Về phần Tiêu phu nhân thì chỉ một phần, còn dặn dò Thủy Mai khi đưa qua chỉ cần là để bà nếm thử hương vị mà thôi.
Trong chủ viện.
Tiêu phu nhân Thủy Mai đang kinh hãi nhưng vẫn cố gắng truyền đạt lời . Bà năng gì khiến nha vội vàng quỳ rạp xuống đất. Chờ , thấy Hoàng ma ma về bà mới tức giận : "Bổn phu nhân tham ăn ?"
Hoàng ma ma nhận thấy dù phu nhân tỏ vẻ giận dữ, nhưng trong mắt hề chút khó chịu nào, thậm chí còn mang theo ý , bèn : "Chẳng ? Bình thường phu nhân chẳng ăn gì cả, A Xuân cô nương quá đỗi tự tin, bằng phu nhân nếm thử xem món nàng làm gì đặc biệt chăng?"
Tiêu phu nhân giương mắt bà : "Bà đang đổi cách để dụ ăn đấy ?"
"Đây là tấm lòng của A Xuân cô nương, thật sự định nếm thử ?" Hoàng ma ma .
Tiêu phu nhân mím chặt môi, khẽ gật đầu.
Hoàng ma ma đỡ bà đến cạnh bàn ăn, thuận tay đem cháo thịt nạc và nước ô mai đến: "Phu nhân dùng chút cháo và nước ô mai , tránh cho quá dầu mỡ."
"Ừm."
Tiêu phu nhân buột miệng chê bai nhưng hề kháng cự, ngược còn tỏ hứng thú nếm thử.
Gà rán thì nhiều thịt, gà bắp rang nhỏ nhắn xinh xắn, bên ngoài phủ lớp bột mỏng, cắn từng miếng mà nhai kỹ. Hơn nữa, nó vị cay tê, là sự tổng hợp của muối và tiêu, bà vẫn thích gà rán hơn.
Tiêu phu nhân thực tình ăn đến say sưa ngon lành, hài lòng gật đầu: "Quả thực là tệ."
Hoàng ma ma vui mừng khôn xiết, cuối cùng cũng tìm khiến phu nhân thể ăn , bà rót cho Tiêu phu nhân một chén nước ô mai: "Người uống , chống ngấy."
Tiêu phu nhân gật gật đầu, nhấp một hớp. Thật buổi sáng bà ăn một bát cháo thịt nạc, bây giờ còn đến giờ dùng bữa trưa, căn bản đói bụng, chỉ định nếm thử thôi, nhưng cảm thấy vô cùng ngon miệng.
Nhất là khi uống nước ô mai, vị ngấy khi dùng dầu mỡ áp chế, bà thể ăn tiếp.
Một miếng một miếng, tốc độ ăn của Tiêu phu nhân vô thức tăng nhanh mà bà hề .
Đến khi Hoàng ma ma thấy thể nhắc nhở: "Phu nhân, dùng ba miếng , dù món cũng là thịt chiên, nhiều dầu mỡ, ăn nhiều dày sẽ chịu ."
Tiêu phu nhân khựng , liếc bà, ho nhẹ một tiếng: "Được , phần còn ma ma cứ dùng ."
Hoàng ma ma vô cùng vui vẻ: "Nô tỳ đa tạ phu nhân ban thưởng!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/phao-hoi-nu-xuyen-thanh-dau-bep-cua-tieu-tuong-quan/chuong-25.html.]
Bà cũng khách sáo, bưng đĩa rời .
Tiêu phu nhân trợn tròn mắt.
Bà ngờ bình thường Hoàng ma ma suốt ngày khuyên bà ăn nhiều thêm mấy miếng, bây giờ khuyên nhủ thêm mà còn cầm đĩa mà rời , khiến tâm trạng của bà chút uất nghẹn.
Bà mấp máy môi, nhưng thể gì.
Bà ăn nhưng thể vì ăn mà mất thể diện, hơn nữa đó bà từ chối lời khuyên của đám Hoàng ma ma, bây giờ vô cùng lúng túng, chỉ thể nuốt cơn uất ức trong.
Ngay lúc , bên ngoài thấp thoáng tiếng của trẻ con.
Bây giờ tâm trạng Tiêu phu nhân tệ lắm, nhíu mày: "Bên ngoài chuyện gì ồn ào thế?"
Một đại nha khác hầu hạ bà nhanh chóng ngoài xem xét, khi trở về : "Bẩm phu nhân, là Đông Đông tiểu thiếu gia cùng Kỷ ma ma về Giang gia, ở trong phủ để ăn thức ăn do Thu Xuân cô nương làm, đang lóc mặt Tứ tiểu thư."
Nói xong, bà định tiếp tục giữ im lặng như pho tượng.
Mấy năm nay, Tiêu phu nhân hề quản chuyện gia đình, cho nên theo lẽ thường, đó cũng việc gì cần đến sự can dự của bà.
, sắc mặt Tiêu phu nhân chợt đanh , bất mãn cất lời: "Đã về, hà tất làm rùm beng đến ?"
Hoàng ma ma động tĩnh, vội vàng lau miệng dính mỡ mà tới, kinh ngạc dò hỏi: "Phu nhân, để Đông Đông tiểu thiếu gia cần trở về Giang gia nữa ?"
Tiêu phu nhân thấy miệng còn bóng nhẫy mỡ màng của bà thì càng tức giận, món gà chiên giòn nàng còn kịp ăn thỏa thuê chui hết bụng của lão bà tử ! Bà cảm thấy đau lòng, nghĩ cháu trai nhà cũng , ăn mà ăn, thảo nào ầm ĩ đến thế. Bà trở nên trịnh trọng: " thế, về nữa, về làm gì? Chẳng nơi mới là nhà của nó ư?"
Hoàng ma ma hề phát hiện sự bất mãn của chủ tử, trái vui vẻ nhướng mày: "Vâng, lão nô với Tứ tiểu thư ngay đây!"
Bà mừng rỡ rời .
Bóng lưng hệt như ôm bảo bối quý giá.
Tiêu phu nhân theo mà im lặng, cảm thấy chua xót trong lòng.
Nói đến cũng buồn , nếu là Tiêu gia của mười năm thì ai dám làm càn như thế? Không đến Giang gia, cho dù Thiên Gia cũng dám tùy tiện khoa tay múa chân với nhà bọn họ, càng ai dám tơ tưởng đến đứa hài tử ghi gia phả của Tiêu gia.
Chỉ là...
Tiêu phu nhân thở dài một , thôi, chờ thằng bé ăn đủ thì tự nhiên sẽ .