Ông Xã Mới Cưới Vô Sinh, Sao Tôi Lại Có Bầu? - Chương 591: Không phải là nhìn trúng cô ta rồi đấy chứ?

Cập nhật lúc: 2025-11-12 14:40:54
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Nghe giọng điệu bất cần đời của tổng tài nhà , Lâm Nghị thực sự thông cảm cho những .

An phận thủ thường ? Thật là sống những ngày tháng quá yên , cứ chui đầu tìm chết.

Tan làm buổi tối, Thẩm Như Phong Vương Như Lan một cuộc điện thoại gọi về nhà ăn cơm.

Bây giờ Thẩm Khanh Khanh đến Kinh Đô, trong nhà vắng một , còn khí nhộn nhịp đông vui như nữa, Thẩm Như Phong cũng ở bên hai cụ nhiều hơn, nên tan làm là lập tức về nhà.

Anh vốn tưởng là đứa con hiếu thảo ấm áp, nào ngờ về đến nhà bố tra hỏi dồn dập một trận.

"Nghe hôm nay ở công ty, con gây chuyện khá lớn , tình hình thế nào? Con mặt bênh vực giám đốc bộ phận thiết kế ?"

Vương Như Lan hỏi dùng ánh mắt đầy kinh ngạc con trai, "Thằng nhóc , trúng cô đấy chứ?"

Không đợi Thẩm Như Phong trả lời, Vương Như Lan trợn mắt lên, trông vẻ hài lòng với Triệu Uyên.

Dù bà đến công ty, cũng tiếp xúc với nhân viên công ty, nhưng Triệu Uyên , bà rõ.

Hàng năm, hội nghị thường niên của công ty, Vương Như Lan đều cùng Thẩm Kiến Quốc tham dự.

Năm ngoái, bà tình cờ gặp Triệu Uyên , và ấn tượng về .

, lúc chuyện với bà, sự mục đích mặt che giấu nổi, đối với cấp , những phận quý trọng hơn , trong lời là nịnh nọt và tâng bốc, lúc nào cũng vẻ tiến nhà họ Thẩm.

Điều khiến Vương Như Lan đặc biệt phản cảm với cô .

Thực bà cũng là một bậc trưởng bối khá cởi mở, con trai, con gái nhà tìm đối tượng thế nào, bà cũng sẽ chê trách, miễn là các con vui vẻ là , dù đối phương gia cảnh bần hàn cũng , nhưng nhân phẩm ngay thẳng, quang minh chính đại.

Cái cô Triệu Uyên đó, ngay từ gặp đầu tiên, bà , đối phương là mưu mô.

Những phụ nữ như , thực sự cưới về nhà, chỉ sợ sẽ khiến nhà họ Thẩm mất yên .

Thẩm Như Phong ăn một miếng, câu của dọa cho suýt nghẹn.

"Khụ, khụ, khụ..."

Ho một hồi lâu, mới bình tĩnh , với vẻ mặt chấn động , hỏi: "Mẹ tin đồn từ ? Bây giờ tin đồn đều lan truyền bất chấp tính mạng ? Làm con thể vì cô chứ?!"

Anh còn tống cổ đó khỏi công ty để khỏi làm bẩn danh tiếng của Tập đoàn Thẩm thị, ai trúng Triệu Uyên ???

Thẩm Kiến Quốc ở một bên, xem náo nhiệt sợ chuyện lớn, lên tiếng : "Con còn chối cãi, ở văn phòng chủ tịch, bố cũng thấy ."

"Bố!!!"

Thẩm Như Phong nghiến răng, ánh mắt oán trách, uất ức tức giận, "Con xem truyền tin đồn chính là bố đấy ?!"

Nếu thì ở nhà, tin tức thể linh thông như ?

Thẩm Kiến Quốc cũng phủ nhận.

Vương Như Lan một tát vỗ đầu con trai, chất vấn: "Mau khai !"

Thẩm Như Phong thấy oan ức c.h.ế.t , oán hận bố, : "Bố truyền tin, ít nhất cũng truyền đầy đủ một chút! Triệu Uyên con đình chỉ công tác , ? Nếu con thực sự trúng , thể che chở?"

Sau đó về phía , đơn giản kể sự tình .

Nhắc những chuyện trơ trẽn mà Triệu Uyên làm, Thẩm Như Phong mặt hai cụ, cũng che giấu, trực tiếp lạnh lùng , "Cô thật là quá trơ trẽn! Bản thiết kế của cô bé , là chính mắt con thấy cô vẽ , kết quả cô dám sang cắn trả. Bộ phận thiết kế , đây Khanh Khanh bỏ ít tâm sức, con chắc chắn thể để nó hủy hoại. Vì , Triệu Uyên , tuyệt đối thể dùng nữa."

Nếu Lưu Kỳ và Đổng sự Vương chống lưng, hôm nay bắt Triệu Uyên cuốn xéo .

Thẩm Kiến Quốc và Vương Như Lan, khi giải thích của con trai, sắc mặt mới khá hơn một chút.

Hai họ cũng tán thành cách làm của con trai.

