Người đường tự nhiên cũng vẻ ngoài và khí chất của Bùi Sách thu hút, nên liên tục ngoảnh đầu về phía hai .
Thôi Mộ Linh để tự chuốc bực , liền lập tức thu tầm mắt.
Cô vô thức mím chặt môi. Ảnh chụp đây thể là đồn vô căn cứ, nhưng giờ thì là mắt thấy tai .
Cô âm thầm lắc đầu, giục tài xế nhanh hơn.
Còn về phía Bùi Sách, là một tình cảnh khác.
Bùi Sách liếc Mạnh Hạ, trực tiếp lệnh: "Bỏ tay ."
Lãnh Hàn Hạ Vũ
Mạnh Hạ ánh mắt dọa sợ, lập tức buông tay, còn quên nũng nịu : "Sao dữ , chuyện đàng hoàng ?"
Bùi Sách dừng bước, mặt lạnh như nước cô : "Mạnh Hạ, cô coi là thằng ngốc để đùa giỡn ?"
Mạnh Hạ lúc mới nhận thật sự tức giận, lập tức xin : "Em xin Bùi Sách, em cố ý lừa , em chỉ gặp thôi. nếu em dùng danh nghĩa bố em hẹn , chắc chắn sẽ ngoài ăn cơm với em."
"Nể mặt bố cô, bỏ qua, đừng , Bùi Sách thời gian chơi mấy trò trẻ con với cô." Bùi Sách trầm giọng .
Nói xong, liền bước tòa nhà Bùi thị.
Mạnh Hạ cũng vội vàng theo , nhưng đến chỗ thang máy thì nhân viên chặn .
"Xin cô, Tổng giám đốc Bùi thể để cô lên."
"Tại ?"
"Đây là lệnh của Tổng giám đốc Bùi, chúng cũng dám hỏi."
Mạnh Hạ tức giận vứt mạnh túi xách trong tay xuống đất, đó tức tối bỏ .
Nhân viên ngẩn một chút, vội vàng nhặt túi lên đuổi theo.
"Thứ rơi xuống đất còn nhặt cho làm gì, cầm mà vứt ." Mạnh Hạ giận dữ quát.
Cô là con gái độc nhất nhà họ Mạnh, từ nhỏ quen với cuộc sống xa hoa, bất kể ở nước ngoài trong nước đều bao giờ thiếu tiền, vì khái niệm tiền bạc đối với cô tồn tại. Dù chiếc túi giá trị nhỏ, nhưng đối với cô cũng chỉ là tiền tiêu vặt vài ngày mà thôi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/nhung-chuyen-thuong-ngay-khi-treu-vo-bui-tong-lai-chieu-vo-den-khoc-roi/chuong-101.html.]
Nhân viên lời cô làm cho sững sờ tại chỗ, đợi đối phương lên xe xa vẫn trong gió lạnh mãi hồn: "Đây chính là thế giới của giàu ? Thật sự quá sướng!"
Chương 78: Mạnh Hạ ở cùng cô ?
Sau khi Mạnh Hạ lên xe rời , cô lập tức gọi điện cho Mạnh phụ để than vãn: "Bố ơi, Bùi Sách thèm để ý đến con chút nào, hơn nữa còn đáng sợ lắm."
--- Chương 85 - "Tổng giám đốc Bùi làm phu nhân " ---
Mạnh phụ tiếng con gái than vãn ở đầu dây bên , bất lực xót xa an ủi: "Hạ Hạ, con xem con làm để làm gì chứ? Bùi Sách đến mấy cũng kết hôn , con đừng bám riết lấy nữa."
Mạnh Hạ thấy lời , lập tức tức giận: "Bố, bố còn mặt mũi mà , đều tại bố với ! Nếu hồi đó hai đồng ý đính hôn với nhà họ Bùi, thì bây giờ con là con dâu nhà họ Bùi , đến nỗi cứ bám riết theo như chứ."
Mạnh phụ thở dài, thực ông cũng chút hối hận, dù khi Bùi Sách mới đón về nhà họ Bùi, ai ngờ rằng hậu vận lớn đến , chỉ trong vài năm ngắn ngủi những giúp việc kinh doanh của tập đoàn Bùi thị thăng tiến mà còn vững trong nhà họ Bùi.
Mạnh Hạ tiếp tục lải nhải than vãn ở đầu dây bên , Mạnh phụ chỉ đành kiên nhẫn khuyên nhủ: "Hạ Hạ, chuyện qua đừng nhắc nữa, con cũng đừng tìm Bùi Sách nữa. Với , chuyện con tìm chụp lén ảnh mấy hôm , tuyệt đối làm như nữa."
Mạnh Hạ bĩu môi, bất mãn : "Chẳng mấy cái ảnh đó gỡ xuống ?"
"Đó cũng là Bùi Sách tìm gỡ xuống đấy, con nghĩ ai đang ngấm ngầm giở trò ? Anh nể mặt con là nhà họ Mạnh nên mới so đo, nếu con nghĩ chuyện thể dễ dàng cho qua như ?" Mạnh phụ nhắc đến chuyện là đau đầu dứt, vì mấy tấm ảnh đó, ông còn đặc biệt gọi điện cho Bùi Sách xin , mới thể làm dịu chuyện .
Mạnh Hạ mà đau đầu, liền trực tiếp cúp điện thoại.
Tài xế cô qua gương chiếu hậu, hỏi: "Cô chủ, bây giờ về ạ?"
Mạnh Hạ chống cằm, suy nghĩ một lát thật kỹ, : "Đi biệt thự Dục Hương."
Cô gặp gỡ đàng hoàng Thôi Mộ Linh, mà cô từng chạm mặt, xem đối phương đáng liệt hàng đối thủ cạnh tranh .
Xe nhanh đến biệt thự Dục Hương.
Cô bấm chuông vài cái, bên trong nhanh mở cửa.
"Phu nhân Bùi ở nhà , gặp cô ."
Rất nhanh đó, cô An Thẩm dẫn .
Cô bước phòng khách, liền thấy Thôi Mộ Linh đang bước xuống từ cầu thang.
Đối phương mặc bộ đồ mặc ở nhà bình thường, tóc tùy ý búi gọn bằng trâm gỗ, trong tay bưng một ly cà phê. Sau khi xuống, cô ung dung xuống ghế sofa, cô : "Cô Mạnh đặc biệt đến đây, chuyện gì quan trọng ?"