Nữ Y Sĩ Nông Môn Bị Chiến Thần Vương Gia Cưỡng Liêu Đi - Chương 217: Tết Trung Thu

Cập nhật lúc: 2025-09-27 08:11:01
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pqi81iUn1

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Thời gian ngày một trôi qua, thoáng chốc đến ngày Tết Trung Thu.

Tết Trung Thu là một ngày lễ truyền thống từ ngàn xưa, chỉ học đường nghỉ học mà ngay cả triều đình cũng nghỉ liền ba ngày. Và ba ngày đó, chính là kỳ thi mùa thu.

Sở Diệp Thần khi bận rộn xong việc của , đến Mai Viên từ sáng sớm. Lúc , Lâm Kiều An vẫn đang ở trong phòng của Đồng di để châm cứu cho nàng.

Sau khi Sở Diệp Thần bước Mai Viên, thấy Lâm Kiều An. Hỏi thăm xong, nàng đang châm cứu cho phụ nữ đầy sẹo mặt. Hắn ở cửa phòng Đồng di, do dự một lúc lâu một bước .

Khoảng thời gian , do Sở Diệp Thần luôn bận rộn với việc triều đình, còn gần đây Lâm Kiều An đến ngay bên cạnh Tĩnh Vương phủ để dạy y thuật, khi dạy xong phần lớn thời gian cũng trực tiếp đến Tĩnh Vương phủ, nên Sở Diệp Thần cũng lâu đến Mai Viên.

Giờ đây, Bạch Mộng thấy Diệp công tử mà ngày đêm mong nhớ bước , sắc mặt liền tươi tỉnh. Nàng vội vàng kiểm tra y phục của gì bất lập tức hành lễ: "Mộng Nhi bái kiến Diệp công tử!"

Sở Diệp Thần để ý đến nàng mà về phía Đồng di đang giường và Lâm Kiều An đang châm cứu.

Trước thái độ đó của Sở Diệp Thần, Bạch Mộng chút lúng túng, chốc lát nàng tự dậy sang một bên.

Ánh mắt nàng Sở Diệp Thần mang theo vài phần si mê, còn ánh mắt Lâm Kiều An thì vài phần oán hận. Chắc chắn là nàng gì đó mặt Diệp công tử, nên Diệp công tử mới đối xử với như .

Lâm Kiều An đối với biểu hiện của Sở Diệp Thần thể là vô cùng hài lòng. Nam nhân mà nàng để mắt đến, thì nên từ chối lời tán tỉnh của nữ nhân.

Một lúc , Lâm Kiều An rút ngân châm . Sở Diệp Thần ở phía mang theo vài phần quan tâm hỏi: "Nàng thế nào ?"

Mỗi thấy Đồng di, nội tâm đều vô cùng phức tạp, luôn một thứ tình cảm khó thành lời ở trong đó, nhưng tại .

Lâm Kiều An chút nghi hoặc : "Theo lý mà , trải qua thời gian châm cứu và dùng thang thuốc , thể của Đồng di đáng lẽ nên dần dần khởi sắc."

" , ngoài việc cục m.á.u đông ở não bắt đầu tan dần , những chỗ khác đều bất kỳ chuyển biến nào, thể dường như còn suy yếu hơn, cứ như thể tất cả thang thuốc đều tác dụng gì ."

Lời dứt, Bạch Mộng ở bên cạnh thoáng qua một khắc hoảng loạn, tuy rằng chỉ trong chớp mắt, nhưng vẫn Lâm Kiều An tinh mắt bắt lấy.

Nghĩ đến những lời ám vệ với khi Đồng di ngã, Lâm Kiều An tuy nghi ngờ Bạch Mộng do Đồng di một tay nuôi lớn như , nhưng ngoài điều đó , nàng thật sự tìm bất kỳ nguyên nhân nào khác khiến Đồng di xuất hiện tình trạng như hiện tại.

Ra khỏi viện tử của Đồng di, Lâm Kiều An hỏi Sở Diệp Thần: "Hôm nay Trung Thu đến đây làm gì? Trung Thu là ngày đoàn viên gia đình, chẳng lẽ nên ở trong hoàng cung bầu bạn với phụ hoàng ?"

Sở Diệp Thần mang theo vài phần vui : "Người ba cung sáu viện của , còn các hoàng tử khác bầu bạn, cần . Trước khi đến biên giới, Tết Trung Thu hoặc là trải qua ở Hoằng Văn Thư Viện, hoặc là một trải qua."

Lâm Kiều An khỏi thầm than trong lòng. Người kế thì cha ghẻ. Chiêu Hòa Đế tuy đối xử với Sở Diệp Thần tệ, nhưng dù cũng chỉ một Sở Diệp Thần là con trai. Ngoài mấy hoàng tử khác , còn bách tính thiên hạ cần đến, nên việc tình yêu dành cho phần lơ là là điều khó tránh khỏi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/nu-y-si-nong-mon-bi-chien-than-vuong-gia-cuong-lieu-di/chuong-217-tet-trung-thu.html.]

