Ông Xã Mới Cưới Vô Sinh, Sao Tôi Lại Có Bầu? - Chương 511: Tôi đã có người thích

Cập nhật lúc: 2025-11-09 08:54:25
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Đề nghị , Thẩm Khanh Khanh suy nghĩ nghiêm túc.

Trong lòng thực cũng chút lung lay.

Bởi vì Hứa Sơ Nguyện đúng!

Nghĩ kỹ xem, ai tin những chuyện mà một kẻ say rượu làm khi uống rượu chứ?

Không lẽ nào, cả họ Hoắc mãi chấp nhận cô , đều là bởi vì nghĩ rằng cô say sỉn và hành động bừa bãi với ?

Nghĩ đến khả năng , trong lòng Thẩm Khanh Khanh liền cảm thấy bực bội.

Đề nghị của Sơ Sơ quả thực .

, trong trạng thái tỉnh táo mà hôn

Nghĩ đến khuôn mặt tuấn mỹ lạnh lùng nghiêm nghị , Thẩm Khanh Khanh bắt đầu chùn bước.

Thôi , cô thực sự dám.

sợ bản sẽ đẩy .

Điều sợ hơn nữa, đó là trong trạng thái uống rượu, cô sợ sự bao dung cuối cùng dành cho sẽ biến mất.

Đến lúc đó, lẽ thực sự là toi đời.

Hứa Sơ Nguyện làm sự lo lắng của cô .

Cô lập tức cổ vũ: “Đừng sợ, Lâm Tiêu chuyện về Hoắc Vãn Âm đấy, nếu em nhát gan như , cả của thực sự sẽ phụ nữ khác cướp mất…”

Cô kéo Thẩm Khanh Khanh thì thầm bàn tán suốt hồi lâu.

Muộn hơn một chút, thời gian cũng khá trễ, Hoắc Tư Ngự liền đưa Thẩm Khanh Khanh rời .

Trước khi , Hứa Sơ Nguyện tươi , kéo tay Thẩm Khanh Khanh dặn dò: “Chuyện lúc nãy , em nhớ suy nghĩ kỹ nhé!”

Thẩm Khanh Khanh tai đỏ ửng, nhưng vẫn gật gật đầu, tỏ ý .

Sau khi họ rời , Bạc Yến Châu mới ôm lấy vợ, tò mò hỏi: “Em bảo cô suy nghĩ điều gì ?”

Hứa Sơ Nguyện kể chuyện của bạn cho Bạc Yến Châu .

Bạc Yến Châu xong, bất lực gõ nhẹ trán cô, : “Sao em tỏ thích thú khi thấy thiên hạ đại loạn thế ? Nhỡ sự thì làm ?”

Hứa Sơ Nguyện cọ cọ lòng , “Sao , hiểu cả , nếu thích, cho dù ơn to đến cũng vô dụng. Huống chi là ba bảy lượt xông tới hôn , ước chừng kịp đến gần đẩy , thậm chí ném cũng thể. Anh từ chối Khanh Khanh, chứng tỏ ý dung túng cho hành vi của Khanh Khanh.”

Bạc Yến Châu hứng thú nhướng mày, “Nghe em , cả nhà em đối với Thẩm Khanh Khanh cũng…”

Hứa Sơ Nguyện : “Chắc chắn là , hai họ, đại khái chỉ cần xé tờ giấy che là xong… Cũng đúng, chính xác hơn, là cả quá ác ý, trêu chọc Khanh Khanh thôi. Khanh Khanh tâm tư gì với , nghĩ, trong lòng rõ như lòng bàn tay.”

Bạc Yến Châu : “Vậy ? Anh ngược cảm thấy, vạch trần, ước chừng là xác nhận mức độ thích của bản …”

Hứa Sơ Nguyện ngẩng đầu , dường như hiểu lắm ý của .

Bạc Yến Châu tiếc lời giải thích với vợ: “Anh cả của em, làm việc gì cũng chuộng sự thỏa, kể cả tình cảm cũng , nếu thể xác nhận bản thể cho đối phương tất cả một trăm phần trăm, thì sẽ chủ động vạch trần mối tình mơ hồ …”

Hứa Sơ Nguyện suy nghĩ nghiêm túc, cảm thấy lời của Bạc Yến Châu khá lý.

Anh cả cô quả thực chút chủ nghĩa hảo, việc đều cưỡng ép sự hảo!

Sự phát triển giữa và Thẩm Khanh Khanh, tuy thái độ khá chậm nóng. nếu thực sự xác định tình cảm , thì cũng thể cho Thẩm Khanh Khanh cảm giác an một trăm phần trăm!

Đã ở bên , thì sẽ chia tay.

Hứa Sơ Nguyện đối với hai họ, bây giờ rốt cuộc thể lo lắng nữa.

Chỉ cần cho họ đủ thời gian, sớm muộn gì cũng sẽ ở bên .

Bạc Yến Châu cô nghĩ đến chuyện của khác nữa, ôm cô lòng hôn một cái, khẽ: “Đừng nghĩ nữa, đưa em tắm.”

