Giải quyết xong chuyện công việc, Ôn Lương lo đến chuyện chỗ ở.
Tuy trong tay cô một khoản tìch lũy nhất định, nhưng hiện tại định mua nhà. Cô dự định sẽ thuê một căn hộ một phòng ngủ, một phòng khách gần chỗ làm.
Tám giờ sáng, Trần Tĩnh Viễn và Bella cùng đến đón Ôn Lương xem nhà.
Nghe Ôn Lương làm ở một studio chụp ảnh, Bella vô cùng vui mừng cô.
“Thật sự tuyệt quá, Fay. Hôm tớ đăng bức ảnh chụp tớ lên Instagram, mấy bạn của tớ còn tưởng tớ chụp ảnh nghệ thuật chuyên nghiệp, hỏi tớ nhiếp ảnh gia là ai.”
Ôn Lương mỉm : “Cậu vốn dĩ xinh, chụp thế nào cũng .”
“Fay, khiêm tốn quá . Tớ từng chụp ảnh chân dung nhiều , nhưng nào ưng ý như chụp tự nhiên thế .”
“Cậu thích là . Vừa studio tớ làm dịch vụ chụp Hán phục, nếu hứng thú thì thể thử xem.” Lúc phỏng vấn, Ôn Lương ^m hiểu với Lilian rằng các nhiếp ảnh gia trong studio phân theo cấp bậc, phụ trách các gói dịch vụ khác .
Như cô mới nghề, sẽ phụ trách những khách hàng ở gói thấp nhất.
Sau mỗi chụp xong, studio sẽ phát phiếu đánh giá cho khách. Ba tháng tổng hợp một . Nếu tỉ lệ đánh giá 85%, nhiếp ảnh gia thể nâng cấp, nhận khách hàng cao cấp hơn.
Ngược , nếu đánh giá 60%, thì sẽ hạ cấp. Cấp bậc nhiếp ảnh gia liên quan đến lương thưởng, đặc biệt nhiếp ảnh gia cấp cao sẽ hoa hồng cao hơn. Tuy nhiên, vẫn ngoại lệ — nếu khách hàng chỉ định một nhiếp ảnh gia nào đó, studio sẽ cố gắng sắp xếp, trừ khi lịch kín.
Bella : “Tớ nhất định sẽ đến, thể chỉ định chụp cho tớ chứ?”
“Có thể chứ.”
“Vậy quá. À đúng Fay, tối mai là tiệc sinh nhật của bố tớ, đến tham dự nhé? Adonis cũng sẽ đến, tớ sẽ giới thiệu với các bạn của tớ.”
Ôn Lương suy nghĩ một lát gật đầu: “Được, tớ cần chuẩn quà gì ?”
“Không cần gì cả, đến là .”
Truyện nhà Xua Xim
Hai trò chuyện vui vẻ, quên luôn cả Trần Tĩnh Viễn bên cạnh.
Lúc xem nhà, Ôn Lương mới chợt nhớ còn Trần Tĩnh Viễn cùng.
Ba xem ba căn hộ, đều gần nơi làm của Ôn Lương. Cuối cùng cô chọn một căn.
Một phòng ngủ, một phòng khách, một bếp, một nhà vệ sinh. Điều khiến Ôn Lương ưng ý nhất là ban công rộng.
Bàn ghế, sofa, điều hòa, máy giặt, máy hút mùi,… đều đầy đủ. Tiền thuê cao một chút, nhưng nhờ tài ăn của Trần Tĩnh Viễn, chủ nhà giảm giá cho Ôn Lương.
Xác định xong, Ôn Lương lập tức ký hợp đồng với chủ nhà, thanh toán ba tháng tiền thuê.
Trần Tĩnh Viễn lái xe chở cô và Bella đến trung tâm thương mại mua chăn ga gối đệm, đồ dùng sinh hoạt, đồ bếp… Mua đến nỗi cốp xe chất đầy ắp.
Về đến nhà, ba cùng khiêng đồ từ xe lên căn hộ.
Ôn Lương mời hai uống chiều.
Cặp đôi rời , Ôn Lương mang chăn ga giặt, phơi ngoài ban công, chăn đệm mới cũng đem phơi. Sau đó cô sắp xếp đồ dùng và đồ bếp.
Hôm , cô trả phòng khách sạn, chính thức chuyển đến căn hộ mới. Cô sắp xếp, trang trí căn hộ theo sở thích cá nhân, mua thêm một thực phẩm như gạo, dầu, rau củ, hoa quả, sữa…
Cuối cùng cũng coi như định.
Sau khi bận rộn xong xuôi, Ôn Lương như mất hết sức, nửa nửa ngả sofa, đầu óc trống rỗng.
