Nữ Nông Dân Bắt Đầu Trồng Trọt Từ Lúc Chạy Nạn - Chương 471: Người Đã Đi Nơi Đâu

Cập nhật lúc: 2025-09-30 23:55:40
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pqi81iUn1

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Hồn phách ngoài lịch kiếp, tất cả những chuyện xảy , đối với Hạ Văn Đường mà , đều giống như một giấc mơ.

Hắn Triệu Cẩm Xuyên trong mộng và Tiêu Thanh Đồng yêu , nhưng khi tỉnh mộng, tình cảm trong mộng đối với đều là những thứ hư vô mờ mịt, hề chân thật.

Tiêu Thanh Đồng rũ mi mũi chân , trầm mặc một lát : "Xin , việc chia ngươi làm hai , nhưng thể giao Cẩm Xuyên cho ngươi."

Biết Triệu Cẩm Xuyên còn một hồn hai phách trong cơ thể, nàng mừng còn kịp, làm nỡ giao Triệu Cẩm Xuyên cho Hạ Văn Đường?

Còn về mối liên hệ giữa Triệu Cẩm Xuyên và Hạ Văn Đường, xin thứ cho đầu óc nàng đủ sức hiểu thấu, nàng luôn cảm thấy Triệu Cẩm Xuyên là Hạ Văn Đường.

Hạ Văn Đường còn cách nào với nàng, nghiến răng : "Bình đan dược của nàng thể định hồn phách của ?"

"Không dám khẳng định, nhưng nó thể giúp ngươi tăng cường tu vi, nghĩ tu vi của ngươi tăng lên, hồn phách trong cơ thể hẳn sẽ định hơn."

Nàng lý, Hạ Văn Đường bất lực : "Vậy , nể mặt Cung Ngọc, so đo với nàng, nàng ở bên Triệu Cẩm Xuyên, sẽ đợi."

Nghe nhắc đến Cung Ngọc, Tiêu Thanh Đồng đột nhiên thấy hứng thú: "Ngươi Cung Ngọc ở ?"

Hạ Văn Đường : "Biết chứ!"

"Vậy ngươi mau dẫn tìm nàng."

Hạ Văn Đường nhún vai, "Phải Thần Hoàng Bí Cảnh mới thể liên lạc với nàng . Nàng dạy cách , nhưng với tình trạng hồn phách vẹn của , nếu sẽ lực lượng thần kỳ bên trong xé thành mảnh vụn."

Hắn nháy mắt đầy vẻ khêu gợi, "Tiểu Phượng Hoàng, là nàng giao Triệu Cẩm Xuyên cho , đợi lấy một hồn hai phách trong cơ thể dung hợp với , sẽ dẫn nàng ."

"Vậy thôi !"

Điều kiện đó, Tiêu Thanh Đồng thể chấp nhận .

Nàng gặp Cung Ngọc, nhưng nếu đánh đổi bằng việc hy sinh Triệu Cẩm Xuyên, nàng thà gặp.

nàng và Cung Ngọc gặp cũng .

"Cái nha đầu c.h.ế.t tiệt , tính tình quả thật ương bướng." Hạ Văn Đường chán ghét hừ mũi.

Nói chuyện thành với Tiêu Thanh Đồng, chỉ đành ở khách điếm, chờ đến khi Tiêu Thanh Đồng còn cố chấp nữa, sẽ đòi thể Triệu Cẩm Xuyên.

Tuy nhiên, điều khiến thể ngờ tới là sáng hôm , tìm thấy Tiêu Thanh Đồng nữa.

Không tu vi của Tiêu Thanh Đồng cao đến mức nào, ngay cả tu luyện ngàn năm như cũng hề phát giác hành động của nàng trong đêm.

Trong phòng Tiêu Thanh Đồng, chỉ để một phong thư.

Đó là thư gửi cho Tiêu Hồng Mai, thư : Tiết lộ hành tung của , giang hồ gặp .

Hành vi Tiêu Hồng Mai bại lộ, nàng hối hận thôi, sớm như tham lam sự chỉ điểm của Hạ Văn Đường.

Bây giờ thì , Tiêu Thanh Đồng tức giận, nàng cũng nên tìm nữa, uổng công nàng còn dựa Tiêu Thanh Đồng để tăng cường thực lực!

Nàng oán trách Hạ Văn Đường, nhưng Hạ Văn Đường nhanh chóng rời .

Tiêu Hồng Mai còn cách nào, khi tìm kiếm vô định hai ngày, đành tạm thời ở một tòa thành trấn.

Đất đai Phượng Ly quốc rộng lớn, trong trường hợp tin tức, e rằng nàng tìm mười năm cũng chắc tìm Tiêu Thanh Đồng.

Thoáng chốc một tháng trôi qua, Tiêu Thanh Đồng đến Nghi Châu thành, khi cân nhắc, nàng đổi đường nơi khác, mà đến làng Chài Loan mà nàng hằng ngày nhớ mong.

Nghi Châu thành giáp với hòn đảo nơi Nhung Khương sinh sống, hai nơi thể là cách biển .

Bây giờ, đảo Nhung Khương chìm, ở biên giới Nghi Châu thành , biển cả một màu bao la vô tận, còn đảo Nhung Khương ngăn cách tầm mắt nữa.

