Một già một trẻ cùng chụm đầu điện thoại xem trực tiếp hôn lễ.
Tạ Thư uống thuốc xong, từ từ bước xuống lầu. Nhìn thấy hai cái đầu – một lớn một nhỏ – đang chăm chú màn hình, bà tò mò hỏi:
“Đang xem gì mà nghiêm túc ?”
“Không gì …”
Phó Thi Phàm ngẩng đầu, cắt ngang lời ông ngoại Wilson, :
“Là đám cưới của bạn thím con đó bà ngoại. Bà cũng đây xem nè, chú rể giống hệt con luôn…”
Tạ Thư bước gần, cúi đầu màn hình. Khi ánh mắt rơi chú rể, bà liền khựng .
Chẳng là Diệp Hoài ?!
Con trai bà kết hôn bên ngoài, mà một như bà hề !
Bà liếc ông Wilson đầy nghi hoặc.
Ông chỉ khẽ hiệu bình tĩnh đừng làm lớn chuyện.
Tạ Thư mím môi, xuống bên cạnh Phó Thi Phàm, tiếp tục theo dõi.
Trên sân khấu, cha Đường Thi Thi đặt tay con gái tay Diệp Hoài – đang quỳ một gối. Hai ôm xong, liền nắm tay tiếp dọc theo con đường đầy hoa đến sân khấu chính, chuẩn trao nhẫn cưới sự hướng dẫn của MC.
“Phàm Phàm, con rót giúp ông ly nước ?” – Ông Wilson chợt .
Phó Thi Phàm liền dậy làm.
Tạ Thư liếc ông đầy nghi ngờ.
Lúc trao nhẫn xong, là đến phần tuyên thệ.
MC hỏi :
“Anh Diệp Hoài, đồng ý cưới cô Đường Thi Thi làm vợ, yêu thương, tôn trọng và bảo vệ cô , dù bệnh tật khỏe mạnh, giàu sang nghèo khó, cho đến cuối đời?”
“Tôi đồng ý.”
“Cô Đường Thi Thi, cô đồng ý cưới Diệp Hoài làm chồng, yêu thương, tôn trọng và bảo vệ , dù bệnh tật khỏe mạnh, giàu sang nghèo khó, cho đến cuối đời?”
“…Tôi đồng ý.”
Dưới ánh mắt sâu thẳm và rực lửa của Diệp Hoài, Đường Thi Thi khẽ mặt .
Cô rõ đây chỉ là cuộc hôn nhân giả, hôn lễ cũng chỉ là một màn kịch. Thế mà tim cô đập loạn nhịp kiểm soát.
“Vậy thì, chúc mừng hai bạn chính thức trở thành vợ chồng! Tôi tin rằng chú rể chắc chắn nhiều điều với cô dâu. Nào, chúng cùng chuyển micro cho chú rể!”
Lúc , Phó Thi Phàm bê cốc nước , đặt mặt ông ngoại:
“Cho ông nè.”
Sau đó cô bé xuống tiếp tục xem "livestream đám cưới".
Trong video, Diệp Hoài nhận micro:
“Cảm ơn đến dự lễ cưới của giữa bộn bề công việc. Hôm nay là ngày trọng đại nhất cuộc đời . Tôi cuối cùng cũng thực hiện ước nguyện — cưới yêu nhất!”
“Chớp mắt mười hai năm kể từ đầu gặp .”
Anh mắt cô:
“Lần đầu gặp, sự hoạt bát linh động của em cuốn hút. rõ phận khác biệt, là em chủ động nắm lấy tay , trao cho dũng khí để hướng tới tương lai.”
“Sau đó, thế sự đổi , chúng xa cách bảy năm. Ở nơi đất khách quê , mỗi đêm đều trằn trọc yên giấc, chỉ những ký ức cũ mới khiến tạm quên phiền muộn.”
Đường Thi Thi cúi mắt, hàng loạt ký ức lướt qua, lòng chợt nghẹn .
“Trở gần quê hương, lòng càng thêm ngổn ngang. Tôi vui mừng, sợ hãi. Sợ rằng em quên , sợ rằng chúng chẳng còn cơ hội. Tôi hèn nhát dùng vẻ lạnh lùng che giấu khao khát tận đáy lòng.”
“May mắn , duyên phận cạn, cảm ơn em cho cơ hội nữa. Từ giờ trở , sẽ luôn ở bên em, cùng bước qua từng mùa xuân hạ thu đông, rời bỏ, suốt đời bên …”
Anh buông micro xuống.
MC tiếp lời:
“Dùng một câu để lên cô quan trọng với thế nào.”
“Cô chính là sinh mệnh của .”
“Wow——” Khán phòng vang lên tiếng vỗ tay như sấm.
Ôn Lương chằm chằm sân khấu, chăm chú lời tỏ tình của Diệp Hoài, vô thức dùng tay trái vỗ nhẹ mu bàn tay đang cầm điện thoại.
