Phó tổng đừng ngược đãi nữa, phu nhân đã ký giấy ly hôn rồi - Phó Tranh & Ôn Lương - Chương 540: Có thể trì hoãn bao lâu thì trì hoãn bấy lâu

Cập nhật lúc: 2025-10-05 14:41:39
Lượt xem: 11

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Sau khi máy bay cất cánh, Phó Tranh vẫn đắm chìm trong công việc, chỉ khi tiếp viên hỏi cần nước đồ ăn thì mới đáp một tiếng “ cần”.

Illya liếc Phó Tranh, cắn nhẹ môi , giọng ngọt ngào với tiếp viên: “Cho một ly sữa.”

Nói xong, cô liếc Phó Tranh qua khóe mắt, nhưng thấy vẫn chuyên tâm màn hình máy tính, chú ý đến cô.

Illya chu môi đầy hài lòng.

nóng lòng tạo chút động tĩnh để thu hút sự chú ý của bên cạnh, nhưng vẫn chẳng tác dụng gì.

Nửa tiếng , cô gọi tiếp viên mang đến một suất cơm hộp.

Ăn xong, cô để tiếp viên đến dọn dẹp rác giúp .

Thấy Phó Tranh vẫn chăm chú công việc, Illya bắt đầu sốt ruột, nghĩ một chiêu.

Cô lấy từ túi son môi và gương, giả vờ trang điểm .

Đột nhiên, tay cô “lỡ” trượt, thỏi son rơi xuống đất, lăn đến sát chân Phó Tranh.

Khóe môi Illya cong lên, nhanh chóng trở bình thường, lên tiếng: “Anh gì ơi, thể nhặt giúp thỏi son ?”

Cuối cùng Phó Tranh cũng phản ứng.

Sự chú ý của rời khỏi công việc, sang , thấy là Illya thì lông mày nhíu .

Illya giả vờ như mới nhận : “Là ? Ờm… thể nhặt giúp thỏi son ?”

Phó Tranh theo ngón tay cô chỉ, thấy thỏi son ngay chân liền cúi xuống nhặt lên, đưa cho Illya, gì thêm tiếp tục làm việc, thái độ chẳng khác gì đang đối mặt với một xa lạ bình thường.

“Cảm ơn.”

Illya thấy vẫn phớt lờ , trong lòng vô cùng khó chịu.

mong thể dịu dàng với một chút, nhưng lòng kiêu hãnh khiến cô để xem thường .

Cô hé môi : “Hy vọng đừng hiểu lầm, về nước thăm , ngờ gặp chuyến bay .”

Nói xong, Illya liếc trộm biểu cảm của Phó Tranh, chờ phản ứng.

Khoang hạng nhất yên tĩnh, ngoài tiếng động cơ, thỉnh thoảng vang lên tiếng ngáy của hành khách, tiếng gõ bàn phím tiếng lật sách.

Sự im lặng lan rộng.

Phó Tranh như thể thấy, sắc mặt vẫn điềm tĩnh như nước, tâm ý trở với công việc.

Anh chỉ là hiểu lầm, căn bản hề quan tâm vì mặt chuyến bay .

Gương mặt Illya thoáng cứng đờ.

phần mất mặt, thu ánh mắt, trong lòng lạnh lùng hừ một tiếng.

Đợi đến khi phận của , xem còn dám tỏ thái độ như với cô !

Cậu của cô chính là Tạ Trăn.

Giới doanh nhân, dù là tập đoàn lớn như Phó thị – trụ sở vững chắc ở Giang Nam và chi nhánh khắp nước ngoài – cũng cung kính mặt Tạ Trăn.

Phó Tranh làm việc mấy tiếng đồng hồ, đó đóng máy tính, mệt mỏi xoa xoa mi tâm, điều chỉnh ghế , đắp chăn mỏng nghỉ ngơi.

Xuống máy bay, tài xế chờ sẵn ở sân bay.

Phó Tranh về công ty Phó thị , bận rộn đến năm giờ chiều mới gọi tài xế đưa đến trường mẫu giáo nơi Phó Thi Phàm đang học.

Trường mẫu giáo tan học lúc 5:30.

Tài xế đến sớm vài phút, Phó Tranh đặc biệt xuống xe chờ sẵn.

Anh mặc sơ mi và quần âu đơn giản, dáng cao ráo, gương mặt điển trai, chỉ cần đó thôi cũng khiến ít bà bà nội đến đón trẻ liếc liên tục.

Chẳng bao lâu, cổng trường mở , từng đứa trẻ đội hình ngay ngắn bước , chờ phụ đến đón.

Phó Thi Phàm mặc váy nhỏ xinh xắn, da trắng trẻo, đôi mắt đảo quanh tìm bóng dáng dì Vương.

Bất chợt, cô bé thấy một bóng hình quen thuộc, thoáng sửng sốt vội vàng với cô giáo một tiếng, lao về phía Phó Tranh như một quả tên lửa nhỏ, nhảy lòng : “Chú ơi, chú về ! Con nhớ chú chết!”

Sau khi khỏi trại tạm giam, Phó Tranh chỉ kịp sắp xếp vài việc đến thẳng Philadelphia.

