Phó tổng đừng ngược đãi nữa, phu nhân đã ký giấy ly hôn rồi - Phó Tranh & Ôn Lương - Chương 531: Tìm lại cảm giác

Cập nhật lúc: 2025-10-05 14:41:31
Lượt xem: 11

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Tổng biên tập đành bước tới hỏi:

“Có chuyện gì , Fay?”

Ôn Lương đưa máy ảnh cho cô xem:

“Góc chụp , chụp .”

Tổng biên tập ảnh, lật xem mấy tấm ngẩng đầu cô đầy nghi hoặc:

“Không chụp ?”

Ôn Lương: “Tốt chỗ nào?”

“Chỗ nào ?”

“Chỗ nào là ?”

“Có em yêu cầu bản quá cao ? Hay là để ngài Charles tự xem thử?”

Ôn Lương khựng một chút, ngẩng đầu liếc Phó Tranh một cái:

“Anh qua đây xem thử .”

Phó Tranh dậy tới, ảnh trong máy mỉm :

“Không tệ, Fay, kỹ thuật của em .”

White cũng bước ảnh: “?”

Bản mẫu vốn dĩ , ai chụp cũng sẽ , kỹ thuật ?

Ôi, ngài Charles đúng là nhân hậu thật.

“Nói thật .”

“Anh thật mà.”

Ôn Lương im lặng, mím môi. Chẳng lẽ là vấn đề do cô?

Cô luôn cảm thấy ảnh chụp Phó Tranh đủ .

Không trai, ảnh vẫn thể hiện rõ vẻ ngoài tuấn tú của , nhưng thể hiện hết vẻ điển trai ngoài đời thực.

Chẳng lẽ là vì cô quá quen thuộc với Phó Tranh?

Quen đến mức nào ư?

Nói quá lên một chút thì, Phó Tranh hóa thành tro cô cũng nhận .

Từ thời trung học đến đại học, khuôn mặt của luôn xuất hiện trong giấc mơ cô với đủ kiểu dáng.

Chỉ cần , ánh mắt cô nhất định sẽ dõi theo đến đó.

Sau họ còn sống chung ba năm.

Cô quá quen với từng chi tiết .

Càng quen thuộc, càng dễ nhận điểm hảo trong ảnh.

Cũng giống như việc đôi khi thợ chỉnh ảnh thể làm khách hàng hài lòng .

Phó Tranh đương nhiên ngũ quan đến mức hiếm thấy, bất cứ ai chụp cũng thể chụp .

Chỉ là ảnh đủ "wow", thể hiện hết vẻ nổi bật của .

Ôn Lương :

“Anh về , để tìm cảm giác .”

“Được.”

Phó Tranh trở về ghế xuống.

Ôn Lương cầm máy ảnh, chụp một tấm chính diện khuôn mặt .

Cô phóng to lên xem, lập tức nhận cần mấy góc lạ làm gì, chính diện là trai nhất.

Ôn Lương sang hỏi White và tổng biên tập:

“Cần mấy tấm ảnh?”

“Bốn đến năm tấm,” White trả lời, “Rốt cuộc cô làm ? Không làm thì đổi .”

“Làm , đừng sốt ruột.”

Cô cầm máy ảnh, với Phó Tranh:

“Nào, chụp một tấm tưởng tượng như lúc thấy bạn trai của vợ cũ … đúng , thế là .”

White: “…”

Ông đầu tiên thấy nhiếp ảnh dẫn dắt biểu cảm kiểu .

Bây giờ, tâm trạng của Ôn Lương khi chụp Phó Tranh chẳng khác gì một con tấm hình nhất.

Cô dự định chụp bốn tấm:

– Bốn bộ đồ

– Bốn góc độ

– Bốn bối cảnh khác

Tấm chụp chính diện coi như đạt yêu cầu, còn ba tấm nữa.

Ôn Lương bước tới, mặt Phó Tranh một bước, quan sát kỹ khuôn mặt .

Cô lúc thì nghiêng sang trái, lúc thì sang , nhất quyết tìm góc chụp mà cô ưng ý nhất.

“Nhìn bao nhiêu năm vẫn đủ ?” Phó Tranh khẽ .

Ôn Lương: “Dừng, lát nữa chụp đúng kiểu đó.”

Phó Tranh: “……”

“Đổi bối cảnh , áo khoác khác nữa.”

Trợ lý lập tức lấy áo vest đen từ túi, đưa cho Phó Tranh , chuyển sang bối cảnh bên cạnh.

Ôn Lương hướng dẫn:

Truyện nhà Xua Xim

“Cười , nụ tự nhiên như khi nãy… đúng , giữ nguyên.”

Cô phóng to ảnh, kỹ từng chi tiết — tấm .

