Nữ Nông Dân Bắt Đầu Trồng Trọt Từ Lúc Chạy Nạn - Chương 438: Phổi xơ hóa

Cập nhật lúc: 2025-09-30 23:52:34
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4fmx81lOty

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Phổi xơ hóa, dưỡng khí trong khí luôn thể đến phổi .

Tiêu Thanh Đồng nguyên nhân, thấy thở dốc nặng nề, ý niệm động, một bình dưỡng khí cỡ nhỏ liền xuất hiện trong tay.

Nàng đỡ Triệu Cẩm Xuyên xuống, ống của bình dưỡng khí cắm mũi , khi nàng phóng thích dưỡng khí từ trong bình ngoài, Triệu Cẩm Xuyên mới cảm nhận thở thông suốt mà mấy năm nay hằng mơ ước.

Thuốc men trong gian cơ bản dùng hết, thứ còn sót chỉ còn mấy bình dưỡng khí cỡ nhỏ.

Triệu Cẩm Xuyên thở dốc chậm , sắc mặt khá hơn nhiều, môi cũng còn tím tái.

Hắn mừng rỡ thôi Tiêu Thanh Đồng, liên tục : “Ngươi là Hiểu Đồng, Hiểu Đồng, đúng ?”

Chỉ Tô Hiểu Đồng mới thể tùy ý lấy đồ vật, cũng chỉ Tô Hiểu Đồng mới y thuật.

Tiêu Thanh Đồng sang nắm lấy tay , rưng rưng nước mắt : “Phải, là Hiểu Đồng, trở về.”

Triệu Cẩm Xuyên nắm c.h.ặ.t t.a.y nàng, ngón tay xoa xoa, cảm thấy là chân thật, mới yên tâm một chút.

Tiêu Thanh Đồng đau lòng hỏi: “Sao ngươi để bản bệnh nặng đến mức ?”

Triệu Cẩm Xuyên nàng chớp mắt, bi thương mở lời: “Hiểu Đồng, … nhớ nàng, thật sự nhớ nàng.”

Chỉ một câu, khiến Tiêu Thanh Đồng vỡ òa cảm xúc.

Tiêu Thanh Đồng khó khăn nhịn xuống tâm trạng bi thương : “Cẩm Xuyên, ngươi hiện giờ là Hoàng đế, thể vì nhi nữ tư tình mà phiền lòng?”

Triệu Cẩm Xuyên chua chát nhếch khóe môi, “Làm Hoàng đế thì thể nhi nữ tư tình ?”

, các đời Hoàng đế đều như ?”

Triệu Cẩm Xuyên khổ, “ .”

Sợ phụ nữ yêu mắng tiền đồ, vội vàng thêm: “Bất quá, mấy năm làm Hoàng đế , cần cù chăm chỉ, tận tụy giữ chức trách, tự nhận làm cũng tệ.”

Những việc làm đều là lợi quốc lợi dân, còn khiến nông nghiệp và kinh tế dần dần khôi phục, công lao của thể lớn.

Tiêu Thanh Đồng đau lòng : “Ta , ngươi là một Hoàng đế .”

Câu khen ngợi , còn khiến Triệu Cẩm Xuyên thoải mái hơn uống thuốc mười ngày.

Tiêu Thanh Đồng rút tay , lấy ngân châm, “Cẩm Xuyên, ngươi yên , thi châm cho ngươi, hết đả thông kinh mạch đang tắc nghẽn.”

Triệu Cẩm Xuyên tin tưởng y thuật của nàng, chuyển tư thế nghiêng thành thẳng, một bộ dáng vẻ mặc định đoạt.

Y phục ngủ bằng lụa trắng rộng mở, làn da trắng ngần ẩn hiện lớp áo ngủ.

Tuy nhiên, Tiêu Thanh Đồng còn kịp thi châm, Đại thái giám Vu Lượng bước .

Lạnh lùng ngờ thấy nữ tử áo vàng giường, kinh hãi trợn mắt, thất thanh : “Ngươi là ai? Vào đây từ lúc nào?”

Muốn bảo vệ Hoàng thượng, bước nhanh tới.

Tiêu Thanh Đồng dừng động tác thi châm, nghiêng đầu , “Ta là đến chữa bệnh cho Hoàng thượng.”

“Chữa bệnh cho Hoàng thượng?” Vu Lượng dùng ánh mắt thể tin đánh giá nàng, “Gia từng trong cung khi nào thỉnh một nữ đại phu cho Hoàng thượng!”

Triệu Cẩm Xuyên : “Vu Lượng, ngươi ngoài , nàng là cố nhân của Trẫm, Trẫm tin nàng.”

Có bình dưỡng khí hỗ trợ hô hấp, chuyện cũng mạnh mẽ hơn nhiều.

, rốt cuộc nàng từ khi nào?”

“Ngươi cần quản.”

Vu Lượng quan sát vật cắm trong mũi , lo lắng : “Hoàng thượng, vật cắm trong mũi là thứ gì? Có đau ?”

Nghĩ đến việc ngày thường tận tâm tận lực chăm sóc, Triệu Cẩm Xuyên bất đắc dĩ trả lời: “Không đau, ngươi ngoài !”

lúc , A Nhụy hấp tấp bước .

“Vương phi, Vương phi…”

Kêu hai tiếng, thấy Hoàng thượng tỉnh, nàng vội vàng quỳ xuống đất, “Nô tỳ bái kiến Hoàng thượng, Hoàng thượng vạn tuế.”

