Tám giờ tối, Phó Tranh gửi tin nhắn WeChat cho Ôn Lương: “Ăn tối ? Sao qua đây?”
Ôn Lương liếc tin nhắn, thoát WeChat, tắt màn hình.
Truyện nhà Xua Xim
Một lát điện thoại rung hai cái, tin nhắn WeChat đến.
Ôn Lương cầm điện thoại lên , chỉ thấy Phó Tranh : “Lập tức trả lời tin nhắn của , nếu bây giờ sẽ đến phòng em tìm em.”
Ôn Lương khẽ nhếch khóe môi, trả lời: “Tối nay .”
“Tại ? Vừa nãy tại trả lời ?”
“Vừa nãy thấy, tối nay mệt .”
Lý do.
Những lời là lý do.
“Ôn Lương, thật cho , tại ?”
“Tôi là sự thật. Tôi nghỉ ngơi .”
Gửi xong tin nhắn , Ôn Lương cầm điện thoại đợi một lát, Phó Tranh trả lời.
Ôn Lương đặt điện thoại xuống, giường, chuẩn ngủ. Bỗng nhiên bên ngoài tiếng gõ cửa, Ôn Lương giật . Cô một trực giác, gõ cửa bên ngoài là Phó Tranh. Giường của Trương Hâm ở ngoài, cô xuống giường, lê dép đến cửa cánh cửa, hỏi: “Ai ?”
“Là .” Giọng trầm thấp xuyên qua cánh cửa: “Tôi tìm Ôn Lương việc, bảo cô ngoài một chút.”
“Ồ, ,” Trương Hâm lập tức đáp lời, sang gọi Ôn Lương: “Tổng giám đốc Ôn, Phó tổng tìm chị đó, chị mau ngoài xem .”
Anh thật sự đến .
Ôn Lương đành bò dậy từ giường, lê dép xuống giường cửa, tiện tay đóng cửa .
Cô Phó Tranh hỏi: “Sao đến đây? Tìm em việc gì ?”
“Em xem,” Phó Tranh cô hỏi ngược .
Ôn Lương định , Phó Tranh lập tức cắt ngang lời cô : “Đừng dùng những lời lẽ đó để chối quanh. Nói thật cho tại ? Em đang vui ?”
“Không tại cả, đừng hỏi nữa.”
“Em xem chương trình tạp kỹ của Tư Nghi ?”
Ôn Lương im lặng.
“Em ghen đúng ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/pho-tong-dung-nguoc-dai-nua-phu-nhan-da-ky-giay-ly-hon-roi-pho-tranh-on-luong/chuong-141.html.]
“Không chuyện đó, vì cái , đừng đoán mò, em làm thể ghen ? Em thích .” Ôn Lương lập tức phủ nhận năm liên tiếp.
Nghe đến câu cuối cùng, sắc mặt Phó Tranh biến đổi: “Ôn Lương, bây giờ em đang vi phạm lời hứa với ông nội ?”
Ôn Lương há miệng, khẽ : “Cũng hẳn…”
Phó Tranh nắm lấy tay cô : “Tự giận dỗi ? Tôi hy vọng chuyện gì em thể thật với , đừng trốn tránh. Tích cực giao tiếp mới là cách giải quyết đúng đắn, nếu cách sẽ chỉ càng ngày càng nghiêm trọng.”
“Bây giờ hỏi em một nữa, vì em xem chương trình tạp kỹ của Tư Nghi, dạy cô tiếng Đức, kể chuyện cho cô .”
“Không .” Ôn Lương cắn môi, phủ nhận.
Phó Tranh thể , cô đang một đằng làm một nẻo.
Cô thừa nhận ghen.
“A Lương, em thể vì quá khứ của mà giận lây sang hiện tại. Quá khứ của ở đó thể xóa bỏ, ép buộc em chấp nhận tất cả, mà là em hiểu, chuyện cũ thể truy tìm, tương lai mới là quan trọng nhất. Nếu cuối cùng chọn ở bên em, ly hôn, thì việc dạy cô tiếng Đức, ý nghĩa gì chứ?”
Ôn Lương cúi đầu, mím môi, gì.
“Còn ngâm suối nước nóng ?”
Thấy Ôn Lương gì, Phó Tranh tiếp tục : “Nếu ngâm thì phòng thu dọn đồ đạc , đến phòng ở, yên tâm, tối nay là tối cuối cùng ở đây . Sáng mai sẽ lái xe đưa em , sẽ ai .”
Ôn Lương lặng lẽ phòng, bắt đầu thu dọn đồ đạc.
“Tổng giám đốc Ôn, chị định ?” Trương Hâm khó hiểu hỏi.
“Ừm, chút việc .” Ôn Lương trả lời đổi sắc.
“Ồ, chúc việc thuận lợi.”
“Cảm ơn.”
Ôn Lương thu dọn xong đồ đạc, đến phòng 0104.
Thoải mái ngâm trong suối nước nóng, Ôn Lương thở dài một .
Thật sảng khoái.
Phó Tranh cũng hồ suối nước nóng.
Anh ôm lấy eo Ôn Lương, bế cô lên đùi , môi kề sát tai cô , khẽ hỏi: “Có nhớ ?”
Ôn Lương đỏ mặt, đẩy : “Anh chỉ nghĩ đến chuyện đó thôi. Có vì chuyện mà mới kiên quyết em qua đây ?”
“Đã hai tháng , ai mà chứ?”
“Anh sự cho phép của em, em đồng ý.”