“Cởi áo khoác , chúng chụp ở phía .”

White ngạc nhiên:

“Nhanh đổi chỗ ?! Tôi thấy cô chụp bao nhiêu mà?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/pho-tong-dung-nguoc-dai-nua-phu-nhan-da-ky-giay-ly-hon-roi-pho-tranh-on-luong/chuong-531-tim-lai-cam-giac.html.]

“Chỉ cần bốn tấm thôi, cần chụp nhiều.”

“Nếu ngài Charles chọn bốn tấm thì ?”

“Nhất định chọn .”

Tấm thứ ba, Phó Tranh ghế sofa.

Ôn Lương chụp .

:

“Tự nhiên lên, đừng cứng nhắc. Bình thường thế nào thì cứ như .”

Nhìn đôi chân dài chỗ để của Phó Tranh trong ảnh, Ôn Lương hài lòng gật đầu.

“Đổi chỗ tiếp.”

White: “Nhanh nữa?”

“Ừ.”

thích mấy phông nền còn , nghĩ một lúc với Phó Tranh:

“Ra ngoài chụp một tấm xe nhé.”

“Được.”

“Xe ?”

“Tầng hầm.”

Ôn Lương sang hỏi tổng biên tập và White:

“Ai để xe ở bãi phía ?”

“Tôi, dùng xe .” Tổng biên tập , “Vừa mới rửa mấy hôm .”

Cả nhóm mang theo tấm hắt sáng, cùng xuống tầng.

Phó Tranh ghế lái, hạ kính xuống một nửa.

“Nhìn qua đây, chú ý ánh mắt. Tưởng tượng bên ngoài là bạn trai vợ cũ của .” Ôn Lương chỉ White.

White: “???”

Chụp xong, Ôn Lương kiểm tra kỹ bốn tấm chọn, chắc chắn thiếu sót gì:

“Được , kết thúc.”

“Vậy là xong ?” White bước đến mở cửa xe cho Phó Tranh nghi ngờ hỏi.

“Ừ.”

White trong lòng vẫn lo, nhưng ngoài mặt vẫn với Phó Tranh:

“Ngài Charles, chúng lên chọn ảnh nhé.”

Phó Tranh liếc bóng lưng Ôn Lương.

Về phòng tiếp khách, Ôn Lương nhập ảnh máy tính, kéo bốn tấm cô ưng ý , sang Phó Tranh:

“Em thấy bốn tấm nhất.”

White cau mày:

“Là ngài Charles chọn, cô chọn.”

Cái nhiếp ảnh gia là kiểu gì ? Sao mà kỳ cục thế?

Dù rằng đúng là bốn tấm khá thật.

Phó Tranh :

“Anh cũng thấy bốn tấm , cứ thế .”

White: “?”

…Thôi .

Ông gì nữa.

“Vậy về sửa ảnh.” Ôn Lương gập máy tính, thu dọn balo.

“Chờ chút, Fay, ăn trưa cùng , hai tổng biên tập cũng cùng nhé.” Phó Tranh .

White vội vàng đồng ý:

“Ngài Charles mời thì dám từ chối!”

Thấy Ôn Lương trả lời, White khẽ thúc giục:

“Còn mau đồng ý ? Cơ hội hiếm đấy!”

“…Được .”

Ôn Lương Phó Tranh, bắt gặp ánh mắt đầy mong chờ của , đành đồng ý.

White giới thiệu một nhà hàng Tây.

Phó Tranh bảo trợ lý đặt phòng riêng.

Nhân viên phục vụ mang bốn quyển thực đơn đặt lên bàn.

Phó Tranh mở, sang Ôn Lương, với ba :

“Muốn ăn gì cứ gọi, hôm nay mời.”

White khách sáo:

“Làm ngài Charles tốn kém .”

“Salad Niçoise với phô mai kem, bít tết thăn ngoại Úc sốt tiêu đen, mỳ sốt thịt Bolognese, tiramisu và một chai rượu vang trắng Moscato.” Ôn Lương với phục vụ.

White: “……”

Cái nhiếp ảnh ?!

Chẳng coi ngoài tí nào!

Lúc ăn, White và tổng biên tập luôn cố gắng dẫn dắt câu chuyện.

Ôn Lương thì chăm chỉ ăn uống, ăn phí của trời.

Vừa ăn, cô nghĩ — giờ bạn trai giả cũng nữa, làm để cho Phó Tranh một bài học nhớ đời đây?

Hôm qua bày mưu hại Richard mà còn vẻ đường hoàng.

Hôm nay giấu phận, tự tiện trở thành nhân vật chính buổi chụp, vẫn ngang ngược, độc đoán như .

Nếu làm mấy trò vặt , thật chuyện .

Loading...