Phó tổng đừng ngược đãi nữa, phu nhân đã ký giấy ly hôn rồi - Phó Tranh & Ôn Lương - Chương 809: Yêu cầu hồ sơ y tế

Cập nhật lúc: 2025-10-05 14:54:53
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Giáo sư Bob lập tức hiểu — Ôn Lương đang âm thầm điều tra nguyên nhân khiến mất trí nhớ, cũng như kẻ khiến cô mất trí nhớ.

Trong chuyện , nhất định nội tình, ân oán, thù hận.

Giáo sư Bob kéo , bèn :

“Lát nữa sẽ gửi cô một đường link, trong đó nhiều bài học thuật của các chuyên gia hàng đầu ngành tâm lý học, cô kỹ một chút, sẽ giúp ích cho việc hiểu rõ những kiến thức liên quan.”

“Vâng, cảm ơn giáo sư Bob.” Ôn Lương hiểu ý, “Ngài cứ làm việc tiếp , hẹn gặp cuối tuần.”

“Cuối tuần gặp.”

Rời khỏi phòng điều trị, Ôn Lương lấy điện thoại thì thấy tin nhắn của Lục Diệu.

Anh đang đợi cô lề đường.

Sau khi lên xe, Ôn Lương kéo cửa :

“Đi thôi.”

Lục Diệu khởi động xe, hỏi:

“Buổi trị liệu ? Thôi miên cảm giác thế nào?”

“Vẫn đến bước thôi miên, hôm nay mới là đánh giá trạng thái và thư giãn.”

“Ồ.” Lục Diệu gật gù:

“Tôi tò mò lắm, nếu một thôi miên, thể điều khiển như phim ? Người bảo gì thì làm nấy?”

“Căn cứ theo tìm hiểu thì…”

“Ừm?” Lục Diệu sang liếc cô, chờ cô tiếp.

“Anh xem nhiều phim giả tưởng quá .”

“…”

“Anh nghĩ thôi miên là con rối ?” Ôn Lương bật .

Lục Diệu gãi đầu hổ:

“Thì từng tiếp xúc với thôi miên thật bao giờ.”

Anh xoay vô lăng, quẹo khúc rẽ:

thấy trong phim , mấy ông thôi miên sập tay một cái là ngủ ngay…”

“Không chuyện đó , ngay cả giáo sư Bob cũng làm .” Ôn Lương , “ mấy hôm một bài nghiên cứu, hình như đang nghiên cứu mối liên hệ giữa thôi miên và mộng du...”

“Mộng du?” Lục Diệu lập tức hứng thú, “Có như trong tiểu thuyết , kiểu dùng thôi miên điều khiển mộng du làm chuyện ?”

“Tôi cũng …”

Chiếc xe lăn bánh bãi đỗ của bệnh viện Keller.

Qua cửa kính, cảnh vật xa lạ mà quen thuộc đập mắt khiến Ôn Lương lập tức nhớ thời gian năm năm từng điều trị tại đây.

Cô tháo dây an , đồng thời lấy túi tài liệu chuẩn sẵn.

Sáu năm trôi qua, hồ sơ giấy, phim chụp CT và MRI năm xưa chắc chắn vứt bỏ. Ngay cả viện phí cũng do tài xế gây tai nạn chi trả, cô cũng kê ngân hàng chứng minh từng điều trị ở đây.

May mắn là trong điện thoại của cô vẫn còn lưu vài tấm ảnh bệnh án — chính là những tấm cô từng gửi bác sĩ thần kinh ở thủ đô xem qua. Dù đổi điện thoại hai , nhưng nhờ phần mềm chuyển máy chuyên dụng, ảnh vẫn còn nguyên.

Ngoài , cô còn giữ ảnh chụp y lệnh: đó ghi rõ các điều cấm về ăn uống, dùng thuốc, vận động... và chữ ký tay của bác sĩ điều trị chính.

Tất cả những thứ đó cô đều in , kèm bản hộ chiếu của , cho túi tài liệu.

dựa những dữ liệu để xin trích xuất hình ảnh chụp đầu và chân của năm đó.

Theo quy định pháp luật bang, bệnh viện lưu trữ dữ liệu hình ảnh y tế từ 7 đến 10 năm.

Vậy nên, nếu đúng quy trình, thì phim chụp khi cô tai nạn vẫn còn lưu trữ hóa trong hệ thống bệnh viện.

Ôn Lương quyết định bắt đầu từ phần phim chụp chấn thương.

