cu.html.]
Là như ?
những ký ức ở nước ngoài, cô nhớ gì cả.
Ôn Lương trả lời: "Xin , tai nạn xe khi về nước, ký ức lúc đó nhớ rõ lắm."
Đông Triết: "Thật ? Thảo nào em về nước những liên lạc với , mà còn xóa ."
Xóa ?
Ôn Lương khẽ nhíu mày.
Sau khi tỉnh dậy tai nạn, cô nhớ rõ ràng rằng ký ức, dám tùy tiện xóa bạn bè.
Chẳng lẽ cô nhớ nhầm ?
Ôn Lương bận tâm về chuyện , gửi một biểu tượng cảm xúc: "Có lẽ thấy quen, nên tùy tiện xóa , thật sự xin , thầy là bạn học của khi ở nước ngoài ?"
Đông Triết: "Không , ở Philadelphia mấy năm, là hội trưởng Hội Hoa lúc đó." Đông Triết trả lời: "Chúng quen trong nhóm chat Hoa địa phương."
Ôn Lương: "Thì là , cảm ơn sự giúp đỡ của thầy lúc đó."
Đông Triết: "Em cảm ơn mà."
Tiếp theo Đông Triết gửi một tin nhắn thoại.
Ôn Lương nhấp , giọng dễ truyền từ loa, đặc biệt rõ ràng trong phòng sách của một : "Sau khi em xóa , nghĩ em ghét , khi về nước cũng dám làm phiền cuộc sống của em, ngờ em đăng ký lớp nhiếp ảnh của , lẽ đây là duyên phận."
"Cũng nhờ thầy chỉ dẫn trong nhóm thi đấu. À, khi đăng ký thì lượng học viên đầy , thầy tự ý thêm ?" Ôn Lương tò mò hỏi.
Đông Triết trả lời bằng giọng : " , em học nhiếp ảnh ? Tôi thể dạy em."
Ôn Lương thắc mắc: "Tôi đang học lớp của thầy ?"
Đông Triết: "Thực , theo kinh nghiệm giảng dạy của , hiệu quả học tập của lớp online kém xa lớp offline. Em bây giờ đang ở Giang Thành ?"
Ôn Lương: "Ừm."
Đông Triết: "Tôi cũng đang ở Giang Thành, nếu em , chúng hẹn một thời gian cùng thực tế, lúc đó thể cầm tay chỉ việc cho em."
Ôn Lương tin nhắn , quả thực động lòng.
Ôn Lương: "Thật ? Tốt quá! Sao thể chứ? , thể rủ một bạn cùng ?"
Thật , bây giờ Đông Triết đối với cô chỉ là một xa lạ.
Cô thể đề phòng , nên cô rủ Chu Phàm cùng.
Đông Triết trả lời nhanh: "Được."
Ôn Lương: "Được, Tết khi nào thầy rảnh, gọi một tiếng."
Đông Triết: "Đừng gọi là thầy, Hoắc Đông Thành, em đây đều gọi là Đông Thành."
"Dì ơi, cháu cũng thực tế với dì, ạ?"
Bên tai đột nhiên vang lên giọng của Phó Thi Phàm.
Cô bé tinh ranh, thấy Ôn Lương cứ ôm điện thoại trò chuyện thì để ý hơn.
Ôn Lương giật , theo phản xạ tắt màn hình, đầu , liền thấy vẻ mặt hì hì của Phó Thi Phàm, đôi mắt tròn xoe đầy vẻ lanh lợi.
"Xem thời gian, nếu lúc đó con vẫn ở trong nước, thì dì sẽ đưa con ."
Ôn Lương mở màn hình điện thoại, khách sáo vài câu với Hoắc Đông Thành.
"Yeah yeah yeah!"
Phó Thi Phàm vui vẻ lên.
...
Ngày ba mươi Tết, là ngày thứ ba Ôn Lương và Mạnh Sách hẹn , thời gian buổi chiều.
Đường Thi Thi về nhà họ Đường, trong căn hộ lớn chỉ Ôn Lương và Phó Thi Phàm.
Sáng sớm hôm đó, Ôn Lương và Phó Thi Phàm cùng dán câu đối Tết cho căn hộ lớn, khi ăn sáng thì về nhà cũ.
Chưa bước phòng khách, thấy tiếng của bà cụ bên trong: "Con vội vàng gì chứ? A Lương còn thể hại Phàm Phàm ?"
Ngay lập tức một giọng nữ khác trả lời: "Phàm Phàm ở cùng cô , chỉ cô làm hư thôi! Mấy ngày nay Phàm Phàm gọi điện cho con một cuộc nào, cô xúi giục thì là gì? Con đón Phàm Phàm về ngay đây!"
Là Phó Thanh Nguyệt.