Phó tổng đừng ngược đãi nữa, phu nhân đã ký giấy ly hôn rồi - Phó Tranh & Ôn Lương - Chương 398: Một Mình Si Tình

Cập nhật lúc: 2025-10-05 14:33:09
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

“Tại ?”

Phó Việt thấp giọng lặp : “Bởi vì mày chỉ là một đứa con hoang, ông nội thiên vị mày thứ, thậm chí còn giao công ty cho mày! Dựa chứ? Tao mới là thừa kế tương lai của nhà họ Phó!”

“Vậy trong mắt mày, tao từng là em, mà chỉ là kẻ hại c.h.ế.t cha mày, tranh giành tập đoàn Phó thị với mày?” Phó Tranh cúi mắt .

Phó Việt bật lạnh lẽo, ánh mắt âm u Phó Tranh: “Chẳng lẽ ?”

Từ đến nay, dù là ở nhà ngoài xã hội, hình tượng của Phó Việt luôn là ôn hòa, nho nhã, như làn gió xuân.

Phó Tranh từng nghĩ ánh mắt đầy thù hận lạnh lùng đó sẽ bao giờ xuất hiện nữa.

Lần cuối cùng Phó Việt như là khi còn học tiểu học, ném cặp sách của Phó Tranh xuống sông, khi đang dùng gậy cố vớt lên thì đẩy xuống nước. Lúc ướt sũng trèo lên bờ, Phó Việt còn đe dọa với ông nội.

Khi về nhà, với bộ quần áo ướt nhẹp, Phó Tranh giải thích là do vô ý rơi xuống nước.

ông nội vẫn chuyện, gì với Phó Việt, chỉ đó đến xin Phó Tranh.

Từ đó trở , quan hệ hai dần hòa hoãn, càng lúc càng giống .

Ít nhất thì Phó Tranh từng nghĩ .

bây giờ , hóa chỉ là một si ^nh.

Phó Việt chỉ đơn giản đổi cách tiếp cận, đem thù hận giấu sâu trong lòng, qua mặt ông nội, lừa cả .

“Thì mày nghĩ như tao vẫn rõ một điều: tao từng chủ động tranh giành với mày bất cứ thứ gì, vị trí tổng giám đốc Phó thị là do ông nội quyết định.”

Phó Việt nhạo Phó Tranh: “Nghe thật đạo mạo. Tao tin mày tao cái vị trí đó! Dù thì bây giờ cũng rõ , mà mày vẫn lên ghế chủ tịch?!”

Phó Tranh nhướng mày nhẹ, “Đó là di nguyện của ông nội. Tao từng nghĩ giao cho mày, bởi trong lòng tao ai thể thế ông. Tao cho mày cơ hội…”

Cậu rời khỏi Phó thị hai tháng rưỡi, từ chối lời mời của các cổ đông nhiều .

Nếu Phó Việt thể giữ vững Phó thị trong thời gian đó, cũng sẽ trở .

Phó Việt càng tức giận: “Cứ thẳng là mày cảm thấy tao bằng mày, đúng ?!”

“Thì tao đúng là nghĩ thật.”

Phó Việt: “……”

Anh siết chặt nắm tay, bật dậy, ánh mắt giận dữ gắt gao Phó Tranh.

Sau vài giây căng thẳng, như mất hết sức lực, ngả xuống đất, nhắm mắt , vẻ mặt như “ g.i.ế.c c.h.é.m gì cũng tùy”: “Dù thì mày cũng , thắng làm vua thua làm giặc, tùy mày xử lý.”

Phó Tranh dậy khỏi sofa, cúi đầu , bật lạnh: “Tùy tao xử lý? Phó Việt, mày nhẹ nhàng quá đấy!”

Để xử lý?

Là để vì ^nh mà bỏ qua cho , là đích báo cảnh sát, đưa tù?

Đây là một bài toán khó.

“Sao? Không nỡ tay ?” Phó Việt mở mắt, nhướng mày , “Hừ, tao khuyên mày nhất báo cảnh sát luôn , Ôn Lương cảm động quá về với mày.”

Lần , Mạnh Kim Đường cảnh sát khoanh vùng, khó thể trốn nước ngoài. Việc bắt chỉ là sớm muộn, kể cả Trương Quốc An cũng .

Nếu cứ tiếp tục thế , Ôn Lương sớm muộn gì cũng sẽ sự thật. Đến lúc đó, vì giữ , Sở Tư Di chắc chắn sẽ khai cả Phó Việt.

Hiện tại Phó Tranh hai lựa chọn: hoặc là đại nghĩa diệt , hoặc là thả Mạnh Kim Đường và Trương Quốc An nước ngoài, để vụ án mãi mãi lời giải.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/pho-tong-dung-nguoc-dai-nua-phu-nhan-da-ky-giay-ly-hon-roi-pho-tranh-on-luong/chuong-398-mot-minh-si-tinh.html.]