Thấy Lâm Kiều An dáng vẻ như , Sở Diệp Thần liền hiểu nữ nhân mắt đang nghĩ gì, thế là an ủi: “Thôi , đừng nghĩ nhiều nữa, nàng, quãng đời còn của sẽ còn cô độc.”

“Ở ngoại ô thành một trường đua ngựa hoàng gia, khi đến kinh đô hứa với Thần Hi sẽ tặng cho hai tỷ mỗi một con ngựa. Bây giờ con ngựa con của Thần Hi cũng lớn gần bằng, hôm nay là Trung Thu, việc gì làm, chi bằng chúng cùng xem, cưỡi ngựa xong cùng dạo phố.”

Lâm Kiều An chút tò mò hỏi: “Chàng hứa với thằng bé lúc nào ?”

“Khụ khụ!” Sở Diệp Thần khẽ ho hai tiếng để che giấu sự ngượng ngùng trong lòng, làm thể của nàng vì hai con ngựa mà bán tỷ tỷ nuôi nấng lớn khôn chứ.

Một lát , Sở Diệp Thần mới : “Chúng sớm một chút , muộn sẽ cưỡi bao lâu !”

Lâm Kiều An thấy vẻ mặt Sở Diệp Thần như , trong lòng đầy nghi hoặc, nhưng một bên là do nuôi lớn từ nhỏ, một bên yêu, chắc sẽ làm gì , thế là nàng : “Vậy chờ một lát, gọi Thần Hi y phục.”

Trên đường đến phòng tiểu Thần Hi, nàng gặp Chu thẩm, Lâm Kiều An ghé sát tai bà thì thầm vài câu, đó mới về phía phòng tiểu Thần Hi.

Tiểu Thần Hi đang làm bài vở, thể cưỡi ngựa thì cả vui mừng khôn xiết. Còn Thiên Minh, vì cần học nên cùng Triệu Tứ Nương đến Túy Tiên Lâu từ sớm.

Chẳng mấy chốc, Lâm Kiều An và tiểu Thần Hi trang phục cưỡi ngựa . Lâm Kiều An một hồng y cưỡi ngựa ánh nắng rạng rỡ, khiến Sở Diệp Thần ngẩn . Còn Bạch Mộng xa, trong mắt đầy đố kỵ và oán hận.

Trường đua ngựa hoàng gia là trường đua lớn nhất bộ Ly Nguyệt, bên trong nuôi hàng trăm loại ngựa khác , còn các địa hình đa dạng như đồng cỏ, bãi cát, núi đồi, thể thích ứng với nhiều môi trường bên ngoài.

Các công tử thế gia ở kinh đô đa phần đều yêu ngựa, dù thích cũng đều cưỡi, trong Lục nghệ của quân tử cũng bao gồm cưỡi ngựa b.ắ.n cung.

Trường đua ngựa hoàng gia mở cửa cho dân thường, chỉ con cái của quan viên từ Tam phẩm trở lên ở kinh đô mới thể đến đây. Đương nhiên cũng thể dẫn theo một khác, những yêu cầu gì khác, dù những thể kết giao với họ đều bình thường.

Vì là Tết Trung Thu, cả triều đình lẫn học đường đều nghỉ, nên ở trường đua ngựa hôm nay thể là đặc biệt đông đúc.

Rất nhiều còn đang đợi ở cổng để vệ sĩ kiểm tra từng lớp, Lâm Kiều An vì Sở Diệp Thần dẫn dắt, vệ sĩ dỡ bỏ chướng ngại vật từ xa. Lâm Kiều An là đầu tiên đến trường đua ngựa hoàng gia, đập mắt nàng là một bãi cỏ cực kỳ rộng lớn, đó đang phóng ngựa phi nước đại, tiếng vó ngựa, tiếng hò reo từng đợt nối tiếp , chỉ tiểu Thần Hi khó nén nổi sự phấn khích, mà ngay cả Lâm Kiều An cũng vô cùng chấn động.

Sở Diệp Thần dẫn Lâm Kiều An và tiểu Thần Hi vượt qua bãi cỏ , đến một trường đua ngựa khác phía .

Trường đua ngựa ít hơn, chủ yếu là những đứa trẻ mới bắt đầu học cưỡi ngựa, và một nữ nhân kỹ năng cưỡi ngựa quá tinh xảo.

Chuồng ngựa ở giữa hai trường đua, cuối cùng Sở Diệp Thần dẫn họ dừng ba con ngựa.

Trong đó một con trắng như tuyết, một sợi lông tạp, thấy lạ cũng kinh hãi xao động, trông vô cùng hiền lành. Một con đỏ rực như lửa, trông tinh thần, khịt mũi, móng ngựa khẽ cào mặt đất. Con còn là một con ngựa con màu nâu, trông chừng bảy tám tháng tuổi.

Loading...