Phó Tổng Đừng Ngược Đãi, Phu Nhân Đã Ký Giấy Ly Hôn - Phó Tranh & Ôn Lương - Chương 198: Thuốc giải

Cập nhật lúc: 2025-10-01 07:17:31
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4fmx81lOty

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Hạ Minh lập tức tỉnh ngủ .

Người đưa Ôn Lương khỏi lều là Đường Thi Thi?!!

Hạ Minh hối hận vô cùng, để khác đưa Ôn Lương khỏi bên cạnh như !

Người đó nửa đêm lẻn lều của Ôn Lương, chắc chắn ý , lẽ cũng ý định giống !

Tất cả những gì làm, đều là làm áo cưới cho khác!

Nếu ngăn Ôn Lương , đổ tội bỏ thuốc cho đó, lẽ Ôn Lương cảm động sẽ ở bên !

Bỏ lỡ cơ hội , Hạ Minh vô cùng hối hận.

Hướng dẫn viên chiếc lều mở toang, quả nhiên bên trong trống rỗng, "Có mang điện thoại ?"

"Không!"

Điện thoại của Ôn Lương vẫn còn trong lều.

"Có khi nào rừng vệ sinh ?" Hướng dẫn viên đoán.

Mấy tài xế cũng vây .

Một chú an ủi, "Đừng vội. Chúng cứ đợi ở đây một lát, nếu mười phút nữa cô về, chúng sẽ tìm."

Lúc , Hạ Minh đến, đưa ý kiến của , "Điện thoại ở đây, cô khi nào vệ sinh về nhầm lều ?"

Người đưa Ôn Lương chắc chắn cũng là trong đoàn du lịch, nãy lặng lẽ đếm, đều ở đây, Ôn Lương chắc chắn đó giấu trong lều.

Hướng dẫn viên , "Bây giờ chúng tìm trong lều, khi nào là nhầm lều ."

Mọi đều bắt đầu giúp đỡ, mỗi xem lều của , một vòng xuống, tất cả đều lắc đầu.

Hạ Minh cũng dám gì nữa.

Chẳng lẽ đó giấu Ôn Lương trong rừng?

Hay đó trong đoàn du lịch, mà là cư dân hoặc du khách ở thị trấn gần đó?

Cũng mấy phút trôi qua , vệ sinh cũng nên về .

Đường Thi Thi lo lắng thôi, "Làm đây? Người đang yên đang lành biến mất?"

"Có khi nào vệ sinh cẩn thận ngã ?" Có đoán.

Hướng dẫn viên suy nghĩ một lát , "Thế , cứ nghỉ ngơi , mấy cùng rừng tìm."

Ngoài hướng dẫn viên, tài xế, còn một chú, ba thanh niên tự nguyện tìm , Đường Thi Thi cũng theo.

Mấy tìm trong vòng nửa tiếng cũng tìm thấy, xa hơn thì thể , Ôn Lương vệ sinh cũng thể xa đến .

Đường Thi Thi sắp , "Hay là báo cảnh sát ."

Hướng dẫn viên cũng thấy chuyện kỳ lạ, hơn nữa du khách gặp chuyện cũng trách nhiệm, "Vậy thì báo cảnh sát ."

lúc , điện thoại của Đường Thi Thi reo lên, màn hình, hiển thị cuộc gọi đến là Phó Hôn Quân.

Đường Thi Thi lập tức máy, lo lắng , "Alo, Phó Hôn... Phó Tranh, A Lương biến mất !"

"Cô ở chỗ ." Giọng trầm thấp của Phó Tranh vang lên trong điện thoại, như thể đang kìm nén điều gì đó.

Đường Thi Thi thở phào nhẹ nhõm, đó nhíu mày, chất vấn, "Sao...?"

"Nghe , A Lương bỏ thuốc, cô lập tức báo cảnh sát ngay bây giờ, bảo quản tất cả thức ăn mà A Lương ăn, yên tâm, cô bây giờ ở bên cạnh , an ."

Mặc dù Đường Thi Thi đặc biệt ghét Phó Tranh, nhưng thể phủ nhận, khi Phó Tranh Ôn Lương an , Đường Thi Thi hề nghi ngờ một chút nào.

Cô cúp điện thoại, bảo hướng dẫn viên báo cảnh sát.

Phó Tranh bỏ thuốc Ôn Lương,""""""Đường Thi Thi cẩn thận quan sát biểu cảm của từng mặt.

Nghe thấy hai chữ báo cảnh sát, Hạ Minh sắc mặt đổi, để dấu vết về phía đống lửa.

Đường Thi Thi chú ý đến , động đậy xuống vị trí cũ bên đống lửa, chén đĩa và ly bia mà Ôn Lương dùng đều đặt bên cạnh.

Hạ Minh thấy , lòng nóng như lửa đốt, nhưng dám tiến lên nữa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/pho-tong-dung-nguoc-dai-phu-nhan-da-ky-giay-ly-hon-pho-tranh-on-luong/chuong-198-thuoc-giai.html.]