Những ngày đến Philadelphia, cô luôn trong trạng thái bận rộn, sống năng động, gần như thời gian suy nghĩ chuyện khác.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/pho-tong-dung-nguoc-dai-nua-phu-nhan-da-ky-giay-ly-hon-roi-pho-tranh-on-luong/chuong-500-co-bam-duoc-phu-ba-roi.html.]
Dù nghĩ đến, cũng nhanh chóng gạt .
Cho nên, ai rời khỏi ai là sống nổi.
Nếu cô sớm hiểu đạo lý , lẽ vật vã đau khổ như .
Buổi tối, Ôn Lương chọn một bộ váy liền trang trọng, trang điểm kỹ lưỡng bắt xe đến nhà Bella.
Bella Ôn Lương xe, cử đến đón.
Nhà Bella trong khu biệt thự ngoại ô tên là Rockefeller Manor.
Ôn Lương từng công tác du lịch sang Mỹ, cũng từng tham quan các trang viên của giàu, những biệt thự bên trong trang trí lộng lẫy cổ điển. những nơi đó đều ở, trở thành điểm du lịch, thậm chí còn hướng dẫn viên giới thiệu.
Vì , đây là đầu tiên Ôn Lương đến một trang viên tư nhân thực sự.
Xe chạy đến ngoại ô, rẽ qua một lối, tài xế chỉ về phía , nhiệt ^nh : “Kia chính là Rockefeller Manor, một trong những trang viên lớn nhất Philadelphia.”
Bức tường đá phía xây từ đá tự nhiên, mỗi viên đều khác , kéo dài cả đoạn đường, bao quanh bộ khu trang viên.
Cổng chính barie và chốt gác, bên trong hầu chuyên kiểm tra thiệp mời của khách.
Vào bên trong là con đường rải đá sỏi, hai bên là cây xanh um tùm, đủ loại thực vật chăm sóc kỹ lưỡng.
Xe tiếp tục chạy mười phút, rẽ một khúc quanh là bãi đỗ xe rộng như sân bóng đại học, bên trong đỗ đầy xe sang.
Xung quanh bãi đỗ phục vụ hướng dẫn khách đại sảnh.
Thấy một chiếc taxi tiến , phục vụ bước lên, đợi Ôn Lương xuống xe thì dẫn cô đến hội trường tiệc.
Trong màn đêm mờ ảo, tòa nhà mặt sáng rực ánh đèn càng trở nên nổi bật — đó là một tòa lâu đài bốn tầng đồ sộ, phong cách Baroque cổ điển và tinh tế.
Trước lâu đài là hai hành lang kiểu Âu, phủ đầy dây leo xanh biếc, ở giữa là một đài phun nước lớn, thiết kế cầu kỳ, ánh đèn neon bên đổi liên tục.
Ôn Lương theo phục vụ qua hành lang, đến tòa lâu đài.
Qua cánh cửa kính, thể thấy bên trong đại sảnh ánh đèn rực rỡ, trang trí xa hoa, tấp nập, vô cùng náo nhiệt.
Có thể thấy địa vị xã hội của cha Bella quả thật cao, bộ khách khứa đều vest sang trọng, váy hội cao cấp.
Vào bên trong, Ôn Lương quanh một lượt thấy Bella , chỉ thấy Trần Tĩnh Viễn đang cầm ly rượu trò chuyện cùng vài .
Cửa vẫn liên tục khách mới tiến .
Ôn Lương ^m một chỗ trong khu nghỉ bên cạnh, lén chụp một tấm ảnh gửi cho Đường Thi Thi: “Nhìn ! Chị em giá trị đấy!”
Bên Trung lúc đang là buổi sáng. Đường Thi Thi đang ăn sáng, thấy ảnh liền nhắn : “Đây là nhà Bella hả?”
“Ừ.”
Mấy ngày nay Ôn Lương vẫn thường xuyên liên lạc với Đường Thi Thi, cũng kể chuyện Bella mời cô dự tiệc hôm nay.
Đường Thi Thi lập tức gửi vài dấu chấm than: “Chị em, bám phú bà ! Mau làm cô cong, đá Trần Tĩnh Viễn !”
“Ahahahaha.”
Ôn Lương đang hí hửng chat với Đường Thi Thi, thì bên cạnh bỗng vang lên một tiếng khẩy, đó là giọng nữ trầm thấp: “...Chắc từng thấy sang trọng, đang khoe với bạn bè đấy.”
“Nhìn màn hình cô là chữ Trung, trong Hoa tiếng ở Philadelphia thì chẳng nhân vật . Không cô chui đây kiểu gì.”