Giọng trầm ấm và đầy mê hoặc, mang theo chút sắc thái gợi cảm.

Hứa Sơ Nguyện đột nhiên đỏ cả tai, nhưng từ chối, ngược còn chủ động vòng tay qua cổ .

“Vậy thì làm khó !”

“Không khó…”

Ánh mắt Bạc Yến Châu đột nhiên sâu thẳm, lập tức ôm bổng cô, đưa trong phòng tắm, hết sức chu đáo hầu hạ cô.

Tiếng nước rơi lộp độp vang lên từ phòng tắm, thỉnh thoảng xen lẫn những âm thanh mập mờ của hai .

Khi khỏi phòng tắm, là một tiếng .

Hứa Sơ Nguyện mệt đến nỗi động một ngón tay, Bạc Yến Châu bế khỏi phòng tắm.

“Còn khó chịu ?” Bạc Yến Châu thỏa mãn, giọng đầy quan tâm.

Hứa Sơ Nguyện gật đầu, giọng khàn, “Lưng mỏi…”

“Vậy để xoa bóp cho em.”

“Ừ.”

Hứa Sơ Nguyện đáp một tiếng, dựa Bạc Yến Châu, yên tâm tận hưởng nhẹ nhàng xoa bóp lưng cho .

Không bao lâu , Hứa Sơ Nguyện mơ màng chìm giấc ngủ, Bạc Yến Châu mới rút tay , đắp chăn cho cô, tắt đèn ngủ đầu giường…

Bên .

Thẩm Khanh Khanh theo Hoắc Tư Ngự rời , suốt đường luôn thờ thẫn.

Đầu óc chỉ nghĩ đến việc, trong lúc tỉnh táo, làm thế nào mới thể hôn Hoắc Tư Ngự.

Kế hoạch , bén rễ trong lòng cô.

Sau khi lên xe, Hoắc Tư Ngự yên lặng, nhưng khóe mắt Thẩm Khanh Khanh kìm , liên tục lén quan sát .

Hoắc Tư Ngự nhạy cảm bao, đương nhiên phát hiện .

Khi Thẩm Khanh Khanh nữa lén , Hoắc Tư Ngự đột nhiên , đầu , ánh mắt chạm Thẩm Khanh Khanh.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/ong-xa-moi-cuoi-vo-sinh-sao-toi-lai-co-bau/chuong-511-toi-da-co-nguoi-thich.html.]

Thẩm Khanh Khanh giật b.ắ.n , nhưng để che giấu sự hốt hoảng, cố gắng kìm nén cảm xúc.

Hoắc Tư Ngự cô đầy vẻ tươi hỏi: “Con nhóc Sơ Nguyện gì với em? Suốt chặng đường, em hơn mười , chuyện gì với ?”

Thẩm Khanh Khanh lập tức đỏ mặt, vội cúi đầu, biện minh: “Không , nghĩ nhiều .”

“Vậy ?” Hoắc Tư Ngự tin lắm, đôi mắt cứ chằm chằm, dường như đang chờ đợi lúc nào cô thổ lộ với .

Cảnh đêm bên ngoài cửa sổ ngừng lướt qua, ánh đèn vụn vặt rơi , chiếu lên đàn ông.

Thẩm Khanh Khanh ngẩng đầu, vặn thấy, khuôn mặt một nửa ẩn trong bóng tối, trông chút tà mị, nhưng kỹ càng mê hoặc.

Thực sự khiến lòng rung động!

Thẩm Khanh Khanh đầu óc chỉ nghĩ: Hôn ! Hôn một cái! Thử xem!

Lòng dũng cảm trong lòng đang tích lũy.

hứa với Sơ Sơ, sẽ thử mà.

Nhỡ thành công thì ?

Cô từ từ tiến gần khuôn mặt tuấn tú , phát hiện Hoắc Tư Ngự từ chối, khiến trong lòng cô vô cùng vui sướng.

Hy vọng mắt!

Ngay lúc , Lâm Tiêu phía đột nhiên lên tiếng: “Tổng giám đốc, tiểu thư Thẩm, chúng đến .”

Tiếng đến sớm đến muộn làm gián đoạn Thẩm Khanh Khanh, cũng khiến lòng dũng cảm mới tập trung của cô tan biến.

Cô ủ rũ mở cửa xe, tỏa vẻ vui.

Hoắc Tư Ngự bóng lưng cô, cảm thấy kỳ lạ.

Con nhóc , quả thực .

Ngay lúc , điện thoại đột nhiên reo.

Là cuộc gọi từ phía Hứa Thanh Thu ở Kinh Đô.

Hoắc Tư Ngự máy, cũng bên gì.

Một lúc , Thẩm Khanh Khanh vẫn thấy ý định cùng.

Hoắc Tư Ngự thấy cô tại chỗ chờ , chỉ thể vẫy tay, : “Khanh Khanh, em lên , chút việc, ngoài một chuyến.”

Thẩm Khanh Khanh ngạc nhiên, nhịn hỏi: “Xảy chuyện gì ?”

