Nóng quá lạnh quá: “Nói thì dài lắm. Em hai ngày nay đến phim trường là vì cuối cùng em đến phim trường cái giá ở trong đó đổ , trật mắt cá chân, bây giờ vẫn đang ở nhà đây...”
Tin nhắn của Mèo Mập ngừng một lát, đột nhiên một cuộc gọi video đến.
Ôn Lương nhấn chấp nhận, màn hình hiện khuôn mặt điển trai của Chu Vũ, lo lắng màn hình điện thoại: “Thế nào? Nghiêm trọng ? Đã bệnh viện khám ? Bác sĩ ?” ôn Lương an ủi : “Yên tâm, lúc đó bệnh viện khám , bác sĩ nghiêm trọng, nghỉ ngơi vài ngày ở nhà là .”
Nói , Ôn Lương chuyển camera về camera , cho Chu Vũ xem mắt cá chân đang băng bó của , sưng vù lên rõ rệt.
“Thế mà còn nghiêm trọng? Sao thành thế ?”
Truyện nhà Xua Xim
“Có lẽ là em xui xẻo, gần đây chút vận rủi.” ôn Lương .
“Ồ, mấy ngày nghỉ, chùa, là để giúp em cầu một lá bùa bình an nhé?”
“Vậy thì quá !” ôn Lương chuyển camera về camera .
“Ê, em sống ở ? Nếu em thể đến đây, là đến thăm em nhé? Em ăn gì? Anh tiện thể mang một ít đến cho em, tiện ?” Chu Vũ giả vờ vô tình .
Ôn Lương và Chu Vũ là bạn chơi từ nhỏ, nhưng mãi đến năm ngoái mới chính thức gặp , vì công việc của Chu Vũ vô cùng bận rộn, gặp mặt riêng mấy , hầu như đều hẹn ăn ở ngoài, hoặc là ôn Lương đến nhà Chu Vũ thăm bố Chu Vũ, ngược Chu Vũ tình hình bên ồn Lương, chỉ cô Phó gia nhận nuôi.
Chu Vũ đề nghị đến thăm cô, ồn Lương đương nhiên sẽ từ chối, dù bây giờ Phó Tranh cũng nhà.
Cô đồng ý: “Được, đến . ở khu biệt thự Tinh Hà Loan, đến chỗ bảo vệ thì với em một tiếng, ừm... khi đến, mang cho em vịt của quán đường Vân Lĩnh nhé, cả bánh rừng đen của tiệm bánh ở tầng một trung tâm Kim Thịnh nữa.”
“Đại tỷ, hai quán tiện đường...”
“Vậy thì phiền vòng một chút , đến thăm em thì ít nhất cũng chút thành ý chứ.”
“Được , quá, đến ngay đây.” Chu Vũ bất lực, giọng điệu chút cưng chiều.
Chu Vũ đến nơi gần trưa.
Bảo vệ đặc biệt gọi video call, xác nhận xong mới cho Chu Vũ khu dân cư.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/pho-tong-dung-nguoc-dai-nua-phu-nhan-da-ky-giay-ly-hon-roi-pho-tranh-on-luong/chuong-31-cap-doi-gay-tranh-cai.html.]
Lúc ôn Lương dì giúp việc giúp đỡ, từ tầng 2 xuống tầng 1, đang trong phòng khách.
Chu Vũ dựa theo nhà ôn Lương cho, tìm vị trí của biệt thự.
Khi bước từ bên ngoài, : “Giá nhà ở đây chắc rẻ nhỉ?”
Ôn Lương : “Anh là một ngôi lớn, còn thiếu chút tiền nhà ?”
“Cũng . Anh chỉ xem Phó gia đối xử với em thế nào, nếu đối xử , chi bằng đón em về nhà sống luôn .” Chu Vũ nửa đùa nửa thật .
lúc , giúp việc từ trong bếp , hỏi: “Cô chủ, trưa nay hai vị ăn gì ạ?”
Hai chữ “cô chủ” là ôn Lương đặc biệt dặn dì giúp việc đổi cách gọi.
Cô sắp ly hôn với Phó Tranh , đoạn trải nghiệm ẩn giấu bạn bè đều , đến lúc cũng cần thiết để .
Sau khi ly hôn, biệt thự sẽ thuộc sở hữu của riêng ôn Lương, mời Chu Vũ đến cũng .
Ôn Lương vài món ăn thích, với Chu Vũ: “Anh thích ăn gì thì cứ với dì giúp việc nhé, dì nấu ăn ngon lắm, món gì cũng làm .”
“Vậy thì em khách sáo nữa .” Chu Vũ cũng vài món ăn thích.
Dì giúp việc bếp, ôn Lương với Chu Vũ: “Mau lấy bánh rừng đen mua cho em đây, em ăn bây giờ.”
“Được thôi.”
Chu Vũ mang theo ít quà, còn đặc biệt chạy ngoài, khuân hai chuyến từ cốp xe mới hết, những thứ đó là đồ hiếm gì, chỉ là một chút tấm lòng của bố Chu Vũ.
Ôn Lương chỉ một bên phòng khách, : “Cứ để hết ở đây , ăn xong để dì giúp việc dọn dẹp.”
Chu Vũ gật đầu, đưa vịt trong tay bếp.
Trong bữa trưa, hai chuyện, đùa, nhắc chuyện hồi nhỏ, khỏi bật ôm bụng, khí hài hòa.
Đến hơn 1 giờ chiều, Chu Vũ lái xe rời .