Nữ Nông Dân Bắt Đầu Trồng Trọt Từ Lúc Chạy Nạn - Chương 39: Ai Có Đồ Ăn

Cập nhật lúc: 2025-09-29 23:03:46
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pqi81iUn1

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Nhìn thấy sói, điều đầu tiên họ nghĩ đến là chống cự, mà là làm để né tránh.

Ngay cả những thanh niên Tôn Hồng Binh chọn để bảo vệ thôn dân cũng chậm chạp đến mức nhớ phản kháng.

Nói thì chậm mà xảy thì nhanh, Tô Hiểu Đồng lùi phản ứng nhanh nhẹn, một cước đá tảng đá, khối đá nặng hai mươi cân đó nàng đá bay , vặn đ.â.m trúng đầu con sói .

Con sói đá va , tảng đá rơi xuống đập trúng hai con sói đang xông lên.

Mấy gần thấy tảng đá đó, ai nấy đều kinh ngạc thốt lên, đây chẳng là thần lực trời sinh ! Một tảng đá nặng hai mươi cân, thường bê lên còn khó, mà nàng trực tiếp đá bay .

Thôn dân làng Ngư Loan đại nữ nhi của Tô Trường Lôi, ai nấy đều gọi nàng là ngốc nghếch, hơn nữa vì xí, nàng thường chế nhạo, khiến nàng từ nhỏ hình thành tính cách nhu nhược chỉ dám ở nhà, hầu như dám cửa gặp .

Nào ngờ nay tay thì thôi, tay liền khiến trợn tròn mắt.

Chẳng lẽ những điều đều là ngoài truyền bậy?

Hoặc là Tô Hiểu Đồng ẩn giấu quá sâu, ngoài đều nàng thực lực cao đến mức nào?

Bầy sói một khoảnh khắc dừng , Tô Hiểu Đồng lúc quản xa gần, chụp lấy ba mũi tên, lập tức ba mũi tên cùng lúc bay .

Đáng tiếc cánh tay đủ lực, liên tục b.ắ.n hai , nàng liền chút dùng nổi sức lực.

May mắn cửa động Triệu Thất ba canh giữ, dù nàng tay, ba cũng thể giữ cửa động.

Tô Hiểu Đồng xoa xoa cánh tay, ném cung tên sang bên cạnh Triệu Cẩm Xuyên.

Tôn Hồng Binh thấy hành động của nàng, : “Hiểu Đồng, ngươi ?”

Tô Hiểu Đồng thẳng: “Đói , dùng nổi sức.”

Đã hơn một ngày ăn thứ gì, nàng thể đói?

Tôn Hồng Binh cũng cực kỳ đói, đồng thời thấu hiểu sự mệt mỏi rã rời của Tô Hiểu Đồng.

Y lập tức hỏi : "Trong các ngươi, ai lương thực?"

Không một ai đáp lời, tất cả chỉ trân trân y.

Nói thật, những mặt ở đây, ai mà đói đến mức bụng dán lưng?

Tô Hiểu Đồng ý định xin xỏ thức ăn của khác.

Nói xong, nàng liền về phía hang trong.

Bởi vì nàng liên tục b.ắ.n hạ hai ba mươi con sói, nên tất cả dân làng tin đều coi nàng như thần thánh, thấy nàng bước trong, lập tức chen chúc né tránh, nhường một lối .

Tô Hiểu Đồng nhanh chóng đến nơi ba Tô Hiểu Bình đang ở.

Cả ba đều lo lắng cho nàng, thấy mặt liền gấp gáp hỏi han.

Tô Hiểu Bình: "Tỷ tỷ, tỷ thật sự b.ắ.n hạ hơn hai mươi con sói ?"

Tô Giang Hà: "Tỷ tỷ lợi hại quá."

Triệu Đông Nguyệt cũng gương mặt sùng bái giống Tô Giang Hà: "Hiểu Đồng giỏi quá."

Tô Hiểu Đồng họ, bất đắc dĩ dặn dò: "Các ngươi cứ ở yên đây, đừng cả."

Nàng như kiểu "bịt tai trộm chuông" mà lấy giấy dầu từ trong giỏ , trong chớp mắt, mùi thơm của thịt nướng lan tỏa khắp trung.

Đám đang đói khát ngửi thấy mùi hương liền về phía nàng, từng từng một đều lộ vẻ khát khao thức ăn trong mắt, ngay cả ba Tô Hiểu Bình cũng thèm đến mức ngừng nuốt nước bọt.

Họ ăn một cái bánh nướng từ sáng hôm qua, còn những thức ăn từ chiều tối hôm thì càng đói bụng cồn cào hơn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/nu-nong-dan-bat-dau-trong-trot-tu-luc-chay-nan/chuong-39-ai-co-do-an.html.]

Tô Hiểu Đồng ý niệm động, từ trong giấy dầu lấy ba cái bánh nướng, phân phát cho ba Tô Hiểu Bình.

Tô Hiểu Bình cầm bánh nướng, kinh ngạc chiếc giỏ.