Còn bà cụ và Phó Thi Phàm mới về Giang Thành hai ngày, gặp .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/pho-tong-dung-nguoc-dai-nua-phu-nhan-da-ky-giay-ly-hon-roi-pho-tranh-on-luong/chuong-540-co-the-tri-hoan-bao-lau-thi-tri-hoan-bay-lau.html.]

Phó Tranh thuận thế bế cô bé lên, mỉm : “Chú cũng nhớ con.”

Phó Thi Phàm ôm cổ Phó Tranh, thơm lên mặt một cái, cái miệng nhỏ luyên thuyên ngừng: “Chú ơi, chú ơi, con thật sự nhớ chú đó, dạo chú thế?”

“Chú bận công việc thôi.” Phó Tranh tháo cặp sách giúp cô bé, bế cô lên xe.

“Vậy giờ chú bận nữa ? Chú nữa ?”

Phó Thi Phàm nỡ rời xa , đôi mắt to tròn chớp chớp liên tục.

“Chú nữa, sẽ giống như đây, ?”

Phó Thi Phàm vui mừng rạng rỡ: “Dạ .”

Cười một hồi cụp mặt xuống, vẻ mặt buồn buồn: “… thím về nữa ? Ưm… con nhớ thím lắm.”

“Yên tâm , thím con vài ngày nữa sẽ về.”

Phó Tranh xoa đầu cô bé.

“Thật hả? Thật đó?!”

Phó Thi Phàm mừng rỡ , đôi mắt sáng lấp lánh: “Thím thật sự sắp về ạ?”

Truyện nhà Xua Xim

Liên tiếp ba xác nhận, đủ thấy cô bé nhớ Ôn Lương đến nhường nào.

“Ừ.” Phó Tranh , “Chú lừa con .”

“Vậy thì…” Phó Thi Phàm nghiêng đầu , lo lắng hỏi, “Thím tha thứ cho chú ?”

Phó Tranh: “…”

Anh bảo tài xế đưa về nhà tổ, cùng Phó Thi Phàm ăn tối với bà nội.

Quảng cáo nhẫn đôi phiên bản mới thành, ảnh tạp chí của Phó Tranh cũng sắp sửa chỉnh sửa xong, chỉ chờ duyệt cuối.

Phó Tranh nóng lòng Ôn Lương sớm tất công việc ở bên để về, ý trì hoãn cô.

Tức là, công việc bên Mỹ của Ôn Lương gần như kết thúc, cô bắt đầu tìm vé máy bay về nước, định đặt vé mới báo với Bella, Đường Thi Thi.

Cùng lúc đó, tạp chí giải trí bộ ảnh Ôn Lương thực hiện bắt đầu phát hành, cô cũng nhận một bản do tòa soạn gửi về.

chụp một vài tấm ảnh nội trang cho một nữ diễn viên, khi tạp chí phát hành, phòng làm việc của nữ diễn viên cũng đăng tải những bức ảnh còn lên mạng.

Ôn Lương theo dõi phản ứng của fan.

Phần lớn hâm mộ đều khen nữ diễn viên xinh , khí chất thanh lịch, chỉ ít nhắc đến việc nhiếp ảnh gia chụp .

Ôn Lương thấy hài lòng.

Bởi vì một khi làm việc phía hậu trường cho nổi tiếng, nếu làm thì là chuyện nên làm, nhưng nếu làm , chỉ lãnh đạo phàn nàn mà còn fan mắng te tua.

Cho nên, chỉ cần fan nhắc đến ê-kíp phía , tức là công việc đó đạt chuẩn.

Ngay khi Ôn Lương tìm vé máy bay và chuẩn đặt mua thì bất ngờ một lạ gọi đến.

Sau khi máy, cô mới đó là đại diện của một nhãn hiệu thời trang, mời cô chụp ảnh quảng cáo cho bộ sưu tập mới.

Thương hiệu khá tiếng, Ôn Lương hiểu tìm đến cô.

Người đại diện giải thích, nhiếp ảnh gia ban đầu đặt lịch , nhưng đến sát ngày thì bất ngờ hủy hợp đồng, mà các nhiếp ảnh gia khác đều còn trống lịch, thông qua bạn bè giới thiệu, mới tìm cô.

Ôn Lương hỏi: “Thời gian chụp là khi nào?”

“Thứ ba đến thứ năm tuần .”

Hôm nay là Chủ nhật.

Do dự một lúc, cuối cùng Ôn Lương vẫn đồng ý.

bỏ lỡ cơ hội .

Chỉ là chậm về nước một tuần thôi mà?

Phó Tranh ủng hộ công việc của cô bên , thì cô về muộn một tuần chắc cũng để bụng.

Sau khi cúp máy, phụ trách lập tức gọi cho một khác: “Cô Illya, việc cô dặn xong.”

“Tốt lắm.” Illya nhếch môi , ánh mắt lộ vẻ đắc ý, “Cố gắng kéo dài thời gian, thể trì hoãn bao lâu thì trì hoãn bấy lâu.”

sẽ để Ôn Lương dễ dàng về như .

Loading...