Sắc mặt Phó Tranh cứng , môi mím chặt, trong lòng vui.
Cô thật sự thích Chu Vũ đến , ngay cả nguyên tắc của bản cũng thể phá vỡ.
“Còn chuyện gì ?” ôn Lương hỏi.
“Tối qua hai làm gì?”
“Tôi cần thiết giải thích với .”
Truyện nhà Xua Xim
Đây chính là những lời Phó Tranh từng với cô , bây giờ cô trả cho .
Phó Tranh cau mày, xoa xoa thái dương, giọng nặng hơn: “ôn Lương, em đừng hành động theo cảm tính!”
Rõ ràng, tình yêu làm lu mờ lý trí, ôn Lương căn bản lọt tai những gì .
Anh hy vọng ôn Lương thể hạnh phúc, chỉ là Chu Vũ căn bản hợp với ôn Lương.
“Tôi hành động theo cảm tính chỗ nào?”
“Tôi quan tâm em, Chu Vũ chắc hợp với em, hy vọng em cân nhắc kỹ, đừng coi lời là gió thoảng bên tai, làm những chuyện thể cứu vãn!”
“Làm chuyện gì thể cứu vãn? Anh đang ám chỉ điều gì? Ngoại tình ?” ôn Lương nhướng mày.
Phó Tranh im lặng.
“Trước khi chúng chính thức ly hôn, sẽ cắm sừng , cứ yên tâm. Còn ... bây giờ cái sừng đầu chắc sáng choang chứ?” ôn Lương châm biếm, rời .
Ông bà nội cô là những nông dân chất phác, ba cô là một phóng viên chính trực, khi cô đến nhà họ Phó thì mười sáu tuổi, những quan niệm cơ bản hình thành từ lâu.
Những quan niệm giản dị đó khiến ôn Lương thể làm chuyện ngoại tình trong hôn nhân.
Đạo đức là để ràng buộc bình thường, để ràng buộc giàu .
Chuyện ngoại tình trong giới , căn bản là chuyện hiếm lạ gì.
Phó Tranh chính là con riêng.
Nhìn cánh cửa kính khép , Phó Tranh tức đến bật .
Ôn Lương bây giờ chuyện đều đầy gai góc, còn châm chọc cắm sừng cho cô .
Cô rõ, cũng giống cô .
Anh sẽ theo vết xe đổ của cha .
Điện thoại nội bộ reo.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/pho-tong-dung-nguoc-dai-nua-phu-nhan-da-ky-giay-ly-hon-roi-pho-tranh-on-luong/chuong-54.html.]
Phó Tranh định thần, thẳng dậy, cầm ống áp tai: “Chuyện gì?”
Đầu dây bên trợ lý Dương : “Tổng giám đốc Phó, bây giờ thời gian ? về các điều khoản trong hợp đồng với Nguyên Hoa, luật sư Phương xác nhận với .”
Phó Tranh đồng hồ: “Cho .”
“Vâng.”
Ngoài cửa vang lên tiếng gõ cửa, luật sư Phương cầm tập tài liệu đẩy cửa bước : “Tổng giám đốc Phó.”
“Ngồi .” Phó Tranh dựa lưng ghế, chỉ tay chiếc ghế xoay đối diện.
“Vâng, Tổng giám đốc Phó, về thỏa thuận hợp tác với Nguyên Hoa, vài vấn đề...”
Luật sư Phương xuống đối diện Phó Tranh, mở tập tài liệu tay , chỉ từng vấn đề của .
Phó Tranh lượt giải đáp.
Đột nhiên, điện thoại của luật sư Phương reo lên.
Anh vội vàng lấy điện thoại , định cúp máy, thấy điện thoại màn hình, do dự.
Là điện thoại từ sở cảnh sát.
Phó Tranh đóng nắp bút máy: “Nghe .”
“Cảm ơn Tổng giám đốc Phó.”
Luật sư Phương vội vàng sang một bên, bắt máy.
Cảnh sát đầu dây bên : “Là luật sư Phương ? Chúng trích xuất camera giám sát của buổi tiệc, phát hiện cô Ôn trao đổi ngắn gọn với nghi phạm Tô Thần khi ngã xuống nước. Nghi phạm Tô Thần khai rằng, cô ôn tranh cãi và lăng mạ cô , cô cam lòng nên đẩy cô ôn. Bây giờ cô ôn tiện đến sở cảnh sát lấy lời khai ? Nếu tiện, chúng thể cử đến bệnh viện...”
“Cảnh sát, làm phiền . ôn Lương bây giờ , sẽ lập tức thông báo cho cô , để cô đến sở cảnh sát một chuyến.”
Luật sư Phương gác điện thoại, bước tới: “Xin , Tổng giám đốc Phó, chút chuyện riêng, chúng tiếp tục .”
“Không , ôn Lương thế nào ?” Phó Tranh cụp mắt xuống, thờ ơ hỏi.
Luật sư Phương hai là em, nên thật: “Hôm qua Tổng giám đốc ôn dự tiệc từ thiện, một kẻ điều đẩy xuống bể bơi, tối qua cô tiện ở bệnh viện, nên nhờ giúp cô đến sở cảnh sát xử lý. Đây , bắt , cô đến sở cảnh sát lấy lời khai.”
Phó Tranh gật đầu, gõ gõ tài liệu bàn: “Tiếp tục .”
“ừm, đến nhỉ, , điều ba mươi mốt ...”
Hai mươi phút , luật sư Phương sắp xếp tài liệu gọn gàng tập hồ sơ.
“Tổng giám đốc Phó, xin phép ngoài .”
“ừm.”