Phó tổng đừng ngược đãi nữa, phu nhân đã ký giấy ly hôn rồi - Phó Tranh & Ôn Lương - Chương 692: Từng mang thai và sinh con

Cập nhật lúc: 2025-10-05 14:49:23
Lượt xem: 14

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Chẳng lẽ… sớm chuyện , còn nghĩ đủ cách để giấu cô?

Suy nghĩ lướt qua trong đầu, đồng tử Ôn Lương co rút mạnh, hô hấp cũng trở nên gấp gáp.

Trước khi thấy đứa trẻ và kết quả giám định huyết thống, Ôn Lương vẫn luôn giữ một tia hy vọng mong manh – hy vọng tất cả những gì cô chỉ là giả dối, là lời dối trá do khác cố tình thêu dệt.

ngay cả Phó Tranh cũng dính líu chuyện , điều đó gần như chứng minh thứ là thật — rằng cô từng mang thai và sinh con trong thời gian du học ở Philadelphia.

Tia hy vọng mong manh cuối cùng trong lòng cô, cũng tan biến .

Khi Phó Tranh tan làm về, dì giúp việc đưa cho một cốc nước nóng : “Tiểu Ôn hình như tâm sự, khi khám thai về thì cứ ở lì trong phòng suốt cả ngày, cơm trưa cũng ăn ít.”

Phó Tranh cau mày, “Tôi .”

Tối qua, Ôn Lương chút kỳ lạ, sáng nay khám thai còn đột nhiên đuổi ngoài...

Chẳng lẽ là...

Anh đặt laptop xuống, bước đến cửa phòng ngủ gõ nhẹ hai cái, đẩy cửa , thấy Ôn Lương đang giường, tựa gối lặng lẽ thất thần.

Thấy , cô liếc một cái: “Anh về .”

“Ừm.” Phó Tranh xuống mép giường, nắm lấy tay cô, “Dì bảo em ăn ít, tâm sự ?”

Ôn Lương im lặng một lúc, thẳng mắt : “Máy tính của em vẫn sửa xong ?”

Anh để lộ biểu cảm gì: “Gấp lắm ? Vậy gọi điện giục bên đó.”

“Em thử đăng nhập email thì thấy mật khẩu đổi .” Ôn Lương quan sát sắc mặt , chậm rãi .

Phó Tranh vẫn điềm tĩnh, thản nhiên thừa nhận: “Anh đổi. Trong hộp thư vài tài liệu thương mại, sợ khi sửa máy sẽ rò rỉ thông tin.”

Lý do hợp lý.

“Em còn phát hiện, bộ cách thêm bạn WeChat đều tắt, điện thoại cũng bật chế độ chặn cuộc gọi lạ.”

Động tác của Phó Tranh khựng .

Ôn Lương vô tình phát hiện mật khẩu email đổi là chuyện thể xảy , nhưng chuyện tắt chức năng kết bạn và chặn lạ thì khó phát hiện nếu kiểm tra cài đặt cụ thể.

Vậy nên, cô là phát hiện ngẫu nhiên?

Hay gì đó với cô?

bao nhiêu ?

Sự đổi nhỏ gương mặt thoát khỏi mắt Ôn Lương, khiến lòng cô trĩu nặng: “Dạo ngoài ai đụng điện thoại của em. Phó Tranh, cho em một lời giải thích.”

Anh trả lời mà hỏi ngược : “Em phát hiện từ khi nào?”

“Anh trả lời .”

“Em .”

Hai trừng mắt , ai nhường ai.

Thấy cô cương quyết, ánh mắt Phó Tranh quét quanh phòng, chộp lấy điện thoại giường.

Ôn Lương kinh hãi, định giành : “Anh đưa điện thoại cho em!”

Phó Tranh dùng một tay giữ chặt cô , tay nhập mật khẩu.

“Phó Tranh, đang xâm phạm quyền riêng tư của em!”

Ôn Lương áp chế , thể làm gì khác ngoài trơ mắt mở khung chat giữa cô và Vân Kiều, thấy mấy tấm ảnh gửi trong đó.

Nhìn thời gian gửi, Phó Tranh khẽ , sang cô: chẳng trách tối qua cô hành xử kỳ lạ như .

Anh đoán: “Sáng nay khám thai, em đuổi ngoài là để hỏi bác sĩ liệu siêu âm thể cho thấy em từng sinh con , đúng ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/pho-tong-dung-nguoc-dai-nua-phu-nhan-da-ky-giay-ly-hon-roi-pho-tranh-on-luong/chuong-692-tung-mang-thai-va-sinh-con.html.]