Khi , cô mới tỉnh tai nạn, đầu óc choáng váng, đau nhức và mê man, hiểu y học, cũng cách xem phim chụp. Bác sĩ gì, cô nấy.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/pho-tong-dung-nguoc-dai-nua-phu-nhan-da-ky-giay-ly-hon-roi-pho-tranh-on-luong/chuong-809-yeu-cau-ho-so-y-te.html.]

Giờ đây, cô mang dữ liệu đó hỏi bác sĩ khác xem thử.

Nếu vụ tai nạn thực sự điều mờ ám, thì thể hình ảnh chụp khớp với triệu chứng bệnh án, hoặc ngược , dù khớp thì cũng khả năng… phim đó chụp từ cô.

Cô và Lục Diệu cùng tới phòng quản lý hồ sơ y tế của bệnh viện.

Đây là nơi tập trung quản lý tất cả hồ sơ bệnh án, bao gồm bản giấy, bản hóa, phim ảnh và dữ liệu gốc.

Nhân viên tiếp đón họ chuyên nghiệp.

Khi Ôn Lương xin trích xuất hồ sơ bệnh án và phim ảnh, nhân viên lấy một tờ đơn, :

“Mời điền biểu mẫu .”

Ôn Lương cầm tờ đơn — cùng in chữ lớn:

“Phiếu yêu cầu hồ sơ y tế”.

Cô điền thông tin bệnh nhân, ngày sinh, thời gian khám chữa bệnh.

Phần loại hồ sơ cần lấy, cô chọn: MRI vùng đầu, chân và ngực.

Mục đích xin hồ sơ gồm : chuyển viện, bồi thường bảo hiểm, kiện tụng, cô chọn chuyển viện.

Phần cuối là lựa chọn phương thức nhận.

Nếu nhận bản điện tử, điền email. Nếu bản in hoặc phim, thể chọn nhận tại viện hoặc gửi bưu điện.

Ôn Lương chọn nhận qua email.

Sau khi điền xong, cô giao cho nhân viên.

Người kiểm tra một lượt, :

“Cần bản hộ chiếu của bệnh nhân, nếu là khác làm thì cần giấy ủy quyền.”

Ôn Lương lập tức đưa bản hộ chiếu.

Nhân viên xác nhận xếp chung hồ sơ, :

“Dữ liệu thường sẽ cung cấp trong vòng một đến ba ngày làm việc. Vui lòng đợi thêm một chút. Ngoài , xin thanh toán 5 đô lệ phí.”

“Được.”

Ôn Lương thanh toán, lấy biên lai cùng Lục Diệu rời khỏi bệnh viện.

Trong khi với Ôn Lương hôm nay chỉ là một ngày bình thường, thì ở phòng họp cấp cao của tập đoàn Wilson, đang xảy một cuộc đại chiến.

Rèm cửa dày che kín một nửa, ánh nắng ban trưa ở Philadelphia xuyên qua những khe hẹp, cắt thành những vệt sáng sắc lẹm.

Hai bên bàn dài kín các cổ đông trong gia tộc, gương mặt ai nấy đều nặng nề u ám.

Vincent Wilson ghế chủ tọa, ngón tay gõ từng nhịp nặng nề lên mặt bàn — mỗi tiếng như gõ tim .

Màn hình phía đang chiếu bản tin mới công bố của công ty đối thủ — gần như chép y nguyên lộ trình công nghệ cốt lõi của Dự án “Mắt Diều Hâu”.

phụ trách dự án ai khác chính là Caiser, con trai của Vincent.

Tất cả thành viên quan trọng của gia tộc đều mặt. Sắc mặt lão Wilson mỗi lúc một khó coi hơn, gằn giọng chất vấn:

“Caiser, rõ cho ! Chuyện hả?”

Ánh mắt dồn dập về phía Diệp Hoài, như thể chỉ cần giải thích , sẽ lôi xử trảm ngay tại chỗ.

Diệp Hoài chậm rãi dậy, ngón tay thon dài đẩy gọng kính vàng:

“Xin Chủ tịch, xin các vị trong hội đồng quản trị. Với tư cách phụ trách Dự án Mắt Diều Hâu, quản lý lỏng lẻo, để rò rỉ thông tin mật, gây tổn thất lớn cho lợi ích công ty.

Tôi xin chịu bộ trách nhiệm, chấp nhận hình thức xử phạt của hội đồng.”

Nghe , chú là Andrei lên tiếng:

“Giờ lúc nhận ! Quan trọng là lập tức đưa phương án, tìm cách cứu vãn thiệt hại!”

Truyện nhà Xua Xim

là Amelie cũng phụ họa:

đấy, việc quan trọng bây giờ là xử lý khủng hoảng, truy cứu trách nhiệm thì để cũng muộn!”

Loading...