Phó tổng đừng ngược đãi nữa, phu nhân đã ký giấy ly hôn rồi - Phó Tranh & Ôn Lương - Chương 404: Đóng phim
Cập nhật lúc: 2025-10-05 14:33:15
Lượt xem: 8
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
Phó Tranh việc đến công ty, tiện thể thả Ôn Lương xuống cổng đồn cảnh sát.
Ôn Lương tranh thủ lái xe của về.
Trên đường , cô nhận một cuộc gọi từ một lạ.
Cô bật tai Bluetooth và máy:
“Alô?”
Đầu bên là giọng nam trẻ trung và nhiệt ^nh: “Alô, là cô Ôn đúng ạ?”
“Là . Anh là…”
“Tôi là Tiểu Trình, trợ lý của đạo diễn Tống. Đạo diễn chuyện bàn với cô, cô tiện qua phim trường một chuyến ?”
Ôn Lương ngạc nhiên:
“Đạo diễn Tống ^m chuyện gì?”
Tiểu Trình :
“Chuyện qua điện thoại khó rõ, hình như liên quan đến phần diễn của cô. Nếu tiện thì cô nên đến phim trường một chuyến thì hơn.”
Ôn Lương suy nghĩ một chút:
“Được, qua ngay.”
Dù thì cô cũng vài cảnh ở phim trường .
Sau khi rõ lý do thực sự khiến Sở Tư Di cảnh sát bắt , đoàn phim xác định rằng cô thể vớt vát nữa nên quyết định thế vai diễn của cô.
Lúc họ chắc đang ^m diễn viên mới.
Truyện nhà Xua Xim
Có thể những phân cảnh mà Ôn Lương đó sẽ cắt.
Cô đầu xe ở ngã tư phía , thẳng đến phim trường.
Tại phim trường, các nhân viên tránh sang một bên, diễn viên đang ống kính. Đạo diễn Tống nghiêm túc màn hình giám sát theo dõi.
Một diễn viên bật trong lúc diễn, cảnh đó hai .
Ôn Lương ^m một chỗ bên cạnh nhân viên để xem.
Trong quá trình , một chi tiết và biểu cảm cảm xúc của diễn viên đạt, đạo diễn Tống đích thị phạm.
Mãi đến khi cả cảnh tất, các diễn viên mới nghỉ, thì cầm kịch bản chuẩn tiếp, thì trang phục.
Nhân viên hậu trường bắt đầu dọn dẹp đạo cụ và sân khấu.
Đạo diễn Tống vẫn màn hình giám sát, tua đoạn phim để xem .
Ôn Lương lặng lẽ bước đến phía ông, ánh mắt rơi màn hình.
Nghe thấy động tĩnh, đạo diễn Tống đầu cô một cái:
“Đến ?”
Ôn Lương mỉm :
“Đạo diễn Tống, ông ^m ?”
“Ôn Lương, cô thấy cảnh thế nào? Tôi cứ thấy gì đó .” Ông chỉ màn hình.
“Đạo diễn Tống, rành mấy chuyện …”
“Đừng khiêm tốn thế. Trước đây cô từng làm giám chế cho khá nhiều video quảng cáo mà? Tôi còn cô đang học nhiếp ảnh?”
Dù thể loại khác nhưng đều là cách sử dụng ngôn ngữ hình ảnh, sự tương đồng nhất định.
Đạo diễn Tống ^m hiểu về lý lịch làm việc của Ôn Lương, cũng từng xem qua các tác phẩm mà cô tham gia. Sau đó liền nảy sinh sự tán thưởng.
“Tôi chỉ là nửa vời thôi…”
“Thôi đừng . Tôi xem qua mấy tác phẩm của cô, đều . Nếu chẳng hỏi ý kiến cô.”
Thấy đạo diễn Tống thành ý như , Ôn Lương : “Vậy thì xin phép góp chút ý, nếu gì sai mong ông đừng .”
Thì ông gọi cô đến chỉ để hỏi mấy chuyện ?
Chẳng lẽ những ý kiến của các phó đạo diễn ông lòng?
“Không , cô cứ .”
Ôn Lương dán mắt màn hình, tua một chút, dùng chuột khoanh một trong khung hình:
“Ở đây, tư thế của tiểu đạo sĩ đúng. Khi chạy dừng , phần nghiêng về phía sẽ tạo cảm giác mệt mỏi. đây là dừng gấp, đúng phần ngửa , biểu hiện xu hướng quán tình mới đúng. Và ở chỗ , theo , vị trưởng lão tình cách mạnh mẽ, thích kiểm soát thứ. góc từ xuống làm yếu khí chất của ông . Nếu dùng góc ngước lên thì sẽ phù hợp hơn…”
Ôn Lương chỉ vài điểm cô cho là hợp lý: “… Đạo diễn Tống, mạo .”
Đạo diễn gật gù, tay chống cằm trầm tư một lát, đó cô đầy tán thưởng:
“Tôi thấy cô đúng lắm, chi tiết chuẩn.”