Ôn Lương khựng , vô hồn tựa lưng gối, khẽ gật đầu: “Anh sớm đúng ?”

Anh cô từng mang thai và sinh con, cũng từng thấy những bức ảnh , thậm chí còn chúng là thật.

Lúc thấy những tấm hình đó, hề ngạc nhiên, cũng chẳng hỏi thật giả, như thể sớm .

Quá dễ hiểu, Phó Thanh Nguyệt cực kỳ căm ghét cô, chắc chắn sẽ gửi những tấm ảnh đó cho Phó Tranh, mong chia rẽ hai .

hiểu , Phó Tranh làm theo ý bà , chia tay với cô.

Phó Tranh khẽ gật đầu: “Ừ.”

“Anh từ bao giờ?”

“Em bọn họ cứ nhằm đúng thời điểm để lôi chuyện đó ? Bởi vì hiện tại em đang mang thai, chịu nổi kích thích, nếu chuyện gì xảy thì hậu quả khó lường... Nghe lời , đừng nghĩ nữa, đợi em sinh xong, sẽ cho em tất cả.”

“Những điều , em nào hiểu...” Ôn Lương nhạt, “ đứa trẻ đó, thể vẫn còn sống...”

“Anh vẫn đang cho tìm.”

“Lúc nãy em nhận cuộc gọi, , đứa trẻ đang ở một thị trấn nhỏ ngoại ô Philadelphia – thị trấn Vaillet – thường xuyên cha nuôi bắt nhặt rác ngoài đường.”

Phó Tranh khẽ nhíu mày.

Ai cho cô? Người của Phó Thanh Nguyệt liệu đến thế?

Anh khỏi nghi ngờ, nhưng vẫn vỗ vai cô trấn an: “Được , sẽ cho đến điều tra, nếu đúng là bé đó, sẽ lập tức đưa về.”

Nghe , Ôn Lương ngẩng lên : “Thật em cũng định với ... ngờ . Phó Tranh, thật sự để tâm ?”

Nói cũng , cô và đúng là duyên — Phó Thi Phàm của , cô cũng “Phó Thi Phàm” của riêng ...

Phó Tranh khẽ , xiết nhẹ tay cô: “Muốn thật lòng ?”

“Dĩ nhiên.”

“Mới thì trong lòng chắc chắn là khó chịu, nhưng chuyện xảy , mặt chỉ hai lựa chọn — một là chấp nhận, chia tay với em; hai là chấp nhận chuyện. Anh cân nhắc , chia tay em khiến càng khó chịu hơn, thế nên thuyết phục bản chấp nhận.”

“Vậy… từ bao giờ?” Ôn Lương tò mò hỏi.

Phó Tranh mím môi, đặt tay lên bụng cô: “Từ lúc chúng mất đứa con đầu tiên, thấy bệnh án của em và hỏi bác sĩ điều trị.”

“Lúc đó ...”

Ôn Lương nhớ , trong lòng vẫn quên nỗi đau và giằng xé khi .

Đứa trẻ đến lúc cô yêu Phó Tranh nhất, cô mong đợi bao, cuối cùng thể giữ .

Nó rời xa cô, mang theo tình cảm thuần khiết và mãnh liệt nhất cô từng dành cho .

Phó Tranh ôm lấy cô, dịu dàng : “Lúc đó em chìm trong đau khổ, để ý bệnh án gì.”

Tất cả giấy tờ bệnh viện đều do trợ lý Dương lo liệu, cố ý giấu giếm, nên cô mới gì.

Truyện nhà Xua Xim

Ôn Lương vẽ vòng tròn n.g.ự.c bằng ngón tay, nhỏ giọng hỏi: “...Lúc đó trong lòng chỉ là khó chịu thôi ?”

Phó Tranh bật khẽ, trả lời.

Anh sẽ thừa nhận rằng bản từng tức giận đến mức c.h.ế.t lặng cả đêm, đập phá hết thứ trong phòng.

Anh chuyển chủ đề: “A Lương, chuyện dừng ở đây thôi, em đừng nghĩ ngợi nữa, dưỡng thai cho , sẽ cho sang Philadelphia.”

Ôn Lương khẽ “ừ” một tiếng, buồn bã : “Đón về thì tính ?”

Tuy là con ruột, nhưng xa cách quá lâu, chẳng khác nào dưng.

thể để bé tiếp tục chịu khổ, nhưng bản đang mang thai, còn sức lo liệu.

Phó Tranh : “Đừng lo, đón về xem tính cách , quyết định cũng .”

Loading...