Hoắc Tư Ngự lắc đầu, ý định với cô, chỉ đáp: “Không chuyện quan trọng, một lát về, em ngoan ngoãn về nhà .”

Nói xong, xoa xoa đầu cô, nhanh chóng lên xe rời .

Thẩm Khanh Khanh dù nghi hoặc, nhưng cũng nghĩ nhiều, tự lên lầu .

Hoắc Tư Ngự khi lên xe, liền thẳng tiến đến một phòng bệnh nào đó trong bệnh viện.

Người nhập viện đương nhiên là Hoắc Vãn Âm.

Suốt đường , sắc mặt Hoắc Tư Ngự đều phủ một tầng hàn sương.

Bởi vì, chuyện mà Hứa Thanh Thu điện thoại.

Để cho Hoắc Vãn Âm ảnh hưởng đến Hoắc Tư Ngự và Thẩm Khanh Khanh, Hoắc Vân Trạch trực tiếp lệnh, bảo cô của Hoắc Tư Ngự đến đưa cô về, nếu , gia tộc họ Hoắc sẽ cắt đứt quan hệ với gia đình họ.

Hoắc Lan Tâm nhận cảnh cáo của Hoắc Vân Trạch, đương nhiên dám trái ý, lập tức đến Hải Thành, đưa Hoắc Vãn Âm .

Kết quả ngờ rằng, Hoắc Vãn Âm đưa cô , thông, đuổi chăm sóc , tự nuốt hơn nửa lọ thuốc ngủ.

Hoắc Lan Tâm sợ thể, vội vàng gọi điện cho Hoắc Vân Trạch, báo tình hình bên .

Khi Hoắc Tư Ngự đến, Hoắc Vãn Âm tỉnh , Hoắc Tư Ngự bước cửa, trong mắt cô ẩn chứa đầy sự ấm ức và bi thương.

Hoắc Tư Ngự cũng thèm một cái, giữa chân mày đè nén một tầng lãnh ý, trực tiếp hỏi Hoắc Lan Tâm: “Người thế nào ?”

Hoắc Lan Tâm hôm nay đến mắt đỏ hoe.

Lúc thấy Hoắc Tư Ngự xuất hiện, trong lòng cũng thở phào, với : “Bác sĩ kịp thời rửa dày cho cô , thì chuyện gì.”

Nói xong, bà chút bất nhẫn hỏi Hoắc Tư Ngự, “Tư Ngự, chuyện tử tế với cô , ? Coi như cô cầu xin , cô chỉ một đứa con gái , thể nào mở mắt gặp chuyện !”

Hoắc Tư Ngự nhíu mày, rốt cuộc cũng đồng ý.

“Cháu , cháu sẽ với cô .”

Hoắc Lan Tâm , mới yên tâm ngoài.

Trước khi , bà hiệu với Hoắc Vãn Âm.

Hoắc Tư Ngự bên cửa sổ, chút cảm xúc Hoắc Vãn Âm giường bệnh, giọng điệu chút gợn sóng hỏi: “Rốt cuộc em thế nào?”

Hoắc Vãn Âm đáng thương, giọng yếu ớt : “Anh Tư Ngự, em chỉ là… rời khỏi trong nước, em cách quá xa…”

Hoắc Tư Ngự chằm chằm mặt, ánh mắt đầy sắc bén.

Hoắc Vãn Âm nghĩ thầm, bản như , là đàn ông thì cũng mềm lòng chứ?

cẩn thận đưa tay, nắm lấy vạt áo Hoắc Tư Ngự, giọng điệu mong manh : “Anh Tư Ngự, thể đừng đuổi em , em thực sự thích , từ sớm thích . , vướng mối quan hệ giữa chúng , em chỉ thể rời xa, tránh xa . Những năm nay, em luôn giảm bớt cơ hội trở về nước, em tưởng như em thể quên . phát hiện, em căn bản làm … cho nên…”

Trong mắt cô ẩn giấu vô hạn kỳ vọng, Hoắc Tư Ngự, cẩn thận hỏi: “Anh thể cho em một cơ hội ? Em sẽ đảm bảo, em và , nhất định là hợp nhất, ?”

Ánh mắt đáng thương của cô , chằm chằm Hoắc Tư Ngự, trong mắt tràn đầy van xin…

nghĩ, bản , làm đến bước , thậm chí cam tâm tình nguyện vì mà chết, còn thể lung lay ?

, cô rõ ràng đủ hiểu Hoắc Tư Ngự.

Anh tuyệt đối thể dễ dàng như khác uy hiếp.

Đặc biệt là Hoắc Vãn Âm dùng mạng sống của , để uy h.i.ế.p bắt phục tùng tình cảm.

Hoắc Tư Ngự lạnh lùng gạt tay cô , giọng điệu như thấm đẫm băng hàn, “Hoắc Vãn Âm, hôm nay đến, chỉ là bởi vì, hy vọng lấy làm cái cớ, để tìm đến cái chết… Tôi mang một mạng sống vô cớ. Còn nữa, vĩnh viễn thể thích em, bởi vì, thích!”

Loading...