Nữ Y Sĩ Nông Môn Bị Chiến Thần Vương Gia Cưỡng Liêu Đi - Chương 157: Uy Hiếp

Cập nhật lúc: 2025-09-27 08:07:23
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pqi81iUn1

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Lâm Kiều An im lặng một lát, đó tiếp tục : “Vậy ngươi cha ngươi đang liên lạc với ai trong triều đình Ly Nguyệt ?”

“Không , mỗi đó đều mặc y phục đen che mặt tránh mặt tất cả .”

“Người đó là nam nữ, bao nhiêu tuổi?”

Mộc Hạ Tuấn vẫn lắc đầu. Lâm Kiều An còn hỏi thêm gì đó, thì thấy đầu Mộc Hạ Tuấn rũ xuống, cả liền ngủ . Lâm Kiều An thấy bèn rút ngân châm gáy .

Sau khi rút ngân châm xong, nàng thấy Sở Diệp Thần ánh mắt đầy nghi hoặc : “Muốn hỏi gì ngươi cứ hỏi thẳng !”

Sở Diệp Thần lắc đầu: “Chờ đến khi nàng , tự nhiên sẽ cho . Nếu nàng cứ hỏi, cũng chỉ là khiến nàng vui một cách vô cớ, chi bằng hỏi. Dù nàng cũng sẽ làm hại , cũng sẽ làm hại Ly Nguyệt và bá tánh thiên hạ, như là đủ .”

Lâm Kiều An khẽ cắn nhẹ đôi môi mỏng : “Xin , chỉ là nghĩ nên với Chàng thế nào, hề ý định giấu giếm ngươi.”

“Vô sự, vất vả cho nàng , mệt mỏi lâu như , giờ ngọ đến, ăn chút gì nàng trở về nghỉ ngơi !” Sở Diệp Thần ôm lấy Lâm Kiều An, khẽ .

“Được!”

Lại qua hai ngày nữa, thể của Lâm Kiều An và Sở Diệp Thần đều hồi phục gần như . Lâm Kiều An ở nhà nhiều ngày ngoài, giờ đang chuẩn dạo một vòng Phong Châu để xem tình hình khi còn hải tặc nữa.

Vừa khỏi cổng viện Diệp Phong vội vàng chạy đến báo: “Lâm cô nương, hơn nửa bá tánh ở khu vực phía Tây thành hiện đang sốt cao hạ, bụng đau dữ dội, nàng mau đến xem một chút, Hứa đại phu đến đó nhưng ông cũng cách nào.”

Mấy lập tức hướng về phía Tây thành mà . Khu vực phía Tây thành là khu dân nghèo của Phong Châu, đợi đến khi mấy bọn họ đến nơi, đường khắp nơi đều la liệt bá tánh vì đau bụng mà thể dậy, khắp cả khu vực đó đều vang lên tiếng kêu than đau đớn của bá tánh.

Lâm Kiều An thấy lập tức về phía bá tánh gần nhất, khi bắt mạch, thần sắc nàng chút nghiêm trọng, “Bọn họ đều trúng độc!”

Bá tánh xung quanh đều bắt đầu hoảng sợ, nhao nhao cầu xin Lâm Kiều An trong đau khổ: “Lâm cô nương, cầu xin nàng, cứu chúng , chúng đều chết.”

“Phải đó, cô nương, cầu xin nàng, cứu , nữ nhi của còn nhỏ như , cha nó qua đời , thể mẫu nữa.”

Diệp Tinh bên cạnh cũng : “Tiểu thư, nàng cách nào cứu bọn họ ?”

“Giải độc thì khó, nhưng nếu tìm căn nguyên, đến lúc đó bá tánh sẽ rơi cùng một nỗi khổ, hơn nữa sẽ ngày càng nhiều.”

“Không lệnh cho đổ thuốc giải độc tất cả giếng nước ở Phong Châu ? Vì nơi đây vẫn như , lẽ thế chứ!”

“Bẩm Lâm cô nương, quả thật đổ tất cả các giếng nước , nhưng bá tánh ở khu vực bọn họ dùng nước là nước giếng.”

“Bá tánh đều lấy nước từ một con sông ở đây, tuy rằng sông cũng đổ thuốc , nhưng nước ở đây là nước chảy, khi thuốc hòa tan lâu sẽ cuốn trôi .”

Ngay đó, Sở Diệp Thần lập tức phản ứng lệnh: “Nếu như , kẻ đó chắc chắn vẫn còn ở gần đây, xa.”

“Lập tức phái cho bổn vương lục soát từng nhà, đặc biệt là những nữ tử hình gầy nhỏ, mặt mọc đầy mụn độc dám gặp .”

“Vâng!”

Thế nhưng cho đến khi Sở Diệp Thần sai mang thuốc đến, dựng nồi lớn ở phía Tây thành bắt đầu sắc thuốc giải độc, vẫn bắt kẻ đó.