Tiêu Thanh Đồng tìm một thung lũng cách biển chừng một canh giờ, thuê dân làng dựng một căn nhà, cùng họ sinh sống trong thôn, xa gần.

Sau khi định, nàng liền đưa Triệu Cẩm Xuyên từ gian ngoài đặt lên giường.

Chớ Triệu Cẩm Xuyên "qua đời" nhiều năm, trong gian Lam Giới của nàng, vẫn luôn giữ nguyên dáng vẻ như khi mới đưa .

Tiêu Thanh Đồng kiểm tra thể Triệu Cẩm Xuyên, phát hiện cơ thể quả thực dấu hiệu hồi phục.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/nu-nong-dan-bat-dau-trong-trot-tu-luc-chay-nan/chuong-471-nguoi-da-di-noi-dau.html.]

"Cẩm Xuyên, sẽ sống , đúng ? Ta đợi , đừng làm thất vọng đấy!"

Tiêu Thanh Đồng kích động khôn xiết, nàng khổ sở chờ đợi ngần năm, cuối cùng cũng sắp nếm vị ngọt cơn hoạn nạn.

Nghĩ đến hành động truyền m.á.u của chính cơ thể Triệu Cẩm Xuyên ngày , nàng khỏi may mắn, nếu nàng làm như , e rằng hồn phách Triệu Cẩm Xuyên rời khỏi xác.

Chỉ là, Triệu Cẩm Xuyên khi nào mới tỉnh , nàng cũng chẳng rõ, chỉ thể tiếp tục chờ đợi.

Mùa đông ở thành Nghi Châu quả nhiên lạnh, khi phương Bắc tuyết rơi dày đặc, nơi đây vẫn ánh dương, ngay cả bờ biển cũng vẫn duy trì mười mấy độ.

Dân làng sống ven biển chủ yếu kiếm sống bằng nghề đánh cá, mỗi Tiêu Thanh Đồng biển mua hải sản đều thấy nhiều thuyền đánh cá khơi.

Nàng mua mảnh đất phía nhà, trồng vài loại rau củ nhà nông, cuộc sống điền viên như thế trôi qua thật ung dung tự tại.

Nhờ y thuật khá , thỉnh thoảng trong làng bệnh, nàng cũng qua xem mạch bốc thuốc.

Chủng loại thảo dược trong gian quá phong phú, khi hứng thú nổi lên, nàng còn lên núi đào thêm một ít.

Có điều, nàng yên tâm để một Triệu Cẩm Xuyên ở nhà, mỗi ngoài, nàng đều đưa trong gian.

Ngày nọ, ánh dương tươi sáng, nàng đeo chiếc gùi lên núi đào thuốc.

Vận khí tệ, nàng liên tiếp đào hai củ nhân sâm, cùng kha khá rễ thuốc lâu năm, lúc qua vách đá dựng tìm thấy vài cây Tuyết Linh Chi.

Tiếc nỡ dùng, những loại dược liệu hiếm nàng đều đem gieo trồng trong gian.

Về đến nhà, nàng rửa tay, y phục, phòng xuống, đưa thần hồn tiến gian Lam Giới để trồng thuốc.

Sau , nàng để Triệu Cẩm Xuyên trong quan tài thủy tinh nữa, mà trải một chiếc giường, để Triệu Cẩm Xuyên đó.

Vốn dĩ, chỉ cần nàng tiến gian Lam Giới là thể thấy Triệu Cẩm Xuyên, thế nhưng , chiếc giường nơi trống .

Lòng Tiêu Thanh Đồng run lên, bộ dây thần kinh cơ thể đều căng thẳng.

Chẳng lẽ nàng vô ý đặt Triệu Cẩm Xuyên trong quan tài thủy tinh ?

Lo lắng lỡ tay, nàng vội vã chạy sang căn phòng bên cạnh.

Mở nắp quan tài thủy tinh , ai.

Chàng ?

Mỗi ngoài nàng đều mang Triệu Cẩm Xuyên theo, nên thể ở bên ngoài .

Rốt cuộc là chuyện gì đang xảy ?

Tiêu Thanh Đồng gãi đầu, thấy cửa kho chứa đồ trong gian đang mở, nàng sững sờ một chút chạy .

Điều nàng ngờ tới là chạy khỏi cửa, nàng thấy bờ ruộng một nam tử hình cao lớn, hiên ngang.

Y phục là chiếc áo trắng phối lam bào sang trọng mà nàng cho , nàng quá đỗi quen thuộc, vì , thấy bóng lưng nam tử, nàng ngây .

Triệu... Cẩm Xuyên?

Chàng, sống ?

Tiêu Thanh Đồng mừng rỡ , chợt thấy sống mũi cay cay, nàng đợi ngày quá lâu .

"Cẩm Xuyên!" Nàng nghẹn ngào gọi, đôi mắt đỏ hoe, khóe môi run rẩy.

Triệu Cẩm Xuyên tiếng gọi liền đầu , gương mặt góc cạnh rõ ràng, ngũ quan vẫn tinh xảo mỹ như xưa.

"Hiểu Đồng!"

Chàng cũng vô cùng kinh ngạc và mừng rỡ, nụ nở rộ mặt, tuấn mỹ đến kinh động lòng .

"Cẩm Xuyên, Cẩm Xuyên..." Nước mắt trong mắt Tiêu Thanh Đồng rơi xuống như diều đứt dây, nàng kìm mà chạy nhào tới.

---

Loading...