Nói xong, ông cầm lấy loa, hét ngoài:
“Cảnh đó đừng dọn nữa! Quay nữa cảnh !”
Nhân viên sững , đó vội vàng dàn dựng đạo cụ, trợ lý thì gọi diễn viên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/pho-tong-dung-nguoc-dai-nua-phu-nhan-da-ky-giay-ly-hon-roi-pho-tranh-on-luong/chuong-404-dong-phim.html.]
“Cô đợi một lát.” Đạo diễn Tống đặt loa xuống, ngoài gọi diễn viên và phim đến chuyện.
Giảng giải xong thì bắt đầu .
Do diễn một nên các diễn viên khá thuần thục, một là qua.
Đạo diễn màn hình, chiếu đoạn phim , nhẹ gật đầu:
“Không tệ, giờ thì thấy thoải mái hơn hẳn.”
Ôn Lương mỉm :
“Đạo diễn Tống, ông còn chuyện gì nữa ?”
Nếu thì cô định về.
Nghe , đạo diễn ngẩng đầu lên :
“Có đấy, chúng qua bên chuyện .”
“Vâng.” Ôn Lương đồng ý, trong lòng thấy ngờ vực.
Còn gì để nữa chứ?
Chắc là cắt cảnh của cô.
Cô xuống đối diện đạo diễn Tống, trợ lý mang hai cốc nước tới.
Cô hiệu đặt lên bàn mỉm : “Đạo diễn Tống, ông gì cứ thẳng.”
Đạo diễn cũng mỉm : “Vậy thẳng nhé.”
“Vâng.”
“Cô Ôn, vai Tô Diệu , cô tiếp tục diễn…”
“Được… Khoan !”
Ôn Lương sửng sốt đạo diễn Tống, cô nhầm ?
“Không định cắt phần diễn của ?”
Cô chuẩn tinh thần , dù cô cũng thích ánh đèn sân khấu soi .
“Ai sẽ cắt phần diễn của cô? Hay là Tiểu Trình truyền đạt sai khiến cô hiểu lầm?”
“Không… Cậu gì cả, là tự đoán. Tôi thấy đoàn đang tuyển vai Tô Diệu mà…”
Nghe , đạo diễn Tống đan mười ngón tay : “ là tình đến chuyện tuyển diễn viên mới, nhưng cô cũng , phim cần sắp lịch. Nhiều diễn viên kín lịch, giờ ^m thể lập tức gia nhập đoàn dễ.”
“Có vài thử vai, nhưng đều ưng. Suy
tình , thấy chi bằng để cô thử xem .”
Ôn Lương lập tức xua tay:
“Không đạo diễn Tống, diễn xuất. Làm thế lộ mặt thì còn , chứ vai chính thức thì làm .”
“Cô đừng vội từ chối. Chưa thử là làm ?”
“Tôi thật sự làm mà!”
“Tôi từng xem tác phẩm cô làm, cảm xúc nhân vật trong đó dễ nhập tâm, chắc chắn công sức của cô.”
“Đó là nhờ đạo diễn giỏi, liên quan gì đến cả.”
“Vậy thẳng luôn nhé, mấy đạo diễn hợp tác với cô, các tác phẩm khác của họ chẳng cả.”
Ôn Lương: “…”
Khóe miệng cô giật giật:
“Đạo diễn Tống, ông là nâng lên quá …”
“Tôi thật mà.”
Thấy cô vẫn kháng cự, đạo diễn Tống bắt đầu nghiêm túc trò chuyện:
“Ôn Lương , gọi cô là Tiểu Ôn nhé. Có cô làm diễn viên?”
Ôn Lương do dự một lát gật đầu:
“Tôi chú ý, làm gì cũng phóng viên và cư dân mạng soi mói.”
Đạo diễn Tống bắt đầu… truyền cảm hứng:
“Thật nỗi lo của cô thừa . Chuyện chẳng đáng gì cả. Mấy chuyện đó đội ngũ lo. Mấy tay săn tin , chẳng cũng vì tiền ? Lấy ai làm đối tượng chẳng là lấy? Cô mấy ngôi bóc gần đây xem, ai là do paparazzi phanh phui ? Toàn do trong ngành tố cáo cả.”
“Mấy chuyện trong giới, ai cũng , chỉ là ngầm hiểu với , chẳng ai đắc tội ai cả. Cô chỉ cần tuân thủ pháp luật, thì paparazzi với cư dân mạng cũng chẳng làm gì . Có bôi đen cô cũng chỉ là bất lực mà tức giận thôi.”
Ôn Lương mà cảm thấy gì đó sai sai, nhưng rõ:
“ mà…”
Đạo diễn Tống đề nghị:
“Hay thế , cô thử diễn một đoạn. Nếu thật sự , cũng ép.”
Ôn Lương ngẫm nghĩ một chút, gật đầu: “Được .”