Phó Tranh liếc cô, cúi đầu thì thầm tai cô:
“Cô Ôn cũng là sinh mệnh của … , còn quan trọng hơn cả sinh mệnh.”
“Hứ.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/pho-tong-dung-nguoc-dai-nua-phu-nhan-da-ky-giay-ly-hon-roi-pho-tranh-on-luong/chuong-626-loi-to-tinh-trong-dam-cuoi.html.]
Lần gần micro điện thoại, giọng vang rõ, lọt trọn tai Phó Thi Phàm, ông ngoại Wilson, và Tạ Thư đang bên cạnh.
Phó Thi Phàm rúc rích:
“Đó là giọng ba con!”
Ông Wilson: “…”
Trên sân khấu, MC hỏi tiếp:
“Cô dâu, khi những lời chân thành từ chú rể, cô điều gì ?”
“Cảm ơn bao dung suốt chặng đường qua. Em tin chúng sẽ cùng tiếp.” – Đường Thi Thi đáp.
MC thoáng ngạc nhiên khi thấy cô đặt micro xuống:
“Hết ?”
“Hết .” – Đường Thi Thi khẽ đỏ mặt.
Cô thật sự chuẩn gì cả, cứ nghĩ chỉ cần làm theo kịch bản cho xong, ai ngờ Diệp Hoài nhiều đến !
“…Vậy chúng đến phần tiếp theo…”
Hôn lễ kết thúc, cô dâu chú rể rời sân khấu, tiệc cưới bắt đầu. Ôn Lương chào tạm biệt Phó Thi Phàm và cúp cuộc gọi video.
Tạ Thư bảo Phó Thi Phàm cứ ở phòng khách chơi, lấy cớ gọi ông Wilson lên lầu.
Bà lạnh giọng:
Truyện nhà Xua Xim
“Ông giải thích cho , rốt cuộc chuyện là ?”
Lời tỏ tình , bà là thật lòng.
Con trai bà tính cách vốn trầm lặng, bao giờ bộc lộ tình cảm mãnh liệt như .
“Bà nhận ?” – Ông Wilson thản nhiên –
“Đường chính là bạn gái lúc Diệp Hoài còn ở trong nước. Sau khi sang Philadelphia, nó vẫn luôn nhớ đến cô . Năm ngoái bắt đầu thường xuyên qua Giang Thành, chính là vì .”
Wilson đến Đường Thi Thi là hai năm khi Diệp Hoài đến Philadelphia.
Mối quan hệ cha con xa cách quá lâu, họ vốn . Có hè đại học, Diệp Hoài dối rằng sẽ du học ngắn hạn ở thành phố khác, thực chất một trở về Trung Quốc, đợi ba ngày cổng đại học ở Bắc Kinh, chỉ để thấy gặp.
cuối cùng dám đến gần nhận , lặng lẽ rời .
Sau khi về Philadelphia, giả như chuyện gì, nhưng hành tung gọn trong tay Wilson.
Tạ Thư hiểu:
“Nếu với , đưa về mắt? Sao giấu diếm tổ chức hôn lễ bên đó?”
Wilson khẽ lạnh:
“Họ . Cô giận vì năm xưa nó từ biệt. Bây giờ, nó tự hạ năn nỉ, mới đổi lấy cơ hội giả làm vợ chồng.”
Tạ Thư: “…”
“Giả làm vợ chồng?”
“ . Chưa đăng ký kết hôn, hôn lễ cũng chỉ là hình thức thôi.”
“Bảo cô dâu đáp lời hờ hững …” – Tạ Thư thở dài, trừng mắt ông Wilson –
“Năm xưa khuyên ông , đừng ép nó quá!”
“Nếu ép, nó chịu về chắc?!”
Tạ Thư nhớ đến lời tỏ tình , đột nhiên phát hiện điều gì đó:
“Chẳng lẽ… nó vẫn tiết lộ phận thật?”
Nếu , cha mặt ở hôn lễ, ai mà tin ?
“Ừ hứm.” – Ông Wilson gật đầu –
“Nó dám.”
“Tại ?”
“Vì Đường là bạn của Ôn Lương.”
“Sao cơ?” – Tạ Thư ngẩn . Dù từng gặp Ôn Lương, nhưng bà cái tên bao nhiêu .
“Illya từng gây chuyện ở Giang Thành, để đối phó với Ôn Lương mà bắt cóc Đường, khiến cô suýt gặp nạn. Từ đó Đường căm ghét Illya, cũng ưa gì trai cô .”
Tạ Thư: “…Cho nên, nó mới để cảnh sát Giang Thành giam Illya?”
“ .”
“…Vớ vẩn thật đấy!” – Tạ Thư nhíu mày –
“Nếu ông từ , ngăn nó ?”