Trước đó khi cảm thấy đói, lén lút sờ soạng trong giỏ, kết quả phát hiện trong giỏ căn bản bao nhiêu đồ vật.

Nói cách khác, những thức ăn mà Tô Hiểu Đồng lấy , kỳ thực vốn dĩ hề đặt trong chiếc giỏ đó.

Muội sang tay Tô Hiểu Đồng, thầm ghen tị với sự ưu ái mà Diêm Vương dành cho tỷ tỷ .

thức ăn, cùng Tô Giang Hà và Triệu Đông Nguyệt cũng trở thành đối tượng khác tham lam chằm chằm.

Lo lắng lát nữa khác cướp, vội vàng hiệu cho Tô Giang Hà và Triệu Đông Nguyệt cắn từng miếng lớn, ăn bụng thì khác thể cướp nữa.

Tô Hiểu Đồng thời gian chờ các nàng ăn xong mới , nàng quanh những xung quanh, ôm giấy dầu bỏ .

Nàng mới b.ắ.n c.h.ế.t sói, uy nghiêm vẫn còn đó, nghĩ bụng những hẳn là dám tùy tiện động đến nhà của nàng.

Quả thực đúng như nàng dự đoán, những xung quanh , dù sự thúc đẩy cướp lấy thức ăn, nhất thời cũng dám hành động.

Tô Hiểu Đồng đến bên miệng hang, chiếc giấy dầu nàng ôm trong lòng một nữa trở thành tâm điểm chú ý của những bên cạnh.

Tô Hiểu Đồng cũng giấu giếm, trực tiếp mở giấy dầu, bày thịt thỏ nướng từ chiều tối hôm .

Triệu Cẩm Xuyên kinh ngạc phát hiện những miếng thịt nướng đó vẫn còn tỏa nóng, cứ như thể mới nướng xong.

Phía cửa hang, khi bầy sói ba bảy lượt xông lên đều đánh bật xuống, con sói đầu đàn tru lên vài tiếng, những con sói còn tiếp tục kiên nhẫn chờ đợi đợt tiếp theo.

Dưới đó xác của hơn hai mươi con sói, nhận mệnh lệnh của sói đầu đàn, những con sói đó liền bắt đầu cắn xé xác đồng loại.

Chứng kiến vẻ tàn nhẫn của chúng, những cửa hang khỏi thấy da đầu tê dại.

Giả như một ngày, bọn họ đều đói khát thể chịu đựng nổi...

May mắn , lúc mùi hương thu hút sự chú ý của họ, nên họ cần tiếp tục suy nghĩ xa hơn.

Trong giấy dầu chỉ thịt nướng, còn năm cái bánh nướng, một miếng thịt nướng là của Triệu Cẩm Xuyên, Tô Hiểu Đồng quyền phân phát, liền trực tiếp lấy một miếng đưa cho Triệu Cẩm Xuyên .

Triệu Cẩm Xuyên ngẩn tiếp lấy, nhưng động miệng ăn. Hắn vẫn luôn , tuy đói, nhưng sức, ngược vẫn còn thể chịu đựng .

"Triệu Thất." Tô Hiểu Đồng gọi một tiếng, đợi Triệu Thất đầu , liền ném cho một miếng thịt nướng.

Triệu Thất khựng , vội vàng chụp lấy. Nếu chụp, miếng thịt đó sẽ rơi xuống bên ngoài.

"Dung Hạnh."

"Dung Dịch."

Hai còn , Tô Hiểu Đồng cũng ném một miếng thịt nướng qua tương tự.

Những khác nhận thịt nướng thấy đỏ cả mắt.

Tôn Thiết Đầu nhịn lẩm bẩm: "Ta Tô Hiểu Đồng, ngươi là của thôn Ngư Loan chứ! Vậy cớ ngươi đem thịt cho ngoài, mà cho trong thôn chúng ?"

Tô Hiểu Đồng đáp lời , sang những khác : "Lát nữa ai xuống đánh sói nữa? Người nào bằng lòng thì cho một cái bánh nướng."

Tôn Thiết Đầu bĩu môi: "Cũng là xuống đánh sói, cớ bốn bọn họ đều mỗi một miếng thịt, còn đến lượt chúng chỉ một cái bánh nướng?"

Tô Hiểu Đồng bất mãn với giọng điệu của , khẩy đáp: "Xin hỏi ngươi đánh sói là vì đánh ư? Cớ để phân phát thức ăn cho các ngươi? Ta cho ngươi , cho các ngươi là tình nghĩa, cho là bổn phận, ngươi đừng nghĩ chuyện đều là đương nhiên."

Ban đầu còn tưởng nàng sẽ phản bác, ngờ nàng phản bác, lập tức khiến á khẩu.

Sau một thoáng im lặng, Tô Hiểu Đồng hỏi: "Ai ? Đến đây nhận bánh nướng, kẻo lát nữa còn xuống, ngất xỉu vì đói."

Số mặt ít, chỉ là, khi nàng hỏi, hành động nhiều.

Loading...