Phó tổng đừng ngược đãi nữa, phu nhân đã ký giấy ly hôn rồi - Phó Tranh & Ôn Lương - Chương 682: Xem nhà

Cập nhật lúc: 2025-10-05 14:49:03
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Ôn Lương liếc một cái.

Phó Tranh tiếp: “Nếu nhớ nhầm thì căn nhà , cũng một nửa là của tiểu thư Đường đúng ? Hai em cùng ở đây thì cũng , nhưng nếu thêm em bé, thuê bảo mẫu, và Phàm Phàm cũng thường xuyên tới, e rằng sẽ chiếm mất gian của tiểu thư Đường?”

Ôn Lương liếc , khẽ: “Anh cũng bắt đầu quan tâm chuyện ?”

“Ừm,” Phó Tranh nghiêm túc gật đầu, “Dù gì thì tiểu thư Đường hiện sống ở đây, nhưng chúng cũng nên làm phiền quá nhiều, đúng ?”

Chuyện Ôn Lương từng nghĩ tới, đồ đạc cho em bé sẽ ngày càng nhiều, để tạo gian phát triển phù hợp, thể sẽ cải tạo một khu vực sinh hoạt chung.

Cô từng nghĩ tới việc mua phần quyền sở hữu còn của căn nhà từ Đường Thi Thi, nhưng nghĩ nghĩ thôi. Giờ Đường Thi Thi đang sống ở An Giang Phủ cùng Diệp Hoài, mối quan hệ cũng quá định, lỡ ngày nào cãi , về nhà họ Đường, còn thể tới đây để tránh bão.

“Anh thẳng , định thế nào?”

“Chuyển về Tinh Hà Loan? Hoặc lên tầng ?”

“Cái đầu tiên thì khỏi nghĩ, cái thứ hai…” Ôn Lương suy nghĩ lắc đầu, “Cũng luôn.”

Thấy cô phủ quyết dứt khoát như , Phó Tranh đành bất lực, “Vậy em định ?”

“Mua thêm một căn nữa. Anh thể giúp em xem chỗ nào phù hợp ? Tốt nhất vẫn là tòa , thì các đơn nguyên bên cạnh cũng .”

“…Được thôi, để nhờ để ý giùm.”

Không Phó Tranh vận dụng mối quan hệ gì , đến hai ngày tin về một căn nhà – cũng ở đơn nguyên , tầng mười.

Chủ nhà là một thanh niên, khi nghiệp ở nước ngoài tìm việc và định cư luôn ở bên đó. Gần đây chút thời gian rảnh, trở về nước để xử lý bất động sản trong nước.

Thông qua giới thiệu, Ôn Lương và Phó Tranh hẹn gặp chủ nhà để xem nhà ngày mai.

Sau khi ăn tối xong, hai dạo về, Ôn Lương bật nhạc nhẹ, ghế sofa sách, bầu khí ấm áp yên bình.

Đột nhiên, trong phòng làm việc vọng tiếng lách cách mơ hồ, rõ lắm.

Cô đặt sách xuống, dậy về phía phòng làm việc: “Phó Tranh? Có chuyện gì ?”

Vừa , cô đẩy cửa , thì thấy chiếc ly thủy tinh vỡ tan mặt đất, nước văng tung tóe thành một vũng nhỏ, phần nhiều là đổ lên mặt bàn, nhỏ giọt từng giọt xuống sàn.

Đáng lo nhất là chỗ nước đó chính là nơi đặt chiếc laptop của cô.

Phó Tranh cầm khăn giấy định lau, thấy Ôn Lương bước thì giải thích: “Không gì, mải xem tài liệu quá, cầm cốc nước chắc, trượt tay. Em đừng , cẩn thận mảnh vỡ. Để dọn.”

“Ồ, lau máy tính của em , kẻo hỏng mất.”

“Ừ, em nghỉ .”

Thấy quả thật gì nghiêm trọng, Ôn Lương ghế sofa, Phó Tranh quét dọn, lau sàn.

Dọn xong, Phó Tranh phòng làm việc. Vài phút , trở , đến ghế sofa, : “A Lương, tin báo em.”

Thấy vẻ mặt , Ôn Lương đoán , nhướng mày: “Máy tính của em hỏng ?”

“Ừ.” Phó Tranh bất lực: “Mai bảo trợ lý Dương mang sửa.”

“Ừ.”

Gần đây Ôn Lương ít dùng máy tính, nên cũng ảnh hưởng gì nhiều.

Hôm , Phó Tranh đến công ty, đợi trợ lý Dương đến lấy máy tính xong thì cùng Ôn Lương đến tầng mười xem nhà.

Chủ nhà niềm nở giới thiệu.

Căn nhà gì nổi bật, nhưng cũng khuyết điểm gì lớn, nội thất mang phong cách trung hòa.

