Thôi Mộ Linh khựng , cô ngờ Bùi Sách nhỏ nhen đến thế, ngay cả chuyện lâu như mà vẫn còn nhớ, hơn nữa còn chủ động nhắc đến mặt Thường Hàn, rõ ràng là cô khó xử.
--- 《Liêu Thê Thường Nhật: Bùi tổng Lại Khiến Phu Nhân Khóc》Chương 49 ---
Mà Thường Hàn cũng ngạc nhiên, dù và Thôi Mộ Linh đó từng gặp mặt. Anh tò mò hỏi: “Bùi Thiếu phu nhân, chúng gặp ở ?”
Thôi Mộ Linh ngây một chút, cô liếc sang Bùi Sách bằng khóe mắt, thấy đang ung dung chờ xem cô làm trò .
Cô nhíu mày, đành giải thích qua loa: “Chúng gặp, chỉ là một bạn nhắc đến thôi.”
“Bạn bè?” Thường Hàn vẻ mặt khó hiểu.
“Liễu Trục Nguyệt, còn nhớ chứ?” Thôi Mộ Linh như cũng là thử dò xét đối phương.
Thường Hàn thấy tên Liễu Trục Nguyệt, chỉ nhàn nhạt gật đầu : “Ồ, thì là .”
Bùi Sách thấy hai họ thật sự trò chuyện, khỏi mạnh mẽ chen lời: “Hôm nay cô về muộn thế?”
“Liễu Trục Nguyệt bệnh, chăm sóc .” Thôi Mộ Linh cố ý thật chi tiết.
Thường Hàn bên cạnh khẽ ‘khụ’ một tiếng, đó : “Vậy xin phép làm phiền Tổng giám đốc Bùi và Thiếu phu nhân nữa, đây.”
Đợi Thường Hàn , Bùi Sách mới về phía Thôi Mộ Linh: “Quan tâm khác như , thấy cô đối với như thế?”
Thôi Mộ Linh ngây một chút, hỏi : “Ý là ?”
“Tôi cũng bệnh .” Bùi Sách bất mãn về.
Thôi Mộ Linh đó từng lừa, nên căn bản tin, cô thờ ơ : “ trông vẻ mà.”
Bùi Sách dừng bước, Thôi Mộ Linh phía nhất thời phanh kịp, trực tiếp đ.â.m sầm lưng , đ.â.m đến mức xương lông mày đau điếng.
Cô xoa xoa giữa hai hàng lông mày, vòng phía Bùi Sách, nghiêm túc đối phương một lúc, phát hiện sắc mặt hồng hào, ngoài việc giữa hai lông mày chút mệt mỏi , căn bản giống bệnh, vì thế càng tin rằng đối phương đang dối.
Bùi Sách từ trong ánh mắt cô suy nghĩ của cô, khỏi khẽ thở dài: “Thôi Mộ Linh, cô đúng là khiến đau lòng mà?”
Thôi Mộ Linh khựng , đột nhiên nhớ dì An từng nhắc với cô rằng, Bùi Sách mỗi năm gần đến mùa đông, tổng sẽ đau đầu vài ngày, tuy cũng khám ít bệnh viện, nhưng rốt cuộc vẫn là trị ngọn trị gốc, Bùi Sách cũng quản nữa.
Nghĩ đến những điều , cô đoán Bùi Sách lẽ đau đầu , vì thế để hai xảy mâu thuẫn nữa, cô lập tức dịu giọng : “Là sai , đau đầu ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/nhung-chuyen-thuong-ngay-khi-treu-vo-bui-tong-lai-chieu-vo-den-khoc-roi/chuong-58.html.]
Bùi Sách trả lời, thẳng phòng làm việc của .
Thôi Mộ Linh bất lực xòe tay, đôi khi cô thật sự cảm thấy đối phương cứ như trẻ con , vì một chuyện nhỏ đáng mà so đo với cô từng chút một.
dù , cô vẫn nhiệt tình theo .
“Mẹ hồi trẻ cũng thường xuyên đau đầu, nên mỗi đều mát xa cho bà. Bùi Sách, là để mát xa cho nhé.” Thôi Mộ Linh đến ghế của Bùi Sách, xổm xuống hỏi.
Bùi Sách cúi đầu cô một cái, như : “Hôm nay điều thế? Thôi Mộ Linh, giống cô chút nào cả.”
Thôi Mộ Linh thầm đảo mắt trong lòng, nhưng mặt vẫn đáp: “Chúng là vợ chồng mà, quan tâm là điều nên làm .”
Lãnh Hàn Hạ Vũ
Cô xong, liền đến phía Bùi Sách, chủ động bắt đầu mát xa thái dương cho .
Bùi Sách tuy gì, nhưng từ biểu cảm khuôn mặt thể thấy, lúc tâm trạng vô cùng .
Thôi Mộ Linh mát xa cho nửa tiếng, tay cô mỏi.
Bùi Sách đương nhiên cảm nhận , vì thế chủ động bảo dừng : “Được .”
Thôi Mộ Linh như trút gánh nặng, vẫy vẫy cổ tay, nhưng giây tiếp theo Bùi Sách kéo lòng.
“Kỹ thuật tệ.” Bùi Sách cô .
Thôi Mộ Linh miễn cưỡng kéo kéo khóe miệng, : “Cảm ơn lời khen.”
“Không gì.” Tay Bùi Sách ôm eo cô siết chặt hơn vài phần, đó thở dài: “Cô gầy quá, ăn nhiều hơn, nếu sẽ khó thụ thai đấy.”
Thôi Mộ Linh ngờ đột nhiên nhắc đến chuyện , đành qua loa đáp: “Những chuyện đều do ý trời.”
“Một nửa là ý trời, nửa còn là do con .” Bùi Sách cô đầy ẩn ý: “Cô tình cảnh của trong nhà họ Bùi bây giờ, nên chuyện con cái tuyệt đối thể trì hoãn nữa.”
Thôi Mộ Linh khó chịu dời tầm mắt, hỏi: “Sao đột nhiên nhắc đến chuyện ?”
“Hôm nay ông nội đổi một nhóm bác sĩ mới cho , nhóm bác sĩ y thuật còn tinh xảo hơn , nếu tỉnh , thì sẽ còn chỗ cho trong gia đình nữa.”
Thôi Mộ Linh đương nhiên ‘ ’ trong lời Bùi Sách là đại công tử nhà họ Bùi, Bùi Thành, nhưng điều khiến cô bất ngờ là Bùi Sách chủ động với cô những chuyện , rằng đối phương xưa nay chịu yếu thế bất kỳ ai, thể với cô những lời , ở một mức độ nào đó cũng thể hiện sự tin tưởng của đối với cô.
Cô cúi đầu, đáp thế nào.