Hứa Tam Lang khẽ ngạc nhiên, "Đại ca, từ trong phòng bước ?"
"Mẫu thấy ngươi lâu quá về, bảo phòng dặn dò, để tìm Trân bà đỡ. Nay ngươi đến thì chuyện đành giao phó cho ngươi lo liệu." Hứa Đại Lang giải thích một cách tự nhiên như gì, nhưng Lâm Vân Thư để ý thấy tay siết chặt lấy gấu quần.
Hứa Tam Lang gật đầu, vén rèm mời Lâm Vân Thư .
Lâm Vân Thư ý định hỏi thăm chuyện nhà khác, thần sắc tự nhiên bước phòng. Một phụ nhân tuổi tác cao đang đỡ lấy sản phụ, dường như đang khuyên nhủ điều gì đó.
Lâm Vân Thư rửa tay, phụ nhân liền đuổi Hứa Tam Lang ngoài.
Chờ Lâm Vân Thư khám xét xong, phụ nhân kìm lòng, vội hỏi: "Thế nào ? Đứa bé an chăng?"
Sản phụ cũng ngừng rên rỉ, ánh mắt mong chờ Lâm Vân Thư.
Lâm Vân Thư gật đầu, "Đạo môn khai, chẳng mấy chốc sẽ sinh hạ."
Sau nửa canh giờ, một bé trai nặng năm cân tám lạng liền chào đời.
Phụ nhân ôm đứa bé lòng mà vui mừng đến rơi lệ, "Nhà chúng cuối cùng cũng cháu trai nối dõi !"
Bên ngoài, những khác đều tiếng hân hoan rộn ràng. Lâm Vân Thư bước khỏi nhà lúc bấy giờ, thấy vài cô bé đang trong sân.
Lâm Vân Thư nhận lấy hồng bao, hẹn ba ngày sẽ đến nhà để tổ chức lễ mộc dục cho hài nhi ngày thứ ba.
Ngày thứ hai, khi Lâm Vân Thư đang ở nhà chỉ dạy Nghiêm Xuân Nương cách làm món cải trắng xào dấm, thì Trương Nhị Mãnh một nữa ghé qua.
Trương Nhị Mãnh chắp tay, "Đại nương, bất hạnh tố cáo tham lam tài vật, g.i.ế.c . Quan lớn phái hạ quan đến mời qua đó một chuyến." Nghiêm Xuân Nương đột nhiên siết c.h.ặ.t t.a.y Lâm Vân Thư, "Không thể nào! Chắc hẳn quan đại nhân hiểu lầm ? Bà bà là nhân từ lương thiện, làm tham lam tài vật, còn nhẫn tâm sát hại ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/phan-dau-tro-thanh-cao-menh-phu-nhan-nuoi-bon-con-trai/chuong-39.html.]
Lâm Vân Thư nhẹ vỗ tay Nghiêm Xuân Nương, "Đi thôi. Bình nhật, làm điều gì trái với lương tâm, nên nửa đêm cũng chẳng sợ quỷ thần gõ cửa. Ta xem rốt cuộc chuyện gì đang diễn ."
Đây là thứ hai Lâm Vân Thư đến huyện nha. Lần , nàng thấy lượng dân chúng tụ tập đông đúc hơn hẳn .
Nhiều nàng với ánh mắt mang vẻ tò mò pha lẫn ngờ vực.
Hay tin nàng là nữ y từng đỡ đẻ cho thê tử Huyện lệnh, bọn họ bắt đầu nghi ngờ liệu Huyện lệnh thể xử sự công bằng chăng.
Chưa kịp để hỏi thêm, Hà Tri Viễn đập mạnh cây thước gỗ xuống án thư. Các nha dịch phía lập tức đồng thanh hô lớn "Uy vũ!".
Tiếp đó là vị phụ nhân đến tố cáo, và một khác cầm bút lông ghi chép .
Phụ nhân đó tên là Hứa Bà Tử, lão bà : "Ta đến tố cáo nữ y tham lam tài vật, sát hại , làm hại con dâu thứ ba của lão. Con dâu mới sinh hạ lâu, rong huyết mà qua đời."
Hứa Bà Tử lóc thảm thiết đến nát lòng.
Nghe xong, Lâm Vân Thư khẽ nhíu mày, hỏi vặn: "Con dâu nhà lão rong huyết lúc nào?"
Thời điểm nàng rời , tình trạng của Hứa tam nương tử vẫn còn khá . Tuy rằng chút mệt mỏi, nhưng cơ thể nàng hề vết thương rõ ràng, hơn nữa nàng cũng kiểm tra rốn hài nhi, thấy bình thường. Vậy mà đột ngột rong huyết đến ?
Hứa Bà Tử ấp úng trả lời .
Hà Tri Viễn lão bà trả lời: "Theo như ngỗ tác khám nghiệm, thì giờ Sửu."
Lâm Vân Thư khẽ khinh một tiếng, "Đại nhân, đỡ đẻ cho Hứa tam nương tử xong xuôi, khi mới là giờ Dậu, nghĩa là cách đến sáu, bảy canh giờ. Nếu tham lam tài vật, sát hại , tại động thủ lúc đang đỡ đẻ, mà đợi đến tận giờ Sửu mới tay hãm hại nàng ? Điều thật vô lý bao!"
Hứa Bà Tử trừng mắt nhiếc móc Lâm Vân Thư, gằn giọng: "Đó chính là thủ đoạn độc địa của ngươi. Vì ngươi vắng mặt nên đời lầm tưởng việc con dâu rong huyết chẳng can dự gì tới ngươi. tận mắt thấy vết thương ở hạ thể con dâu , chắc chắn do sinh nở mà thành. Ngoài ngươi , còn ai từng tiếp xúc với nó nữa?"