Phó tổng đừng ngược đãi nữa, phu nhân đã ký giấy ly hôn rồi - Phó Tranh & Ôn Lương - Chương 122

Cập nhật lúc: 2025-09-29 17:14:05
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Đồng nghiệp bên cạnh an ủi: “Chắc chắn , cô cứ yên tâm , Tổng giám đốc Ôn làm chắc chắn lý do của cô .”

, cái tin tức lá cải chính là do Ôn Lương sai liên hệ vài marketing account (tài khoản chuyên đăng bài quảng cáo, PR) tung .

cũng chuẩn sẵn sàng để tự lên sân khấu.

Độ hot của cô vẫn giảm, ngay cả khi là tin tức tiêu cực, cũng thể mang ít chủ đề bàn tán cho MQ.

Thêm đó, lưu lượng truy cập vốn của Phó Tranh và Sở Tư Nghi trực tiếp khiến buổi họp báo bắt đầu lọt top tìm kiếm nóng (hot search), cư dân mạng mong chờ.

Một ngày buổi họp báo, khi tan làm, Phó Tranh nhắn tin cho Ôn Lương: “Tối đợi cùng về.”

Ôn Lương trả lời: “Được.”

Sau khi tan làm, cô ở văn phòng làm thêm một lát, gửi tin nhắn WeChat cho Phó Tranh, xe đợi .

Ôn Lương tự xuống tầng hầm B1 , ở ghế xem điện thoại một lúc.

Khoảng hơn mười phút , Phó Tranh mới xuất hiện ở bãi đỗ xe hầm.

Anh kéo cửa xe lên, với tài xế phía : “Đi thôi.”

Truyện nhà Xua Xim

Tài xế khởi động xe, chiếc xe rời khỏi bãi đỗ xe hầm.

“Tôi cô Quý bệnh .” Phó Tranh hỏi Ôn Lương.

“Vâng, bệnh từ hai hôm , bây giờ vẫn còn đang viện, hôm qua em thăm cô .” Ôn Lương trả lời thành thật.

Phó Tranh , bốn mắt : “Buổi họp báo ngày mai, em thật sự định tự lên hả?”

Anh thấy top tìm kiếm nóng, một cái là đó là do chính tay Ôn Lương làm.

Phải là chiến lược marketing cực kỳ thành công.

Ôn Lương cũng , tầm mắt giao : “Không ?”

“Được. Chỉ cần em sợ.”

“Không gì đáng sợ cả.” Ôn Lương thở phào.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/pho-tong-dung-nguoc-dai-nua-phu-nhan-da-ky-giay-ly-hon-roi-pho-tranh-on-luong/chuong-122.html.]

thích đối mặt với ống kính, thích khác chú ý, nhưng điều đó nghĩa là cô sợ hãi.

Bố cô ngày xưa là một phóng viên, thể ung dung đối mặt với vô quần chúng khán giả, cô cũng thể làm .

“Không , đây .” Phó Tranh nắm tay cô , lúc tâm lý chút giống cha của chú chim non, lo lắng chú chim non bay .

Buổi họp báo chính thức bắt đầu trực tiếp 3 giờ chiều ngày 5 tháng 9.

Buổi sáng cần chạy thử hai .

Sáng sớm, Ôn Lương vội vã đến hiện trường, cùng nhân viên xác nhận quy trình, kiểm tra tất cả công việc chuẩn , để quy trình chính xác đến từng phút, và còn dự tính các biện pháp khắc phục sự cố bất ngờ.

“Tổng giám đốc Ôn, cô Sở đến , ở đằng kìa.” Trợ lý tiến lên .

Ôn Lương liếc Sở Tư Nghi ở phía bên cổng chính: “Sắp xếp cho cô diễn tập .”

lúc , Sở Tư Nghi tiến lên, nhét chiếc túi giấy trong tay tay Ôn Lương: “A Lương, lúc em đến đây ngang qua Quảng trường Kim Thịnh, tiện đường mua cho chị chiếc bánh Black Forest của Afternoon Tea Time.”

Ôn Lương kinh ngạc cúi đầu chiếc túi giấy trong tay, trong lòng lạnh, Sở Tư Nghi đây là cố ý làm cô ghê tởm .

“Cô Sở cũng thích ăn món , thể cướp tình yêu của khác ?”

Sở Tư Nghi: “Em đặc biệt mua cho chị đó.”

Ôn Lương trả lời, với trợ lý bên cạnh: “Đưa cô Sở diễn tập.”

Trong phim trường đông, mắt tạp, còn các nhân viên khác, Sở Tư Nghi tiện gì thêm, dặn dò Ôn Lương: “A Lương, nhớ ăn bánh nhé.”

Sở Tư Nghi đang định theo trợ lý diễn tập, tiện tay liếc một cái, thấy Phó Tranh bước cửa phim trường, cô vẫy tay về phía Phó Tranh, : “A Tranh ở đây .”

Phó Tranh tới, nhanh chậm tới, ánh mắt lướt qua Ôn Lương và Sở Tư Nghi: “Đang ?”

“Không gì.”

“Lúc em đến mang cho A Lương chiếc bánh Black Forest mà cô thích ăn.”

Ôn Lương và Sở Tư Nghi đồng thanh .

Sở Tư Nghi liếc Ôn Lương, cắn cắn môi : “A Lương, đây là chút tấm lòng của em, nếu chị thích thì thôi .”

Phó Tranh chiếc túi giấy đựng bánh trong tay Ôn Lương: “Cứ nhận , dù cũng chỉ là một chiếc bánh thôi. Chút tấm lòng của Tư Nghi, cô vốn lương thiện, bù đắp cho em.”

Loading...