Vương Như Lan : "Con làm đúng, loại mất dạy đó, chúng chắc chắn thể dùng!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/ong-xa-moi-cuoi-vo-sinh-sao-toi-lai-co-bau/chuong-591-khong-phai-la-nhin-trung-co-ta-roi-day-chu.html.]

Thẩm Như Phong ấm ức , "Là đẻ của con, nghi ngờ con thích loại mất dạy đó!"

Vẻ mặt đó chỉ thiếu ghi dòng chữ: Con quá thương tâm , quá thất vọng về !

Thẩm Kiến Quốc cũng bỏ qua.

Hai vợ chồng biểu cảm giả vờ thảm thiết của con trai, thực cũng áy náy.

Vương Như Lan gắp cho con trai một đũa thức ăn thích, : "Là và bố con hiểu lầm , con ăn nhiều , bù đắp cho chút oan ức ."

Thế là chuyện oan uổng qua loa cho xong.

Thẩm Kiến Quốc cũng gắp cho một cái cánh gà, đó tiếp tục chủ đề nãy, chút vui : "Người gan cũng thật quá lớn! Không đây áp bức bao nhiêu nhân viên. Bình thường để Lưu Kỳ tự do, còn tưởng chúng gây sóng gió gì, ngờ rằng, chôn giấu mối họa lớn như ở bộ phận thiết kế!"

"Ừ." Thẩm Như Phong gật đầu, : "Lần xử lý xong Đổng sự Vương và Lưu Kỳ, con sẽ đuổi việc cô ."

Thẩm Kiến Quốc cũng tán thành, liền : "Con cứ thoải mái xử lý, bên ban giám đốc chuyện gì, bố sẽ đỡ cho!"

"Vâng." Thẩm Như Phong từ chối ý của bố.

Thẩm Kiến Quốc đỡ đần, cũng thể đối phó.

Còn Vương Như Lan khi hiểu rõ con trai ý gì với Triệu Uyên, thở phào nhẹ nhõm.

Thấy họ xong chuyện công ty, bà cũng bắt đầu hỏi chuyện quan tâm.

Vương Như Lan với vẻ mặt tò mò con trai, "Vậy con và cô bé , cũng coi như chút duyên phận? Trước đó ở sân bay, chính là cô đ.â.m lưng con ? Lúc đó con , cô là nhân viên công ty ?"

Thẩm Như Phong đầu óc chậm chạp, vẫn ý ngoài lời của , thành thật gật đầu thừa nhận, " , chính là cô , hấp tấp vội vàng, suýt nữa làm hỏng lưng con."

Cũng nhỏ nhắn như , lấy nhiều sức lực như thế.

Lần nào cũng đ.â.m một cái suýt chút nữa là tắt thở.

Vương Như Lan mắt sáng rực, bà tò mò truy hỏi: "Cô bé đó trông thế nào?"

Thẩm Như Phong ăn tùy ý trả lời bà: "Khá xinh, chỉ là tính cách lơ đễnh, đôi khi ngốc ngốc nghếch."

Thẩm Kiến Quốc cũng đang nhớ điều gì đó, lên tiếng : "Trước đây bố ăn cơm, hình như thấy con và một cô gái, ăn cơm ở nhà hàng bên ngoài công ty, chính là cô ?"

Thẩm Như Phong cũng thấy gì sai, gật đầu : "Chính là cô !"

Anh kể với bố về cảnh của Khương Thanh Lê ở bộ phận thiết kế, tiện thể thêm, điều kiện gia đình cô lắm.

"Mấy con đều thấy cô một ở cửa hàng tiện lợi nhai bánh mì, cuộc sống khó khăn đến nỗi cơm cũng ăn, đó tình cờ gặp, nên con dẫn cô ăn cơm cùng."

Nghe thấy lời , Vương Như Lan với ánh mắt đầy chê trách, "Nhân viên quyền con cơm cũng ăn, làm ông chủ nên tự xem bản ?"

Thẩm Như Phong buồn , "Liên quan gì đến con? Đâu do con tạo , nhưng mà, con bảo Lâm Nghị đưa thẻ ăn cho cô mà..."

Sau một hồi dò hỏi, Vương Như Lan cũng hiểu khá rõ về Khương Thanh Lê.

con trai với ánh mắt đầy ẩn ý, "Mẹ vẫn là đầu tiên, thấy con nhiều giúp đỡ một cô gái như ?"

Thẩm Như Phong vô tâm vô tư : "Ôi, ai bảo con trai trai lương thiện, cô chỉ ban ngày làm việc ở Thẩm thị, giờ tan làm buổi tối, còn làm thêm. Hôm đó chính là làm việc ở nhà hàng của Lâm Mục Dã, tan làm lúc đó đói quá, ngất , Lâm Mục Dã họ đưa đến bệnh viện, tiện thể thông báo cho con, con mới tra thế của cô ..."

Sau đó, kể cho bố những cảnh đau thương đây của Khương Thanh Lê.

Thẩm Kiến Quốc và Vương Như Lan xong, đều chạnh lòng.

"Một cô gái trẻ tuổi như , ở cái tuổi nuôi bản còn xong, nuôi gia đình, thật đáng thương."

Với tư cách là một cặp vợ chồng một cô con gái cưng, ngày thường yêu thương hết mực, họ đều xót thương cho cảnh của Khương Thanh Lê.

Loading...