Nữ Y Sĩ Nông Môn Bị Chiến Thần Vương Gia Cưỡng Liêu Đi - Chương 94: Đặt Tên
Cập nhật lúc: 2025-09-27 08:03:55
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/4fmx81lOty
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
Mọi bên xong, đều im lặng. La Thị Phố là nơi nào họ đều rõ, bây giờ cô nương mắt đưa chúng rời khỏi La Thị Phố, chỉ giúp những đứa trẻ no đủ ấm áp, mà còn cho chúng cơ hội đổi vận mệnh, họ khỏi đối với cô nương thôn dã mắt sản sinh vài phần kính trọng.
Lời của Lâm Kiều An như một ánh sáng ấm áp, xuyên qua đám mây mù trong lòng những đứa trẻ. Chúng từng sống ở đáy xã hội, ai đoái hoài, mỗi ngày đói rét bủa vây, đủ ăn, bây giờ chỉ nhà, khao khát về tương lai, mà còn ý nghĩa để sống.
Vì những điều , Túy Tiên Lâu ngày đầu tiên khai trương nhận sự tán dương nhất trí của khách hàng, việc làm ăn vô cùng phát đạt. Đương nhiên, vui kẻ buồn, Túy Tiên Lâu việc làm ăn hồng phát rực rỡ, còn Vọng Nguyệt Lâu, tửu lầu nhất Kinh đô ngày nào, hôm nay u ám thê lương.
Kỷ chưởng quỹ của Vọng Nguyệt Lâu tửu lầu từng còn chỗ trống, giờ chỉ còn lác đác vài , chân mày nhíu chặt. Tiểu tư bên cạnh thấy , cẩn thận : “Chưởng quỹ, chúng nên nghĩ cách gì ? Việc làm ăn đều Túy Tiên Lâu cướp mất , cứ thế , Vọng Nguyệt Lâu của chúng e là sẽ đóng cửa mất thôi.”
Chưởng quỹ , mắt trợn tròn giận dữ: “Đóng cửa? Vọng Nguyệt Lâu của sừng sững trăm năm ở Kinh đô, há thể một tửu lầu mới mở đánh bại! Hôm nay sở dĩ như , chẳng qua là vì hôm nay họ khai trương ngày đầu tiên, đến góp vui chút thôi, qua một thời gian ngắn là sẽ thôi.”
Tiễn vị khách cuối cùng của Túy Tiên Lâu, Lâm Kiều An và những khác bận rộn cả ngày cuối cùng cũng nghỉ ngơi. Dù cả ngày bận rộn, đều mệt, nhưng mỗi gương mặt đều nở nụ thỏa mãn.
Họ , sự vất vả hôm nay là xứng đáng, Túy Tiên Lâu hôm nay một khởi đầu , chỉ thể ngày càng hơn. Lâm Kiều An đôi mắt tràn đầy mong đợi của những đứa trẻ, suy nghĩ một lát hỏi: “Trong các con, bao nhiêu đứa trẻ từ nhỏ tên ?”
Tụi trẻ , tụi trẻ, cuối cùng đều cúi đầu, đứa tay nhỏ tự chủ mà níu chặt góc áo, trong ánh mắt lộ một tia mịt mờ và u buồn. Chúng bỏ rơi, làm ai tốn công tốn sức đặt tên cho chúng .
Lâm Kiều An thấy , trong lòng dâng lên một nỗi chua xót khó tả. Nàng dịu dàng tiếp lời: “Trên thế giới , mỗi đều nên một cái tên thuộc về , đó là một phần của thể chúng , cũng là minh chứng cho sự tồn tại của chúng .”
“Từ hôm nay trở , Túy Tiên Lâu chính là nhà của các con, tất cả ở Túy Tiên Lâu đều là nhà của các con. Đứa nào họ gốc thì cứ dùng họ gốc, đứa nào thì chọn một họ mới. Các con thể theo họ Lâm, theo Tô ca ca của các con họ Tô, hoặc theo Lưu gia gia của các con họ Lưu.”
“Các con xác định họ của , sẽ đặt cho các con những cái tên mới. Tên cũ của các con là một phần cuộc đời các con, các con cũng nhớ, quên. Đặt tên mới cho các con, chỉ là để các con một khởi đầu mới, một phận mới, để dũng cảm đối mặt với cuộc sống mới!”
Những đứa trẻ lời Lâm Kiều An , chút ngơ ngác hiểu ý nghĩa là gì, nhưng chúng , từ hôm nay trở , chúng sẽ tên thật của riêng , còn là những biệt danh gọi bâng quơ nữa, điều khiến những khuôn mặt nhỏ nhắn của chúng đều lộ vẻ phấn khích.