Cùng với việc thuốc giải độc bắt đầu sắc, bá tánh tụ tập xung quanh ngày càng đông. Ở góc đường, một tiểu ăn mày cúi đầu thõng thượt, đất, cảm giác như cả chỉ còn một thở.

Lâm Kiều An đó, mơ hồ cảm thấy gì đó đúng, nhưng thể rốt cuộc là chỗ nào đúng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/nu-y-si-nong-mon-bi-chien-than-vuong-gia-cuong-lieu-di/chuong-157-uy-hiep.html.]

Không lâu , khi thuốc giải độc sắc xong, bá tánh lũ lượt xếp hàng đến nhận, còn tiểu ăn mày vẫn đất.

Lâm Kiều An thấy tiểu ăn mày đến, nghĩ rằng nàng vì đau đớn hoặc vấn đề khác mà thể đến , liền trực tiếp bảo Diệp Tinh mang một bát thuốc giải độc qua.

Thế nhưng một hồi giao tiếp, đó một lời, mang bát thuốc trở về.

“Tiểu thư, đó hình như là một câm, bất kể gì, đó đều bất kỳ phản ứng nào, hơn nữa chân của nàng , hình như thương, thể .”

“Ta qua đó xem thử!”

Lâm Kiều An bưng bát thuốc tới, “Đây là thuốc giải độc, nếu ngươi , thì uống một chút, uống thuốc xong bụng sẽ đỡ đau!”

Sau đó đặt bát thuốc bên tay tiểu ăn mày, nhưng khi gần, Lâm Kiều An phát hiện điều bất thường.

Người là một ăn mày, tuy rằng đều dơ dáy, nhưng khi Lâm Kiều An đặt bát thuốc bên tay nàng .

Tay của nàng tuy dơ dáy, nhưng làn da mịn màng, trắng nõn, căn bản giống như một ăn mày nên .

Không chỉ tay, và tóc cũng , tuy rằng đều bẩn thỉu như những ăn mày bình thường khác.

nàng từng tiếp xúc với Tiểu Đậu Tử và những đứa trẻ khác, nàng , ăn mày bình thường đều một mùi hôi khó che giấu, nhưng mắt .

Sở Diệp Thần ở đằng xa thấy Lâm Kiều An mãi , khỏi bước tới.

Tiểu ăn mày thấy Sở Diệp Thần và bọn họ tới, đột nhiên vùng dậy, trong tay cầm một con d.a.o găm lao thẳng về phía Lâm Kiều An.

Sở Diệp Thần xông lên, nhưng dù cũng cách xa vài bước, còn kịp đến bên cạnh Lâm Kiều An, con d.a.o găm kề ngang cổ nàng.

Trong chớp mắt, cả Sở Diệp Thần lạnh như băng, quát lớn: “Buông d.a.o găm trong tay ngươi xuống, bổn vương tha cho ngươi khỏi chết!”

“Tĩnh Vương điện hạ, ngài thả , chỉ một cách, đó là thả Tuấn nhi. Ai cũng Tĩnh Vương điện hạ một lòng vì dân, nhưng Tuấn nhi nó chỉ là con trai của Mộc Hạ Kính Thái, cho đến bây giờ nó từng g.i.ế.c một ai.”

“Bổn vương từ đến nay chịu sự uy h.i.ế.p của ai!”

“Ngươi!”

“Vậy ngươi chính là dì Anh Tử của Mộc Hạ Tuấn?” Lâm Kiều An .

Anh Tử đưa d.a.o găm đến gần hơn mấy phần, “Ngươi câm miệng cho , độc dược vất vả luyện chế, nếu tại ngươi, sớm dùng tính mạng của những bá tánh để đổi Tuấn nhi của , tất cả đều tại ngươi!”

Dứt lời, cả Lâm Kiều An cũng bắt đầu ở bờ vực bạo nộ, “Ngươi mà vì một , thể coi cả bá tánh Phong Châu gì, ngươi đáng chết!”

“Mấy thứ độc hạ căn bản sẽ trí mạng!”

“Ý ngươi là, chỉ cần g.i.ế.c Mộc Hạ Tuấn, chúng thể tùy ý hạ độc , hoặc dùng một hình cụ khác đối với ?”

Lâm Kiều An xong, cả Anh Tử thể kiềm chế nữa, “Ngươi, tất cả đều tại ngươi, g.i.ế.c ngươi!” Nhìn thấy con d.a.o găm trong tay sắp cứa cổ Lâm Kiều An, nhưng nàng chần chừ tay.

Anh Tử hề để ý rằng, Sở Diệp Thần lợi dụng lúc Lâm Kiều An chuyện với Anh Tử, âm thầm đến phía nàng .

Loading...