Phó Tổng Đừng Ngược Đãi, Phu Nhân Đã Ký Giấy Ly Hôn - Phó Tranh & Ôn Lương - Chương 208: Anh ấy có ở nhà cũ không

Cập nhật lúc: 2025-10-01 07:17:41
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4fmx81lOty

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Ôn Lương về đến nhà, quét mắt khắp phòng khách, tìm thấy Đoàn Đoàn.

Cô cúi xuống gầm bàn, quả nhiên đối diện với một đôi mắt tròn xoe.

Ôn Lương nhịn bật ha hả.

Thấy là Ôn Lương, nó mới dám chui từ gầm bàn, "Meo."

Ôn Lương cúi ôm nó lòng vuốt ve, xuống ghế sofa, vuốt lấy điện thoại , gọi điện về nhà cũ.

Vài giây , điện thoại kết nối, giọng của dì giúp việc vang lên từ đầu dây bên , "Alo, cô Ôn?"

"Dì ơi, bà nội ở nhà ?"

"Có ạ, cháu đưa điện thoại cho bà."

Dì giúp việc Phó Tranh đang ghế sofa đơn bên cạnh, đưa điện thoại cho bà cụ.

"A Lương? Du lịch về ? Ở nước ngoài chơi thế nào? Gọi điện cho bà chuyện gì ?" Bà cụ nhận điện thoại, làm động tác "suỵt" với Phó Tranh.

"Bà nội, ạ, cháu đến thăm bà, nhưng sợ bà nhà, nên gọi điện hỏi ạ."

"Bà nội nhà mà, cháu mau đến , bà nội cũng nhớ cháu lắm."

Phó Tranh , khóe miệng lộ một nụ cay đắng.

Mặc dù thấy giọng của Ôn Lương trong điện thoại, nhưng thể đoán Ôn Lương gì trong điện thoại.

Ôn Lương hỏi bà nội ở nhà , mà là hỏi, ở nhà cũ .

"À mà bà nội, trong nhà ai khác ạ?" Ôn Lương hỏi một cách ý.

Người khác là ai, bà cụ hiểu ngay.

Bà trừng mắt Phó Tranh một cái, dứt khoát , "Không ! Trong nhà chỉ bà với dì thôi."

"Được, cháu đến ngay đây."

Ôn Lương cúp điện thoại, cho Đoàn Đoàn ăn một , lái xe ngoài.

Trong nhà cũ, bà cụ đặt điện thoại xuống, trừng mắt Phó Tranh, "Anh còn đây làm gì?"

Phó Tranh bất lực, "Bà nội..."

"Kêu bà cũng vô ích, bà thể giúp con bắt nạt A Lương, bây giờ con hối hận ích gì? Sớm làm gì ?" Bà cụ thở dài, "Ban đầu chính bà và ông nội con tác thành cuộc hôn nhân , chỉ mong A Lương một nơi nương tựa , ngờ cuối cùng là kết cục như , bà còn mặt mũi đối diện với A Lương..."

Phó Tranh im lặng một lúc, "Là con phụ lòng mong đợi của ông bà nội, xin ..."

"Vì nó gặp con, khi con ở đây, bà sẽ cho nó đến, khi nó ở đây, con cũng đừng đến."

Sắc mặt Phó Tranh trầm xuống, một lát mới khàn giọng , "Con hiểu , con đây... Phàm Phàm chuyến bay sáng mai, đến lúc đó con sẽ đón con bé đến nhà cũ ."

"Được , con , mau ." Bà cụ vẫy tay.

Phó Tranh dậy bước nhanh khỏi phòng.

Anh ghế lái, khởi động xe, lái qua một khúc cua, tắt máy.

Anh tựa lưng ghế, nhắm mắt .

Vị trí , thể thấy cổng nhà cũ.

Khoảng nửa tiếng , một chiếc xe biển quen thuộc dừng cổng nhà cũ.

Ôn Lương xuống xe, mở cốp , lấy món quà tiện đường mua, nhà cũ.

Buổi chiều, Ôn Lương rời khỏi nhà cũ, trở về căn hộ lớn, khi qua cổng bảo vệ, bảo vệ với cô bưu phẩm của cô.

Ôn Lương lấy hộp bưu phẩm, đó dán nhãn hàng dễ vỡ, chắc là máy ảnh của cô đến.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/pho-tong-dung-nguoc-dai-phu-nhan-da-ky-giay-ly-hon-pho-tranh-on-luong/chuong-208-anh-ay-co-o-nha-cu-khong.html.]

Nhận máy ảnh, Ôn Lương liền chụp vài tấm ảnh cho Đoàn Đoàn để thử tay.

Quả nhiên rõ nét và tinh xảo hơn máy ảnh nhiều, Đoàn Đoàn trong ảnh đeo vòng Elizabeth, đôi mắt to tròn, chân ngắn, lông dài xù, mềm mại đáng yêu, trái tim cô như tan chảy.