Nhất thời tất cả những đứa trẻ đều ùa lên vây lấy, nhờ Lâm Kiều An đặt tên. Trong đó, một đứa trẻ nam : “Kiều An tỷ tỷ, con theo tỷ họ Lâm, tỷ đặt cho con một cái tên uy vũ bá khí đấy.”
Ngay đó, một đứa trẻ nữ cũng líu lo : “Con là do Tô ca ca cứu về, con theo Tô ca ca họ Tô, con một cái tên như Tô ca ca.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/nu-y-si-nong-mon-bi-chien-than-vuong-gia-cuong-lieu-di/chuong-94-dat-ten.html.]
“Kiều An tỷ tỷ, con vốn họ Dương, nhưng con tên!”
“Kiều An tỷ tỷ, con Lưu gia gia tìm thấy gốc liễu lớn, con họ Liễu, khéo đồng âm với chữ ‘Lưu’ của Lưu gia gia.”
Lâm Kiều An đám trẻ làm cho chút bối rối, nàng ban đầu chỉ giúp đỡ chúng, nhưng ngờ, trở thành ‘gia trưởng’ lớn của những đứa trẻ . Mấy Sở Diệp Thần xa thấy , đều nở nụ .
Lâm Kiều An những đứa trẻ , trong lòng cũng mềm lòng, dịu dàng : “Được, , các con đừng vội, từng đứa từng đứa một, Kiều An tỷ tỷ nhất định sẽ đặt cho các con những cái tên nhất.”
“Bây giờ, những đứa trẻ cần đặt tên, nam và nữ chia thành hai hàng, cạnh , sẽ đặt tên cho các con, ?” Nói xong Lâm Kiều An bắt đầu suy nghĩ nghiêm túc, còn những đứa trẻ cũng ngoan ngoãn thành hai bên.
Một lát , Lâm Kiều An về phía đứa trẻ nam theo họ Lâm: “Con cứ gọi là Lâm Hạo Vũ , mưu trăm năm sự, vũ trụ hạo vô cùng, mong con tương lai thể sở hữu trời đất rộng lớn, dũng cảm khám phá chân lý của thế gian.”
Nghe xong, Lâm Hạo Vũ liên tục lẩm nhẩm cái tên : “Hạo Vũ, Lâm Hạo Vũ!” Một lát phấn khích nhảy cẫng lên: “Oa, Hạo Vũ, Lâm Hạo Vũ, thật quá, cảm ơn Kiều An tỷ tỷ! Sau con một cái tên của riêng .”
Tiếp đó, Lâm Kiều An sang cô bé kiên quyết họ Tô: “Con con theo Tô ca ca của con họ Tô, từ hôm nay trở cứ gọi là Tô Cảnh Dao , Cảnh tinh phụng hoàng, d.a.o lâm quỳnh thụ, nguyện con nồng nhiệt như phong cảnh bốn mùa, cuộc đời kiên cường bất khuất như ngọc báu.”
“Tô Cảnh Dao, Cảnh Dao, cảm ơn Kiều An tỷ tỷ! Cái tên thật , con thích.” Cô bé mặt tràn đầy nụ hạnh phúc.
Sau đó, nàng về phía đứa trẻ vốn họ Dương nhưng tên: “Con con họ Dương, cứ gọi là Dương Gia Thụ , Kinh Thi câu, vui khu vườn , cây đàn hương tươi , gốc dây mây quấn quýt, mong con sức sống mãnh liệt và tiềm năng phát triển vững mạnh, trở thành trụ cột của Ly Nguyệt.”
“Con nhắc đến chữ ‘Liễu’, thì cứ gọi là Liễu Hề Viên , rạng rỡ , là giai nhân của quốc gia, nguyện con như lời thơ miêu tả, trở thành con gái xinh hiền thục, đức tài vẹn , mang sự ấm áp và ánh sáng cho thế gian.”
Lâm Kiều An lượt giúp những đứa trẻ bỏ rơi đặt tên mới, mỗi cái tên đều hàm chứa ý nghĩa và kỳ vọng. Nàng thấy những đứa trẻ vì tên mới mà phấn khởi thôi, trong lòng cũng tràn đầy sự an ủi và mãn nguyện.
Những cái tên chỉ là một danh xưng đơn thuần, mà còn là sự khởi đầu của một cuộc sống mới của những đứa trẻ , là niềm hy vọng những khả năng vô hạn trong tương lai.
Con đường phía còn dài, nhưng nàng tin rằng, chỉ cần chúng dũng cảm, kiên cường, tràn đầy hy vọng, chúng nhất định thể thoát khỏi quá khứ, bước cuộc đời rực rỡ của riêng . Tên đặt xong, Lâm Kiều An cho phép lũ trẻ trở về nghỉ ngơi.