Ôn Lương đến văn phòng của Lillian, kể bộ sự việc rằng ảnh chụp làm Illya hài lòng, đề nghị Lillian đổi nhiếp ảnh gia khác cho cô .
Chuyện thế , nơi làm việc vẫn thường — khi nhiếp ảnh gia chê khách hàng khó tính, khi khách hài lòng với kỹ năng của thợ ảnh.
Illya là bạn của William, Lillian cũng quen cô .
Trước đây mỗi Illya chụp ảnh cá nhân, đều do chính William đích đảm nhiệm. Illya chỉ định Fay, khiến Lillian thấy điều gì đó bất thường.
Giờ thấy Fay đến ^m, Lillian đoán ít nhiều.
Illya và Fay hiềm khích.
Tuy Fay mới làm lâu, nhưng Lillian xem ảnh cô chụp và thấy cô là một nhiếp ảnh gia tiềm năng.
Còn Illya là tiểu thư duy nhất của gia tộc Wilson, tình khí kiêu căng, ương bướng, cần chiều chuộng.
Chỉ định Fay chụp nhưng hài lòng ảnh của cô — rõ ràng là cố ^nh gây khó dễ.
Lillian họ từng khúc mắc gì, nhưng Fay là nhân viên của studio, cô thể để Illya lợi dụng công việc để chèn ép cô.
Lillian mỉm với Ôn Lương:
“Em đừng lo, để chị gọi hỏi Illya một chút.”
Cô bấm gọi.
“Alô, Illya? Tôi là Lillian. Nghe cô hài lòng với ảnh Fay chụp?”
“ .” Bị Lillian gọi điện, Illya đành thừa nhận, “Tay nghề cô quá tệ, chụp chẳng khác gì con quỷ, hiểu vì studio tuyển một kém như
!”
Fay do chính tay Lillian phỏng vấn tuyển , Illya , trong lòng cô đương nhiên vui.
ngoài mặt vẫn giữ bình tĩnh:
“Nếu , sẽ đổi nhiếp ảnh gia cho cô. Để xem ai đang rảnh.”
“Ừ, .”
Cúp máy, Lillian Ôn Lương:
“Xong , em cứ về nghỉ, đợi sắp lịch công việc mới.”
“Cảm ơn chị.”
Ôn Lương về nhà sớm.
Giữa đường, điện thoại reo. Nhìn màn hình hiện lên tên Lillian, cô ngạc nhiên.
“Alo, chị Lillian? Có chuyện gì ?”
Giọng Lillian qua điện thoại nghiêm túc hẳn:
“Em đây một chuyến, việc cần em.”
Ôn Lương thấy bất an trong lòng: “Vâng, em ngay.”
Vừa đến văn phòng Lillian, bước chân Ôn Lương chậm .
Trong phòng ngoài Lillian còn Illya, hầu của cô và nhiếp ảnh gia Ivan.
Thấy Ôn Lương trở , khóe miệng Illya cong lên một nụ nhàn nhạt.
Ôn Lương quét mắt qua ba , hỏi Lillian:
“Chị gọi em về việc gì ?”
Không đợi Lillian trả lời, Illya lạnh:
“Cô còn giả vờ ? Cô trộm dây chuyền của . Mau giao đây!”
Ôn Lương lập tức hiểu rõ — Illya đang giở trò.
Từ đầu đến cuối cô từng thấy dây chuyền của Illya, thể trộm?
“Cô trộm dây chuyền? Có chứng cứ ?” Ôn Lương thẳng mắt cô .
“Có nhân chứng.” Illya hiệu bằng mắt cho hầu.
Truyện nhà Xua Xim
Người hầu lập tức bước , :
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/pho-tong-dung-nguoc-dai-nua-phu-nhan-da-ky-giay-ly-hon-roi-pho-tranh-on-luong/chuong-506-toi-muon-kham-nguoi-co.html.]
“Dây chuyền của tiểu thư luôn để trong túi xách, từ đầu đến giờ chỉ cô tiếp xúc với túi xách, cô lấy thì ai lấy?”