Cậu hiểu rõ Ôn Lương nỗ lực thế nào để điều tra chân tướng vụ án năm xưa.

Nếu tha cho Phó Việt, Ôn Lương thất vọng, cạnh cô với bộ dạng giả vờ an ủi, Phó Tranh thể làm !

“đại nghĩa diệt ” từ đến nay chỉ là lý tưởng suông!

Đó là lớn lên cùng , bắt Phó Tranh đích đưa tù, lòng đầy căm hận — căm hận Phó Việt tại đẩy đến bước đường !

“Vậy tức là ngay từ đầu mày nguyên nhân cái c.h.ế.t của ba Ôn Lương?!” Lông mày Phó Tranh nhíu chặt, nghiêm giọng hỏi từng chữ.

Phó Việt đáp: “Xem như thế . Nói thì, lẽ mày còn nên cảm ơn tao, nếu , mày với Ôn Lương cũng cơ hội gặp .”

Phó Tranh nắm chặt hai tay, đá mạnh một cú chân Phó Việt: “Rốt cuộc là chuyện gì, tao hết! Kể từng chữ, từng câu, bỏ sót!”

Mọi chuyện bắt đầu một cách đơn giản.

Lúc nhà họ Sở chỉ là một xưởng nhỏ, Sở Kiến Quân cũng đầu.

Hoàn cảnh gia đình của Sở Tư Di so với thường khá , nhưng so với tầng lớp thượng lưu ở Giang Thành thì chẳng đáng gì.

Bố Sở Tư Di bất hòa, thì than vãn, bố ngoại ^nh, lúc còn cô thở dài: “Sao con con trai?”

Bà Lưu Huệ – Sở Tư Di – đặt tất cả kỳ vọng con gái, trong môi trường đó, cô lớn lên đầy khát vọng, vươn cao, chứng minh bản với cha và đám em họ coi thường .

cách giai cấp là rào cản, môi trường cô sống chỉ cho phép cô tiếp xúc với ngang hàng hoặc kém hơn, còn tầng lớp thượng lưu đều vòng tròn riêng. Muốn chen chân là cực kỳ khó khăn.

Sở Tư Di bỏ cuộc, cho đến một , bạn cô dẫn cô một phòng bao, tại đó, cô gặp cháu trưởng nhà họ Phó — Phó Việt.

Lúc Phó Việt làm trong tập đoàn Phó thị, còn Phó Tranh đang học đại học, hành sự kín đáo. Với phận con riêng, gần như ai cũng tin rằng Phó Việt chắc chắn là thừa kế.

Xuất cao quý, ngoại hình điển trai, phong thái nho nhã — Sở Tư Di liền rung động.

ánh mắt Phó Việt chỉ dừng bạn bên cạnh, mảy may để ý đến cô — thông qua mấy tầng quan hệ mới .

Sở Tư Di gan , từ đó về ^m đủ cách xuất hiện mặt Phó Việt.

cô còn quá non trẻ, từng trải qua ít lao lòng, Phó Việt chỉ liếc mắt thấu mục đích của cô.

Anh vẫn giữ vẻ lịch thiệp, khéo léo giữ cách, ai ngờ Sở Tư Di tưởng khách sáo, càng ngày càng “mặt dày” gần, thậm chí còn vẻ quen với mặt khác.

Nhờ , Sở Tư Di dần dần chen chân vòng tròn của Phó Việt.

Phó Việt ghét những cô gái tính toán, càng chán ghét Sở Tư Di. Cho đến một , khi cô thổ lộ, mất kiên nhẫn.

Phó Việt từ chối thẳng thừng, còn cay nghiệt mỉa mai cô mơ mộng hão huyền, “ếch mà đòi ăn thịt thiên nga”.

Anh nghĩ, thì bình thường cũng đường tránh xa.

Không ngờ hai hôm , Sở Tư Di ^m tới, bắt đầu phân tích lợi ích, thề thốt trung thành với .

Theo lời cô , cô thể làm việc vì Phó Việt, lực ủng hộ .

giới hạn bản trong chuyện yêu đương hôn nhân, mà làm một lưỡi d.a.o sắc bén, để Phó Việt tùy ý sử dụng.

Khi đó, trong giới bắt đầu đồn Phó Việt từng tỏ ^nh với một mẫu trẻ nhưng từ chối, Sở Tư Di thậm chí còn ám chỉ: cô thể hẹn mẫu đó .

Phó Việt khinh. Anh làm gì, chẳng lẽ còn cần nhờ đến cô?

Ngay khoảnh khắc đó, Phó Tranh bước ngang qua cửa văn phòng.

Truyện nhà Xua Xim

Phó Việt bỗng nhớ : sắp tới Phó Tranh sẽ đến công ty thực tập.

Anh tiện tay chỉ ngoài cửa, với Sở Tư Di: “Không cô bảo thể làm việc vì ? Vậy thì cô theo đuổi Phó Tranh . Nếu cô theo đuổi , sẽ đồng ý với cô.”

Loading...