Suy nghĩ một chút, Ôn Lương mở Weibo, đăng nhập tài khoản chính của , đăng hai bức ảnh của Đoàn Đoàn.

Sau cơn bão tin tức, tài khoản Weibo chính của Ôn Lương tăng lên ít hâm mộ.

Dưới bài đăng đó cô công bố ảnh giấy chứng nhận ly hôn, trong phần bình luận nhiều bày tỏ sự hiểu lầm cô, thương xót cô, ủng hộ cô.

Ban đầu, cô đăng nhập tài khoản Weibo .

Chỉ là, trong thế giới mạng cực kỳ phát triển như hiện nay, bất kỳ tin tức nhỏ nào cũng sẽ đăng lên mạng, thậm chí nhiều vụ án "xử lý Weibo".

Ôn Lương chắc kẻ cái c.h.ế.t của cha là ai, nhưng cô lo lắng rằng một khi việc điều tra riêng tư của lộ, thể sẽ kết cục giống như cha .

, cô duy trì mức độ tiếp xúc của , chuẩn sẵn đường lui.

Nếu cô chết, chuyện sẽ phơi bày.

Còn một khả năng khác, đó là Vân Kiều tìm manh mối, nhưng vì lý do thủ tục, hoặc sự cản trở của nội gián, thể xét xử .

Vậy thì, cô cũng sẽ tận dụng mức độ tiếp xúc và lưu lượng truy cập của , gây áp lực lên các cơ quan liên quan, buộc họ xét xử .

, mạng là một con d.a.o hai lưỡi.

Mức độ tiếp xúc duy trì, Ôn Lương phản đối, nhưng vẫn nghiêm túc quản lý tài khoản Weibo chính của .

Hai bức ảnh của Đoàn Đoàn đăng lên, nhanh nhiều bình luận, nhiều khen Đoàn Đoàn đáng yêu, cũng nhắc chuyện cũ an ủi cô.

Trong các bình luận, Ôn Lương thấy hỏi cô về cẩm nang du lịch Úc, lẽ là từ Đường Thi Thi mà họ du lịch.

Ôn Lương suy nghĩ một chút, một bài nghiêm túc về chuyến Úc của cô và Đường Thi Thi, và ghép các bức ảnh chụp theo các điểm tham quan thành phố, đăng lên, nhận một loạt lời khen ngợi.

...

Sáng hôm lúc 6 giờ 20 phút, một chiếc Porsche Cayenne màu đen lái bãi đậu xe sân bay.

Phó Tranh xuống xe, nhà ga, đến khu vực đón khách chờ đợi.

Anh mặc một chiếc áo khoác dài màu xám, dáng cao ráo, thu hút ít ánh .

Phó Thanh Nguyệt khi đích đưa Phó Thi Phàm lên máy bay, liền gửi tin nhắn cho , máy bay cất cánh đúng giờ, chừng cũng sẽ đến đúng giờ.

Phó Tranh giơ tay đồng hồ, ngẩng đầu về phía hành lang phía .

Khoảng năm sáu phút , một nhóm hành khách từ cửa thoát hiểm.

Trong những bóng lướt qua, một cô bé bốn năm tuổi, mặc áo khoác bông dày và dài, giày bốt da nhỏ, trông như một chú chim cánh cụt nhỏ, hai tay đặt quai ba lô ở vai, ngoan ngoãn theo nhân viên sân bay.

"Phàm Phàm."

Nhìn thấy bóng dáng Phó Thi Phàm, Phó Tranh gọi một tiếng, đợi Phó Thi Phàm , vẫy tay.

Phó Thi Phàm lập tức nhe răng , như một quả pháo nhỏ "vút" một cái lao tới, nhào lòng Phó Tranh, "chụt" một cái hôn lên mặt Phó Tranh, "Chú ơi!"

Phó Thanh Nguyệt đăng ký dịch vụ sân bay, nhân viên xác nhận Phó Tranh là nhà của Phó Thi Phàm, mới yên tâm rời .

Phó Tranh thuận thế bế Phó Thi Phàm lên, "Một đến , máy bay sợ ?"

Phó Thi Phàm lắc đầu, hai tay ôm cổ Phó Tranh, "Không sợ, bà nội chú sẽ đến đón cháu."

Phó Tranh , bế Phó Thi Phàm ngoài, "Ngoan, thôi, về nhà với chú."

Phó Thi Phàm thò cái đầu nhỏ trái , bĩu môi nghi ngờ, "Chú ơi, thím đến đón cháu ạ? Đang làm ạ?"

Phó Tranh khựng , nụ mặt cứng , véo má Phó Thi Phàm, "Về nhà chú cho con."

Phó Thi Phàm nhận điều gì, vui vẻ, "Cháu còn mang quà cho chú và thím nữa!"

"Đến lúc đó con tự tay tặng cho cô ."

Loading...