Tiêu Thanh Đồng đầu nàng, hỏi: “A Nhụy, ngươi việc gì mà vội vàng như thế?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/nu-nong-dan-bat-dau-trong-trot-tu-luc-chay-nan/chuong-438-phoi-xo-hoa.html.]

“Vương phi…”

A Nhụy mở miệng, Triệu Cẩm Xuyên cách xưng hô của nàng kỳ lạ, miễn cưỡng chống đầu dậy, sốt ruột cắt ngang: “Ngươi gọi nàng là gì?”

Trong lời một tia giận dữ, A Nhụy làm khiến Hoàng thượng nổi giận, ngẩng đầu thoáng qua, vội vàng cúi đầu xuống.

Nàng hoảng sợ : “Vương phi, nô tỳ gọi nàng là Vương phi, nàng là chủ tử của nô tỳ.”

“Vương phi?” Triệu Cẩm Xuyên thể tin nổi về phía Tiêu Thanh Đồng.

Tiêu Thanh Đồng chua xót : “Cẩm Xuyên, ngươi đừng vội vàng.”

A Nhụy cho rằng sự nghi hoặc của Hoàng thượng cần trả lời, cúi đầu : “Hồi bẩm Hoàng thượng, nàng là Minh Vương phi, là Minh Vương phi do Hoàng thượng tự ban hôn.”

Triệu Cẩm Xuyên kinh ngạc ngây , hai mắt trợn thật lớn.

Minh Vương phi?

Lại còn là Minh Vương phi do chính ban hôn?

Vậy đây là tự tay đẩy phụ nữ yêu thương ngoài ?

Vẫn còn nhiều chuyện thể nghĩ thông, nhưng cảm xúc của chấn động quá mức kịch liệt, khi một luồng kích động trào trong ngực, đột nhiên phun một ngụm m.á.u tươi.

Màu sắc tươi chói mắt đó nở rộ mặt đất, cả ba tại chỗ đều sững sờ.

Tiêu Thanh Đồng là phản ứng nhanh nhất, nàng giận dữ gầm lên: “Cút ngoài! Các ngươi đều cút ngoài cho !”

Thân thể Triệu Cẩm Xuyên làm chịu nổi đả kích như ?

Triệu Cẩm Xuyên phun máu, đầu ngả về phía gối ngọc, hôn mê bất tỉnh.

Vu Lượng sợ tới mức run rẩy ngừng, “Hoàng thượng, đừng dọa nô tài a! Hoàng thượng…”

A Nhụy run rẩy dậy, lo lắng Vương phi trách tội , khi lui vẫn mục đích đây.

“Vương phi, Thái hậu nương nương phái tới thỉnh Vương phi qua đó.”

Tiêu Thanh Đồng tức giận đến cắn răng, “Cút ngoài, , gặp bà .”

“Vâng.” A Nhụy sợ hãi vô cùng, vội vàng chạy ngoài.

Vu Lượng kêu vài tiếng “Hoàng thượng”, lau nước mắt xót xa, kinh hoàng : “Hoàng thượng, ráng chống đỡ, để nô tài thỉnh Thái y đến.”

“Không cần.” Hắn còn xoay , Tiêu Thanh Đồng ngăn , “Với bộ dạng của , căn bản kịp chờ ngươi thỉnh Thái y đến .”

“Vậy làm bây giờ?” Vu Lượng sốt ruột đến xoay vòng.

“Câm miệng lời nào, cũng để bất cứ ai quấy rầy .”

Tiêu Thanh Đồng bình tĩnh xong, kéo áo ngủ của Triệu Cẩm Xuyên , quả quyết thi châm lên n.g.ự.c .

Vu Lượng vốn định ngăn cản, nhưng thấy thủ pháp hạ châm của nàng thuần thục, ngẩn , ngoài canh giữ cửa lớn.

Các Thái y mới lâu, hơn nữa khi họ đến chữa trị cho Hoàng thượng, ai nấy đều tỏ vẻ bó tay thể xoay chuyển tình thế, thỉnh Thái y nữa cũng vô ích, chi bằng cứ để nữ tử … coi như c.h.ế.t thì cố vái tứ phương.

Bước khỏi cửa lớn, A Nhụy còn xa, vội vàng theo.

A Nhụy ngỡ y đến để vấn tội, sợ tới mức mềm nhũn chân, lập tức quỳ rạp xuống đất cầu xin.

Vu Lượng đỡ nàng dậy, hỏi: “Nữ tử trong Dưỡng Tâm Điện quả thực là Minh Vương Phi ?”

A Nhụy cúi đầu đáp: “Chính xác.”

“Đích nữ Hữu Tướng phủ Tiêu Thanh Đồng?” Vu Lượng dám tin, xác nhận nữa.

“Phải.” A Nhụy khẳng định trả lời.

Vu Lượng nghĩ ngợi, càng thêm hồ đồ.

Chẳng lời đồn Tiêu Thanh Đồng tinh thần thất thường ? Cớ trông nàng bình thường đến thế? Hơn nữa nàng còn y thuật, điều dường như từng qua bao giờ!

Minh Vương Phi ở riêng với Hoàng thượng e rằng luôn là điều bất . Sau khi xác nhận phận của Tiêu Thanh Đồng, vội vàng trở về Dưỡng Tâm Điện.

Loading...