Phó tổng đừng ngược đãi nữa, phu nhân đã ký giấy ly hôn rồi - Phó Tranh & Ôn Lương - Chương 680: Vượt biên trở về nước

Cập nhật lúc: 2025-10-05 14:49:01
Lượt xem: 13

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

em chút tò mò, làm Phó Sinh phát hiện điều gì ?”

Phó Tranh đang định trả lời thì điện thoại đột nhiên vang lên, hiện lên gọi là Lục Diệu.

Anh khựng một chút, máy ngay mặt Ôn Lương.

Trong điện thoại vang lên giọng Lục Diệu: “Chuột phát hiện tung tích của Phó Thanh Nguyệt ở một cảng vượt biên bên thành phố Y, hiện tại vẫn bắt , kẻ đang giúp cô xử lý tàn cuộc, cẩn thận ở Giang Thành một chút.”

Ánh mắt Phó Tranh chợt trầm xuống, sắc mặt trở nên nghiêm trọng: “Tôi .”

Chờ Phó Tranh cúp máy, Ôn Lương mới lên tiếng hỏi: “Xảy chuyện gì ?”

Phó Tranh ngước mắt lên, lông mày đang nhíu cũng giãn , khẽ với Ôn Lương: “Chút chuyện công ty thôi, gì nghiêm trọng.”

Anh chuyển chủ đề: “Thật Phó Sinh phát hiện mà là Tạ Mộc. Em còn nhớ hôm ngày đầy tháng của Tiểu Hành, lúc chúng khám thai thì gặp cô ở bệnh viện ?”

“Dĩ nhiên nhớ. Ngày hôm còn xe chúng đến dự tiệc đầy tháng.” Ôn Lương nghĩ ngợi một lát, , “Theo lý mà , nếu là Tiết Mẫn trộm con của Tạ Mộc thì cô chột mới đúng. Vậy nên... chắc chắn cô chủ động mời Tạ Mộc. Là Tạ Mộc chuyện từ em, bắt đầu sinh nghi. đến tiệc đầy tháng để tận mắt xác nhận con , cô kéo theo một bên nhà họ Phó, khiến Tiết Mẫn dám từ chối... và đó chính là em.”

“Chính xác.” Phó Tranh mỉm , “A Lương đúng là thông minh.”

“...Sao em như đang mỉa mai em ?”

Ôn Lương vẫn còn nhớ rõ hôm bé Tiểu Hành b.ú sữa bột chứ sữa , điều đó hẳn càng khiến Tạ Mộc thêm nghi ngờ.

tiếp: “ Tạ Mộc cũng thông minh thật, nhanh chóng xâu chuỗi chuyện, nghĩ đến khả năng liên quan đến Phó Sinh.”

Phó Tranh lắc đầu: “Cũng hẳn. Cô từng thực tập trướng Phó Sinh, lúc đầu vốn nghĩ đêm đó là .”

Đây là suy đoán của Phó Tranh, nếu thì Tạ Mộc tiết lộ phận của Tiểu Hành với Phó Sinh đó đột ngột tránh mặt.

Ôn Lương nhướn mày, suy đoán: “Ồ? Vậy là cô chỉ nghĩ Tạ Mẫn bế nhầm con , nên mới với Phó Sinh? Không ngờ rằng Phó Sinh làm giám định ADN ngay khi đứa trẻ sinh . Đến lúc , cô mới hiểu tất cả, còn Phó Sinh cũng bắt đầu nghi ngờ, cuối cùng mới xác nhận qua giám định?”

“Ừ, đúng là như . Anh mà, A Lương thông minh thật.”

Truyện nhà Xua Xim

“Dẻo miệng quá.” Ôn Lương liếc một cái, cảm thán: “ là vòng vo rối rắm thật, thành tiểu thuyết cũng đủ dài. Chắc gì dì hai vui. Dì ưa Tạ Mẫn, nhưng khá thiện với Tạ Mộc. cũng , Tạ Mộc chắc chấp nhận lấy Phó Sinh. Dù gì trải qua chuyện là cô , chứ Tạ Mẫn.”

“A Lương, em đoán đúng . Theo thì Phó Sinh và Tạ Mộc ký thỏa thuận về quyền nuôi dưỡng.”

Ôn Lương nhướng mày, xoa bụng nhô lên: “Đợi sinh xong, tụi cũng thể ký một bản.”

Phó Tranh cô: “Em thật định tái hôn ?”

Trông lúc đó, chút tủi .

Ôn Lương tươi: “Hiện tại chẳng cũng lắm ? Thiếu một tờ giấy thôi mà, gì quan trọng ?”

“Được , em ký thế nào?”

“Để em nghĩ kỹ .”

“Ừ.” Phó Tranh đặt đũa xuống, “Cũng muộn , qua nhà cũ đón Phàm Phàm.”

Cuối tuần bà cụ nhớ cháu gái nên đón bé về chơi mấy hôm.