Theo lời chủ nhà, đây là căn hộ thiện sẵn, mua để khỏi vất vả sửa sang. Do sống ở nước ngoài lâu nên ít khi về, phần lớn đồ đạc vẫn còn như mới, thể để cho Ôn Lương nếu cô .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/pho-tong-dung-nguoc-dai-nua-phu-nhan-da-ky-giay-ly-hon-roi-pho-tranh-on-luong/chuong-682-xem-nha.html.]

Gần đây nghỉ phép, bán gấp nên hạ giá thấp hơn thị trường một chút – quả là một món hời.

Ôn Lương nghi ngờ liếc Phó Tranh, kéo sang một bên nhỏ giọng hỏi: “Có nhờ đóng kịch ?”

Cô nghi ngờ Phó Tranh tra dư tài khoản của . Sau khi quyên hai trăm triệu thành lập quỹ, tiền còn nhiều, mới mở studio lâu, tài chính còn hạn chế. Giá căn hộ đúng túi tiền, chỉ cần đắt hơn chút nữa là cô vay Đường Thi Thi.

Phó Tranh bật : “Vậy em thử hỏi xem quen ?”

Truyện nhà Xua Xim

Ôn Lương lườm một cái, cuối cùng vẫn ký hợp đồng với chủ nhà, chuyển tiền luôn tại chỗ.

Chủ nhà thấy họ dứt khoát thì ý làm quen, chủ động mời hai ăn cơm, xong xuôi cả ba cùng đến trung tâm đăng ký bất động sản để làm thủ tục sang tên.

Cầm giấy tờ và chìa khóa tay, Ôn Lương cùng Phó Tranh căn hộ tầng mười, tỉ mỉ tham quan từng phòng.

“Em thấy phong cách ? Đập làm hết chỉ sửa chỗ cần sửa?” Phó Tranh hỏi.

“Đập thì phiền lắm, sửa vài chỗ là …” Ôn Lương một căn phòng, đánh giá, “Phòng hướng nắng, sáng sủa, đổi thành phòng cho em bé. Còn phòng làm việc thì giữ nguyên.”

bước phòng ngủ ngó: “Sau giường, thêm bàn trang điểm, mua vài món trang trí mềm, thế là .”

“Phòng em bé làm theo phong cách nào? Giờ thi công luôn , sửa xong thông gió, chờ em sinh là thể dọn .”

“Em sẽ tìm một vài mẫu để tham khảo.”

Nói là làm, Ôn Lương về đến nhà liền ôm iPad tìm tài liệu và hình ảnh, đến tận lúc Phó Tranh nhắc ăn cô mới buông tay.

Tối hôm đó, cô cũng đến phòng làm việc, đối diện Phó Tranh, vẽ sơ đồ bằng tay.

Thấy cô chăm chú như , Phó Tranh mỉm .

Có thể , cô mong chờ sự chào đời của đứa trẻ.

Anh cũng .

Cho nên, tuyệt đối thể để chuyện gì xảy .

Phó Tranh chằm chằm màn hình máy tính, trong mắt thoáng qua một tia lạnh lùng.

Đó là cửa sổ chat WeChat – mười phút , trợ lý Dương gửi tin: “Phó tổng, phát hiện mấy thứ trong hộp thư email của phu nhân, mới gửi đến.”

Bên là vài tấm ảnh – ảnh Ôn Lương mang bầu đường phố Philadelphia, cũng ảnh cô giường bệnh, bên cạnh là một đứa bé sơ sinh.

Nếu Ôn Lương thấy những bức hình , xác định là ảnh ghép, chắc chắn sẽ nghi ngờ, tìm hiểu sự thật.

Một khi sinh non, sẽ nguy hiểm cho cả lẫn con. Dù giữ thai tới ngày sinh, nhưng tinh thần bất cũng hại.

là âm hiểm!

Phó Thanh Nguyệt quyết tâm đối đầu với họ, Phó Tranh chỉ thể cố gắng giấu giếm, giấu bao lâu bấy lâu, nhất là tìm Phó Thanh Nguyệt khi việc vỡ lở.

Anh nhắn cho trợ lý: “Giám sát và định vị hộp thư gửi .”

Trợ lý: “Vâng.”

Phó Tranh tắt cửa sổ chat, sang hỏi: “A Lương, điện thoại em ? Anh cần gọi một cuộc.”

Ôn Lương ngẩng lên, hỏi vu vơ: “Ở trong phòng ngủ, điện thoại ?”

“Đang sạc.”

Chẳng lẽ thể rút gọi xong sạc tiếp?

Ý nghĩ chỉ lướt qua trong đầu Ôn Lương.

nghĩ nhiều, để mặc Phó Tranh phòng ngủ lấy điện thoại , còn bản thì tiếp tục nghiên cứu cách trang trí phòng cho em bé.

Vài phút , Phó Tranh trở , tay , xuống máy tính, vẻ như gọi xong cuộc điện thoại.

Ôn Lương đặt bản phác thảo lên bàn : “Phó Tranh, thấy thiết kế ?”

Loading...