“Biết chính cô là trộm đổ tội cho thì ?” Ôn Lương nhạt, “Lúc nãy thấy cô lấm la lấm lét, thì là gài !”
“Cô… cô bậy!”
Lillian gần như thấu chuyện, nhưng thể vạch trần Illya ngay lập tức.
Cô liếc qua hầu của Illya :
“Cô Illya, ai là trộm thật sự thì chắc . Hay là để kiểm tra camera?”
Illya thấy Lillian bắt đầu nghi ngờ, liền chỉ Ôn Lương, lớn tiếng:
“Lillian, tin Annie ( hầu) của , cô thể làm chuyện đó. Nhất định là Fay! Tôi khám cô !”
“Khám ?” Ôn Lương bật , thẳng Illya: “Cô Illya, rảnh chơi mấy trò trẻ con . Cô khám thì đưa bằng chứng , bằng thì lấy lý do gì để đụng ?”
Không để Illya kịp mở miệng, Ôn Lương tiếp:
“Cô là của cô, tình là nhân chứng hợp lệ.”
Lillian :
“Thôi cứ kiểm tra camera , khi là rơi ngoài ai đó nhặt mất thì .”
Illya còn định gì đó, thì đúng lúc ngoài cửa bước một trai mặc đồ thường ngày.
Anh thoáng ngạc nhiên khi thấy trong phòng đông như , ánh mắt lướt qua hỏi: “Có chuyện gì ? Mọi làm thế?”
Vừa thấy William, mắt Illya sáng rực như thấy cứu tinh, lập tức chạy đến chỉ Ôn Lương:
“William, đến đúng lúc! Cô trộm dây chuyền của em mà còn chịu nhận!”
William về phía Ôn Lương, quan sát cô vài giây, sang Lillian.
Lillian lập tức giải thích:
“Cô Illya Fay trộm dây chuyền, nhưng hiện tại bằng chứng.”
Ôn Lương cũng đang đánh giá William. Đây là đầu tiên cô gặp đàn ông .
Tuy tên William nhưng là gương mặt Hoa. Nhìn thái độ của Lillian, chắc là ông chủ của studio?
Ivan bỗng nhiên lên tiếng: “Thực …”
Mọi đều sang .
“Thực cái gì?” William hỏi.
“Tôi thấy Fay lấy dây chuyền từ túi xách của Illya.” Ivan mặt đổi sắc, khắp một lượt.
“Thật ?”
“Anh láo!”
Hai giọng cùng vang lên.
Ôn Lương Ivan bằng ánh mắt kinh ngạc và phẫn nộ: “Tôi với thù oán, vu oan cho ?” “Fay, cô đừng chối nữa. Tôi tận mắt thấy cô lấy dây chuyền từ túi của Illya. Cô cũng , với cô mâu thuẫn, vu khống cô? Đương nhiên là vì thật.”
Ánh mắt Illya lóe lên vẻ đắc ý:
“Còn mau trả dây chuyền cho ?!”
William cau mày, vui Ôn Lương:
“Fay, trả dây chuyền cho Illya, xin cô . Chuyện sẽ bỏ qua.”
Ivan là nhiếp ảnh gia lâu năm trong studio, xưa nay chẳng hề xích mích với Fay, bịa chuyện?
Lillian thở dài, gì.
Ôn Lương bật vì tức:
“Tôi trộm thì lấy gì trả? Tôi cũng chẳng hiểu vì Ivan bịa lời vu khống đó!”
“Có nhân chứng mà cô còn chịu nhận?!” William quát, ngờ nhiếp ảnh gia mới tuyển là tay chân sạch, còn dối trá!
“William, thấy như cô cần giữ làm gì nữa! Nên đuổi thẳng là !” Illya đầy ác ý.
Lúc cô còn nghĩ bảo William đừng tuyển Fay ngay từ đầu, nhưng cảm thấy như chẳng đủ để khiến Fay tổn thương.
Bây giờ thì khác — mang tiếng ăn trộm, dù Fay sang studio khác cũng chẳng ai dám nhận nữa!