Ôn Lương đành mặc quần áo, lái xe đến địa chỉ Giang Mộ đưa, quen thuộc đến phòng VIP, đẩy cửa bước .
Trên sofa hai , một là Giang Mộ, còn là Phó Tranh.
Giang Mộ dựa lưng ghế sofa, châm một điếu thuốc.
Phó Tranh sofa, dựa lưng ghế, nhắm mắt dưỡng thần, tay vẫn cầm ly rượu còn nửa ly.
Nghe tiếng mở cửa, mở mắt một cái nhắm .
Dưới đất la liệt bao nhiêu chai rượu.
Ôn Lương thấy thế cau mày sâu sắc: “Đây đều là uống đấy chứ?”
Giang Mộ nghiêm túc gật đầu: “ , đều là .”
“A Tranh.”
Ôn Lương gọi một tiếng, bước về phía sofa, cầm ly rượu tay đặt lên bàn.
Phó Tranh mở mắt, đôi mắt đen nhánh, thẳng cô , lời nào.
Ôn Lương bốn mắt với , chút , rốt cuộc say say.
“Muộn , về nhà nghỉ ngơi .”
Phó Tranh đưa tay xoa xoa thái dương, dậy khỏi ghế sofa, hình đột nhiên loạng choạng.
Ôn Lương lập tức bước tới đỡ : “Đi ?”
“Được.”
Giọng khàn khàn của Phó Tranh vang lên, gạt tay ôn Lương , một loạng choạng bước .
Ôn Lương theo , đầu với Giang Mộ: “Tạm biệt, tối nay cảm ơn Giang Mộ.”
Ôn Lương bên cạnh Phó Tranh, luôn chú ý đến , đề phòng ngã.
Đi bên cạnh , ôn Lương thể ngửi thấy mùi rượu nồng nặc , uống bao nhiêu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/pho-tong-dung-nguoc-dai-nua-phu-nhan-da-ky-giay-ly-hon-roi-pho-tranh-on-luong/chuong-68.html.]
Thật hiếm khi say đến mức mà vẫn thang máy ấn tầng hầm.
Đến gara, ôn Lương , đầu Phó Tranh: “Xe ở bên .”
Phó Tranh đôi mắt sâu thẳm như mực ôn Lương, chậm rãi theo cô .
Ôn Lương quen tay mở cửa xe ghế lái, thắt dây an , với Phó Tranh ở ghế : “Nếu buồn ngủ thì ngủ một lát .”
“ừm.” Phó Tranh nhàn nhạt đáp, dựa lưng ghế, nhắm mắt dưỡng thần.
Ôn Lương khởi động xe, lái về biệt thự.
Xe dừng , cô Phó Tranh qua gương chiếu hậu, nhưng Phó Tranh bất kỳ phản ứng nào.
Ôn Lương bật đèn trong xe, đầu về phía .
Chỉ thấy Phó Tranh dựa vảo lưng ghế, hai mắt nhắm nghiền, thở đều đặn.
Anh ngủ .
ôn Lương cứ thế gương mặt đang ngủ của từ xa, khuôn mặt góc cạnh rõ ràng, như điêu khắc, đôi mắt nhắm nghiền kéo dài một đường kẻ mắt, xương lông mày đầy đặn, đổ bóng sắc nét hốc mắt.
Không mơ thấy gì, lông mày nhíu .
Truyện nhà Xua Xim
Ôn Lương đầu dựa lưng ghế, một cô chắc chắn thể đỡ nổi Phó Tranh.
Chỉ thể đánh thức Phó Tranh.
Ôn Lương tháo dây an , từ cửa xe ghế lái bước xuống, mở cửa xe ghế , cúi trong, vỗ vai Phó Tranh: “Dậy Phó Tranh, dậy .”
Phó Tranh mơ màng mở mắt, ôn Lương : “Về đến nhà , lên ngủ .”
Phó Tranh dụi mắt, gật đầu.
Hai lượt lên lầu.
Ôn Lương thấy vẫn còn tỉnh táo nên quản nữa, thẳng phòng , đang định đóng cửa thì thấy Phó Tranh cũng theo , nheo mắt lướt qua ôn Lương thẳng đến giường, lăn nhắm mắt , ngủ .
Ôn Lương: “...”
ôn Lương nên lời lắc đầu, giúp cởi giày và tất, kéo chăn đắp lên .