Trong đầu lướt qua khung cảnh năm đó tận mắt chứng kiến sự phản bội của Hứa Giai Văn, mũi d.a.o vô thức run lên, một giọt m.á.u đỏ tươi lập tức trào .
Tiểu Lâm vội vàng tìm băng cá nhân dán cho , giọng điệu xót xa.
“Bố ơi bố chảy nhiều m.á.u quá, chắc là đau lắm .”
Tôi an ủi nó: “Vết thương nhỏ thôi, đau .”
“So với những tổn thương của mười tám năm , vết thương nhỏ thế chẳng đáng nhắc tới.”
Khi đó và Hứa Giai Văn mới kết hôn, chính là lúc vợ chồng son mặn nồng như mật rót tai.
Bộ phận thị trường của họ gần như tuần nào cũng tụ tập ăn mừng vì dự án thành công, cô thường xuyên dẫn cùng.
Tôi quen Tô Lâm Trạch lúc đó.
Hắn Hứa Giai Văn là phụ nữ mang thai, còn chủ động xuống bên cạnh , trao đổi phương thức liên lạc, cùng trò chuyện về những chủ đề chăm sóc bà bầu.
Lúc đó còn khá quý mến , khi buổi tiệc kết thúc luôn khen là mặt Hứa Giai Văn.
nào nhắc đến, cô cũng nhíu mày chê bai.
“Tốt chỗ nào chứ? Ngoại hình bình thường, dáng bình thường, ba mươi tuổi còn cưới vợ.”
“Nếu dựa cái bằng thạc sĩ và quan hệ bối cảnh của gia đình, thể lên vị trí trưởng phòng nhanh như .”
“Anh ít tiếp xúc với thôi, hạng lành gì .”
Tôi cho là đúng với quan điểm của cô , lưng cô vẫn trò chuyện chia sẻ cuộc sống thường ngày với Tô Lâm Trạch.
đó, cô tụ tập thích dẫn theo nữa.
Ban đầu để ý, nhưng dần dần phát hiện thời gian tan làm của cô càng lúc càng trễ, tăng ca cũng ngày một nhiều.
😁
Tôi bắt đầu cả ngày lo âu phiền muộn, chỉ sợ cô sẽ lòng đổi .
Tô Lâm Trạch nỗi lo lắng của , bèn thề thốt đảm bảo với :
“A Sênh, cứ yên tâm ở nhà , ở công ty giúp canh chừng , tuyệt đối để bất kỳ gã đàn ông nào đến gần cô nửa bước .”
“Cậu cũng đừng suy nghĩ lung tung nữa, gần đây công ty bận rộn, tăng ca quả thực là chuyện thường tình, lúc cô tăng ca cũng đều ở đó mà, cần lo lắng cô sẽ xảy vấn đề gì .”
Thực vẫn tin tưởng Hứa Giai Văn, như , càng thêm phần yên tâm.
Cho đến khi Hứa Giai Văn m.a.n.g t.h.a.i bảy tháng, cuối cùng cũng thể yên nữa ngày thứ sáu liên tiếp cô tăng ca.
Đêm đó, xách theo liễn cháo gà tự tay hầm đến công ty của cô .
Đã gần mười giờ đêm, trong tòa nhà gần như bóng .
Tôi giải thích phận và mục đích đến, bác bảo vệ trực cửa bèn cho công ty.
Khu vực làm việc tĩnh lặng một bóng , thấy tăm của Hứa Giai Văn cả. Chỉ một căn phòng làm việc khép hờ hắt ánh sáng, thoang thoảng truyền hai tiếng thở dốc đan xen quấn quýt lấy .
m thanh đó, quen thuộc.
Tôi như sét đ.á.n.h ngang tai, cả đờ tại chỗ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/nut-that-18-nam/chuong-3.html.]
Mãi cho đến khi bước tới gần thêm vài bước, tầm mắt xuyên qua khe cửa rõ khuôn mặt hai đang quên hôn đắm đuối, mới sực tỉnh mà xông .
Khoảnh khắc đó mất tôn nghiêm, mất lý trí, hét lên thật lớn như một kẻ điên.
Tôi gào chất vấn Hứa Giai Văn tại phản bội !
Vậy mà cô hề một lời giải thích, chỉ hoảng hốt vội vàng vớ lấy quần áo che , còn Tô Lâm Trạch thì bảo vệ cô thật chặt lưng.
Ánh mắt Hứa Giai Văn hề một chút hối nào, chỉ là sự lạnh lẽo và giận dữ.
“Anh chạy đến công ty phát điên cái gì !”
【2】
“Nếu làm kinh động đến khác, định để Lâm Trạch chân ở công ty thế nào đây?” Tôi mất kiểm soát, phát điên cầm bình giữ nhiệt trong tay ném về phía Tô Lâm Trạch.
Thân hình Hứa Giai Văn một tay đẩy ngoài, đập mạnh góc bàn, ngã nhào xuống đất.
Mà cô vì vận động kịch liệt lúc nãy, thấp thoáng hiện sắc máu, m.á.u dần dần thấm ướt quần.
Cô ôm bụng đau đến mức mất hết sức lực, khiến cả cơ thể thấm đẫm trong vũng m.á.u tươi.
Tô Lâm Trạch cẩn thận bảo vệ cô đang hoảng sợ rời , bỏ mặc đang ngã mặt đất ở đó.
Điện thoại từ bệnh viện gọi đến cho , vội vàng chạy qua đích ký giấy cam kết phẫu thuật, Hứa Giai Văn đưa lên bàn mổ.
Cái t.h.a.i bảy tháng tuổi ngạt thở c.h.ế.t lưu trong bụng .
Tôi kể một cách bình thản, nhưng hốc mắt Tiểu Lâm đỏ hoe.
Nó khịt mũi một cái, giọng nghẹn ngào: “Vậy đó thì ạ?”
Sau đó,
Mẹ vội vàng đến bệnh viện chăm sóc cô , ép Hứa Giai Văn giấy cam đoan.
Bắt cô phép qua với Tô Lâm Trạch nữa.
Tiểu Lâm căng thẳng : “Vậy bà sửa đổi ạ?”
Sửa đổi?
Hực hực, ngoại tình chỉ đầu tiên và vô đó.
Cô làm thể sửa đổi cơ chứ.
Nói đến đây, bên ngoài tiếng gõ cửa.
Tiểu Lâm lau vệt nước nơi khóe mắt, xoay mở cửa.
“Bố ơi, gửi hoa cho bố , còn cả một hộp lớn bánh ngọt của Marilyn nữa.”
Nó ôm đồ đóng cửa , khi ánh mắt rơi tấm thiệp đính bó hoa, bước chân chợt khựng : “Hứa Giai Văn?”
Trên thiệp :
【A Sênh, em thật may mắn vì mười tám năm thể tương phùng với một nữa, mong thể tha thứ cho em của ngày xưa.】
——【Hứa Giai Văn】