“Đi .”

Ra khỏi cửa, bước thang máy, nụ mặt Phó Tranh dần biến mất, đó là vẻ nặng nề.

Vào xe, vội khởi động mà gọi mấy cuộc, báo cáo cho cơ quan chức năng để theo dõi chặt chẽ các đối tượng khả nghi, âm thầm cho truy lùng Phó Thanh Nguyệt, còn bố trí thêm vệ sĩ quanh khu nhà.

Lục Diệu giúp Phó Thanh Nguyệt xử lý tàn cuộc.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/pho-tong-dung-nguoc-dai-nua-phu-nhan-da-ky-giay-ly-hon-roi-pho-tranh-on-luong/chuong-680-vuot-bien-tro-ve-nuoc.html.]

Anh càng dám lơ là.

Địch trong tối, ngoài sáng, Phó Thanh Nguyệt sẽ dùng chiêu gì.

Anh thể dùng Ôn Lương làm mồi nhử để dụ cô , nhưng nếu Ôn Lương gặp chuyện... sẽ hối hận cả đời.

Anh đánh cược nổi.

Khi Phó Tranh đến nhà cũ, bà cụ và Phó Thi Phàm vẫn đang ăn tối.

“Ba ơi, hì hì, con mà, tiếng xe bên ngoài là ba tới liền.” Phó Thi Phàm bên bàn ăn, đôi chân ngắn lắc lư .

“Ba tới đón con.” Phó Tranh với bé, chào : “Bà nội, chú hai, chú cũng ở đây ạ?”

Chú hai , vẫy tay: “Tới chuyện với bà nội chút. Ăn ? Ngồi ăn tí ?”

“Cháu ăn ạ, cứ dùng tự nhiên, cháu đợi chút.” Phó Tranh xuống ghế sofa.

“A Tranh, lát nữa đừng vội , chú chuyện với cháu.”

Phó Tranh liếc chú hai, hỏi nhiều, chỉ gật đầu: “Vâng.”

Bé con là đầu tiên buông đũa, cầm khăn giấy lau miệng: “Con ăn no !”

Vừa , bé nhích , nhảy khỏi ghế.

Chú hai nhân cơ hội liếc dì Ngô: “Cháu dẫn Phàm Phàm thu dọn đồ nhé.”

Dì Ngô hiểu ý, dẫn bé về phòng.

Phó Tranh dậy, thong thả đến bàn ăn, kéo ghế của Phó Thi Phàm xuống: “Chú hai, chú gì với cháu?”

Chú hai liếc bà cụ, bà khẽ thở dài: “Dì con… Thanh Nguyệt, giờ đang ở ?”

Phó Tranh , ngẩng đầu hai đối diện, chậm rãi lắc đầu: “Cháu cũng .”

“Cháu ?”

“Hôm nay cháu mới nhận tin, cô vượt biên trở về nước, còn đang điều tra xem cụ thể ở .”

“A Tranh, rốt cuộc là chuyện gì ? Dạo bà nội cháu ngất xỉu trong khu nhà, là A Lương đề nghị chuyển viện mới phát hiện điểm bất thường, chú theo đó điều tra đến giờ, cuối cùng liên quan đến Thanh Nguyệt, mà liên lạc thế nào cũng .”

Nghe , Phó Tranh kể bộ sự việc.

Phó Thanh Nguyệt dụ nước ngoài, cho gây mê bà cụ, nhằm lôi kéo Ôn Lương đến bệnh viện, đường còn bố trí sát thủ. Nghe xong, bà cụ tức giận đến thở gấp: “Con… con bé ! là điên ! Nó với A Lương thù oán gì sâu nặng mà nhất định g.i.ế.c con bé? Đó là mạng đó!”

“Phải đó! Thanh Nguyệt quá đáng thật… Dù gì cũng đem tính mạng đùa giỡn! Mẹ, đừng tức giận quá, giữ sức khỏe là quan trọng nhất.”

Bà cụ đau lòng : “Mẹ . Về coi như đứa con gái nữa! A Lương chứ?”

“May mà vệ sĩ kịp thời phản ứng, A Lương thương. giờ cháu dám mạo hiểm nữa.”

“Cháu làm đúng … A Tranh, cháu nhất định tìm nó, nếu gây chuyện nữa thì !”

“Cháu hiểu . Bà nội, bà nhớ giữ gìn sức khỏe. Chú hai, chú cũng nên cho canh chừng, cô thể về nhà cũ.”

“Chú , chú sẽ dặn theo dõi.” Chú hai thở dài.

“Ba ơi, con thu dọn xong !” Phó Thi Phàm đeo chiếc balo nhỏ từ phòng chạy .

“Giỏi lắm, về thôi.” Phó Tranh dậy, “Bà nội, chú hai, cháu đưa Phàm Phàm về .”

“Ừ.”

Loading...