Về đến nhà, Lục Chu bước thấy gian bài trí mới, bước chân khựng , gì, thẳng lên lầu.
Tôi cũng theo lên, thấy Lục Chu suốt quá trình hề đặt bất kỳ câu hỏi nào, hài lòng phòng đồ quần áo.
Khi thì thấy Lục Chu đang ghế sofa trong phòng ngủ tạp chí.
Tôi đến bàn trang điểm bắt đầu chải tóc.
"Quần áo ?"
Phía truyền đến giọng Lục Chu.
Tôi khó hiểu: "Cái gì?"
Người đàn ông dừng một chút mới mở miệng: "Em mua nhiều đồ lót để mặc cho xem ?"
Bình luận:
【Tôi bảo phản diện tự nhiên tan làm sớm thế, hóa là nóng lòng xem nữ phụ mặc đồ lót cho xem.】
【Từ khi phản diện sofa phòng ngủ là đoán đơn giản , ngay cả tạp chí cũng cầm ngược, mắt thì lâu lâu liếc về phía phòng đồ, đúng là thể giả vờ chút nào.】
【Nữ phụ mua cũng , phòng bên cạnh phản diện mua nhiều đồ lót và đồ chơi nhỏ, đủ cho hai chơi .】
Tôi trợn tròn mắt, Lục Chu giờ chơi "độc" ?
Vừa đầu , Lục Chu từ lúc nào đến phía , còn kịp gì, ôm lên bàn trang điểm.
Thân nóng bỏng của đàn ông dán chặt lấy , thở nóng rực phả tai .
"Cứ tưởng em sẽ mặc thẳng ngoài, dù từ đến nay, em là giỏi quyến rũ nhất ?"
Lục Chu câu sai.
Dù , khởi đầu của chúng , chính là do quyến rũ .
Lục Chu khi là học bá của trường, nam thần lạnh lùng.
Hai danh hiệu cộng , đủ để khiến phần lớn nữ sinh trong trường lòng .
Hơn nữa còn thêm một nhãn mác, đó là nghèo khó.
Khiến vẻ ngoài lạnh lùng trai thêm vài phần cảm giác mong manh.
Khi đó, Lục Chu ban ngày học ở trường, buổi tối sẽ làm thêm ở quán cà phê để kiếm tiền.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/phan-dien-lai-lan-giuong-voi-nu-phu-roi/chuong-6.html.]
Theo những gì thấy, hai mươi phú bà đưa thẻ phòng khách sạn cho .
Trong đó thiếu những cô tiểu thư phú nhị đại xinh mê .
Còn , cũng là một trong đó.
Khác biệt ở chỗ, Lục Chu mỗi đối mặt với những cô tiểu thư khác, đều mỉm lịch sự từ chối.
Đối mặt với , luôn tỏ lạnh nhạt, chút nhân tình.
Cứ như đưa thẻ phòng, mà là điện thoại lừa đảo từ Campuchia.
Khi đó, thật cũng thực sự làm chuyện gì đó với Lục Chu.
Chỉ đơn thuần nghĩ rằng, Lục Chu chịu nhận thẻ phòng của những cô tiểu thư , nếu nhận của , nghĩa là bằng lòng ở bên ?
Chỉ tiếc là, liên tục đến ba tháng, cũng thành công nổi một .
Sau đó vì thi cử, đến quán cà phê gần một tuần.
Khi đến , thể cảm nhận mắt Lục Chu vẫn luôn .
Đợi nữa lấy thẻ phòng , chuẩn đón nhận sự lạnh nhạt lờ của , Lục Chu mà phá lệ nhận lấy.
Người đàn ông mặt đỏ bừng, tự nhiên ho khan vài tiếng: "Trước đây từ chối em, chỉ là cảm thấy chuyện quá nhanh, đợi khi nghiệp đại học."
Tôi lập tức kích động lên: "Sao mà nhanh ? Giờ em đang , đợi khi nghiệp thì muộn ."
Nghe thấy lời , mặt Lục Chu càng đỏ hơn, tay cầm thẻ phòng siết chặt, khẽ gật đầu thể nhận , bày tỏ rằng tối nay tám giờ sẽ đến.
Tôi nắm tay , liên tục mấy câu cảm ơn.
Đợi Lục Chu đến phòng khách sạn, liền thấy đang cầm sách giáo trình toán vi tích phân bàn học.
Kì thi , môn sợ nhất chính là vi tích phân, nếu Lục Chu cứu , chắc chắn sẽ trượt.
Tôi mãi mãi quên vẻ mặt của Lục Chu khi đó, khó coi như ăn cục cứt .
Cứ thế trong phòng suite tình nhân năm , Lục Chu giảng cho 4 tiếng đồng hồ vi tích phân.
Cuối cùng vì qua giờ đóng cửa của quản lý ký túc xá, chúng đành ở .
Sau đó quên mất là ai chủ động, nhưng rốt cuộc chúng lãng phí tiền phòng khách sạn năm , "vật lộn" cả một đêm.
Suýt chút nữa bỏ lỡ buổi thi chiều ngày hôm .