Anh tự an ủi , cảnh sát chắc điều tra .

Đường Great Ocean Road nhiều khách du lịch, ở mỗi thị trấn dọc đường đều trung tâm du khách.

Trung tâm du khách ở Apollo Bay xa đây, cảnh sát nhanh chóng đến hiện trường.

...

Lúc , trực thăng, Ôn Lương bám chặt lấy Phó Tranh như một con bạch tuộc lớn.

"Nóng quá..."

khẽ lẩm bẩm, đưa tay trong áo sơ mi của Phó Tranh, sờ loạn cơ bắp săn chắc của .

Ưm... thoải mái quá...

vẫn đủ.

Cô vô thức giật áo sơ mi của Phó Tranh, hai cúc áo cùng của Phó Tranh bung , Ôn Lương trực tiếp áp mặt .

Người trong lòng đang ở trong vòng tay , hình mềm mại uốn éo, Phó Tranh thể kiềm chế, một ngọn lửa tà ác dâng lên từ sâu trong cơ thể, chỉ tại chỗ "chính pháp" Ôn Lương.

nhớ Ôn Lương lóc trách móc ngày hôm qua, dám bước bước đó khi cô ý thức, sợ sẽ làm tổn thương cô, sợ cô sẽ càng hận hơn.

Vừa , thấy cảnh tượng trong lều, Phó Tranh gần như nổ tung vì tức giận, nếu lý trí mách bảo rằng Ôn Lương thể chờ đợi, thậm chí còn xé xác Hạ Minh ngay tại chỗ!

Đồ vô lương tâm, luôn đuổi , nếu ở đây, chuyện gì sẽ xảy , dám nghĩ!

Tay Ôn Lương bắt đầu sờ loạn.

Tổ tông nhỏ bắt đầu làm phiền .

Gân xanh trán Phó Tranh giật giật, đáy mắt đầy vẻ nhẫn nhịn, siết chặt cánh tay Ôn Lương, khàn giọng , "A Lương, ngoan, sắp đến bệnh viện ."

Ôn Lương vô thức khẽ rên, khó chịu vặn vẹo cơ thể.

Phó Tranh cứng đờ.

Bàn tay nhỏ nhắn trắng nõn của Ôn Lương nhân cơ hội thoát khỏi sự kiểm soát, bắt đầu vô tư quậy phá Phó Tranh, đồng thời, bàn tay của cô khó chịu giật quần áo của , "Nóng... Em nóng quá... Khó chịu quá..."

Mùa hè vốn mặc ít, cô kéo, cổ áo mở rộng, xuân quang chợt hiện.

Ôn Lương những phát hiện , ngược còn kéo tay Phó Tranh đặt lên.

Trong đầu Phó Tranh "ù" một tiếng, bàn tay to với các khớp xương rõ ràng như lời mà bóp nhẹ.

"Ưm..."

Môi đỏ của Ôn Lương khẽ hé, một tiếng rên rỉ mơ hồ thoát từ kẽ răng, lọt tai Phó Tranh, khiến đáy mắt đỏ ngầu.

Anh cố gắng hết sức kiềm chế bản , hỏi phi công trực thăng, "Còn bao lâu nữa?"

"Còn hai mươi phút nữa là đến Geelong." Phi công trả lời.

Gần đó đều là các thị trấn nhỏ, thành phố lớn gần nhất là Geelong.

Ôn Lương mơ màng mở một mắt, lờ đờ, "A Tranh?"

"Ừm, là ." Phó Tranh nắm c.h.ặ.t t.a.y Ôn Lương.

Sau khi ly hôn, cô đều gọi thẳng tên , lẽ chỉ lúc , cô mới gọi là A Tranh, cứ như thể họ từng ly hôn .

"Em nóng quá, mau..." Ôn Lương lẩm bẩm, giằng tay Phó Tranh , giật áo sơ mi của .

Lúc trong mắt Ôn Lương, mặt Phó Tranh hai chữ lớn - thuốc giải.

Trong đầu Phó Tranh như tia chớp xẹt qua, trống rỗng, m.á.u sôi lên.

Yết hầu lên xuống, trán lấm tấm mồ hôi, nắm c.h.ặ.t t.a.y Ôn Lương, "A Lương, em cố gắng thêm chút nữa, sắp đến bệnh viện !"

"Em khó chịu quá, giúp em ..." Ôn Lương nức nở, sắp .

Lúc , là sự dày vò kép về cả tâm lý và thể chất đối với Phó Tranh.

Anh nhắm mắt , nội tâm giằng xé ngừng.

Ôn Lương mất lý trí, hai tay vô lực bám vai Phó Tranh, cắn môi Phó Tranh, Phó Tranh ngẩng đầu tránh , cô cắn cổ Phó Tranh.

Phó Tranh thực sự thể kiềm chế, bàn tay to nắm lấy cằm cô, cúi xuống hôn lên, bàn tay luồn váy cô...

Loading...